Phiên ngoại 5

Phân chia xong đồ đạc, mỗi người mang một bao, hai người già đem đưa sang nhà thằng cả, thằng hai.

Bùi Đức Minh và Bùi Đức Nghĩa biết được cha mẹ Bùi sẽ đi đến chỗ Bùi Hạ Quân, đương nhiên cũng kinh ngạc, vẫn rất không đồng ý, bởi vì lần này đi, chính là sợ sẽ khó mà quay về đây nữa.

Trước đây Bùi Hạ Quân gửi đồ về, mặc dù không phải là trực tiếp cho bọn họ, nhưng cha mẹ Bùi đều không nỡ ăn không nỡ mặc, còn không phải là đem cho bọn trẻ của hai nhà bọn họ hay sao.

Lần này đi, sợ là sau này sẽ không có được những thứ đó nữa.

Chỉ là hai người họ không đồng ý, nhưng cũng không ngăn được cha mẹ Bùi, vé đã mua rồi.

Cãi cọ một hồi, cuối cùng vẫn phải từ bỏ.

Cha mẹ Bùi cũng lạnh lùng đi về.

Hai bên từ biệt trong sự khó chịu, khiến cuộc chia ly này càng thêm tồi tệ hơn, nhưng chính sự náo động này đã khiến những người dân trong thôn chú ý đến và biết được, đều chạy qua ba nhà bọn họ nghe ngóng.

Lập tức phải đi rồi, cha mẹ Bùi cũng không che giấu gì cả, có người đến hỏi, bọn họ chính là vui vẻ giải thích: “Vợ thằng ba mang thai rồi, con dâu không ăn uống được gì, chỉ muốn ăn đồ ăn mà tôi nấu, vì con vì cháu, phải nhanh chóng qua đó!"

Sớm đã biết cha mẹ Bùi rất tốt với con dâu, hầu hết mọi người nghe như vậy đều cười: “Tình cảm thật tốt!"

“Vẫn là người mẹ chồng như bà thật tốt, nếu không con dâu sao có thể kéo được bà qua đó chứ."

Nhưng cũng có người chua ngoa lầm bầm: “Cũng chính là nhà các người chiều chuộng con dâu, không phải chỉ là mang thai thôi sao? Có ai mà chưa từng sinh con, nhõng nhẽo như vậy."

Lời này vừa nói ra, đám người đang cười náo nhiệt chợt yên tĩnh lại, cha mẹ Bùi đều suy sụp.

Mẹ Bùi không phải là người dễ để người khác bắt nạt, trong ngày vui sao có thể nói ra câu này, liền bật dậy: “Nói không được thì đừng nói, cổng ở phía kia, không tiễn!"

Người đó không nói được gì, mặt đỏ bừng đi về.

Bởi vì chuyện này mà những người đến xem náo nhiệt cũng không ngồi lại nữa, lần lượt đi về.

Lúc này Lý Ái Mai mới đi vào.

Trong tay cô ta vẫn đang ôm một đống đồ, có vải là thứ mà họ thiếu thốn quanh năm, có mấy loại thịt xông khói, nhìn thấy mẹ Bùi, cô cười rồi đưa qua: “Thím, làm phiền thím đem những thứ này cho thầy thuốc Khương, đâu là chút thành ý của cháu."

Mẹ Bùi vốn muốn từ chối: “Những thứ này quá quý trọng, không thể lấy của cháu được!"

Lý Ái Mai nghiêm túc nói: “Có quý cũng không thể bằng được những kiến thức mà thầy thuốc Khương dạy cho cháu, nếu như không phải cô ấy, thì sao cháu có được những thứ này? Lúc trước khi bọn họ đi, trong tay cháu không có gì, nên chưa tặng được gì cho họ, lần này có chút đồ, còn không tặng, cháu sẽ vô cùng áy náy."

“Thím hãy nhận lấy đi ạ."

Mẹ Bùi lúc này mới nhận, vải là vải tốt, thịt cũng là thịt ngon, đều là đồ tốt.

Lý Ái Mai hiện tại làm thầy thuốc ở đại đoàn, mấy đại đoàn xung quanh đều không có thầy thuốc, bởi vậy mà mọi người đều qua tìm cô ta để khám bệnh, lúc ở phòng khám ít khi có thời gian rảnh, thời gian trước chuyển mùa, trẻ con cảm cúm cả loạt, phòng khám lại càng trở nên đông đúc.

Người của đại đoàn này khám bệnh không cần tiền, còn những đại đoàn khác thì đều cần, tiền kiếm được chia đều cho đại đoàn, số tiền đó cũng không ít, bình thường trong đại đoàn có phiếu gì, cũng đều có một phần của cô ta, hơn rất nhiều so với bọn họ làm công cực khổ.

tốt Nghe nói nương Hỉ Sinh trước đây ngày nào cũng hét Hỉ Sinh qua cầu xin hai người quay lại với nhau.

Có điều Lý Ái Mai không thỏa hiệp, mấy người đến tìm cô ta khám bệnh thấy vậy, đều thầm cười nhạo Hỉ Sinh, lâu dần, Hỉ Sinh cũng không muốn qua đó nữa, mấy ngày trước không có cách nào khác, khiến Hỉ Sinh phải cưới một quả phụ còn đem theo con riêng, hiện giờ hai người mẹ chồng nàng dâu ngày nào cũng đánh nhau, Hỉ Sinh vẫn chỉ là một người trầm lặng, không nói được gì.