Chương 48

“Không tránh đấy, em có thể làm gì nào?”

Cậu ta duỗi tay cầm một lọn tóc của cô lên chóp mũi khẽ ngửi, động tác mờ ám lại hấp dẫn.

Vãn Ninh có chút bất đắc dĩ, xấu hổ quay mặt đi: “Cậu mau đứng lên đi”.

Người đàn ông vừa mới tắm gội xong trên người còn mang theo mùi thơm của sữa tắm, cậu ta cúi đầu, giọt nước trên sợi tóc rơi vào cổ áo cô, Vãn Ninh theo bản năng mà run lên hai cái.

Diệp Triều hiển nhiên cũng thấy được điểm này, ánh mắt khẽ động, nụ cười xấu xa trên môi biến thành trêu đùa.

“Tôi cứ không đứng đấy, em còn có thể cắn tôi được chắc?”

Cậu ta dựa vào trong ngực cô, thở ra hơi thở nóng bỏng thổi về phía khuôn mặt cô, một đôi mắt đào hoa sáng lấp lánh nhìn cô chằm chằm, khóe môi khẽ nhếch lên, lộ ra một chiếc răng nanh trắng noãn.

Vãn Ninh mím môi, hiển nhiên có chút thẹn quá thành giận, cô trừng mắt liếc cậu ta một cái: “Cậu thật không biết xấu hổ, cái ấy rõ ràng là cậu tự lưu trong máy tính”.

“Cái ấy là cái gì” cậu ta nhướng mày, cố ý trêu chọc cô.

Vãn Ninh lập tức lại thẹn đỏ mặt, hung hăng trừng mắt liếc cậu ta một cái, sau đó nói: “Cái mà không phù hợp với trẻ em”.

Diệp Triều cười khẽ, giọng điệu có chút xấu xa: “Vãn Vãn, ổ cứng của người đàn ông nào mà chả cất giấu một chút đồ vật, ai bảo em xem trộm đồ của tôi”.

“Thêm nữa, tôi đều là vì nghĩ cho sinh hoạt hạnh phúc của hai ta sau này, đều nói phụ nữ không thích người đàn ông có kỹ thuật không tốt, cho nên tôi mới cố ý thu nhập vài bộ để vừa xem vừa học”.

“Sớm biết rằng em cũng thích xem loại video này, tôi nên chia sẻ cùng em. Đúng rồi, tôi còn trộm giấu vài bộ nhập vai nhân vật, HD không che, kịch bản chặt chẽ, em thích xem loại nào?”

“Cậu im miệng, không cho cậu nói nữa”.

Đúng như ý muốn trêu chọc người phụ nữ kia đến bực bội, Diệp Triều cười tủm tỉm ngậm miệng lại.

Đã lâu rồi chưa thấy đến dáng vẻ hoạt bát thú vị này của cô. Nhìn người phụ nữ có thân hình mềm mại và khuôn mặt như áng mây màu trong vòng tay mình, Diệp Triều nhất thời có chút động tình, cậu ta tự hỏi mình không phải là thái giám, dưới loại tình huống này nếu không có phản ứng mới là quá không bình thường.

Đặc biệt là hình ảnh tạm dừng trên màn hình, làm người ta nóng máu sôi trào đến không miêu tả nổi, bất kỳ người đàn ông nào khi nhìn đến cảnh tượng như thế này cũng sẽ có một chút phản ứng, chưa kể dưới người còn đang đè lên người phụ nữ ngày đêm thương nhớ.

Vì thế, cậu ta không thể tránh khỏi mà có chút phản ứng.

Vãn Ninh trong nháy mắt liền cảm nhận được sự thay đổi trên cơ thể của người đàn ông.

Cô xấu hổ đỏ mặt, ra sức giãy giụa: “Cậu … Cậu nhanh đứng lên đi”.

Diệp Triều bị cô vô ý trêu chọc cho ngực tê dại, cúi người ghé vào bên tai cô, như ý muốn nhìn thấy vành tai đỏ như máu của cô, nhẹ nhàng dùng hàm răng cọ xát: “Vãn Vãn, lúc em bị một người đàn ông đè ở dưới thân, tuyệt đối không nên giãy giụa, bởi vì loại hành động này sẽ làm người đàn ông của em càng thêm hưng phấn”. Giọng nói khàn khàn gợi cảm.

Vãn Ninh cắn môi, tựa hồ hiểu được ý lời này của cậu ta.

Cảm nhận được thứ cộm lên bên trong đùi, cô cứng đờ không dám nhúc nhích, ngước mắt lên liếc cậu ta một cái, hàng mi dài khẽ run lên, sau đó quay đầu đi, xem nhẹ nhiệt độ mà cậu ta phả lên trên cổ cô.

Nhưng cô cứng đờ không nhúc nhích, người đàn ông trên người cô vẫn không chịu dễ dàng buông tha cho cô.

Cậu ta hôn vành tai cô, trong cổ họng phát ra một trận sung sướиɠ khẽ khàng, cậu ta cười nhìn cô, sau đó nói “Vãn Vãn, một khi em từ bỏ giãy giụa, lộ ra bộ dáng đáng thương này, đàn ông sẽ chỉ cho rằng là em đang ngầm đồng ý với những động tác kế tiếp của anh ta.”

Vãn Ninh cắn môi trừng mắt nhìn cậu ta: “Cậu thật không biết xấu hổ”.

Lỗ tai đỏ như sắp chảy máu: “Vậy thì theo lời cậu nói, động đậy hay không động đậy đều không được, tôi phải làm sao mới có thể đứng lên”.

Người đàn ông trên người cúi đầu cười khẽ, nhẹ nhàng hôn lên đôi môi đỏ như máu của cô, sau đó ghé vào bên tai cô nói nhỏ: Lúc này chỉ cần mở chân ra mà tận hưởng là được rồi”. Giọng nói khàn khàn mà từ tính.

Vô cùng lưu manh.

Hai má của Vãn Ninh trong nháy mắt đã ửng đỏ, cô chớp chớp mắt, sửng sốt vài giây, suýt chút nữa nghĩ rằng thính giác của mình có vấn đề, sau khi xác định mình không có nghe lầm, ra sức đẩy người đàn ông trước mặt mình ra.

Vô liêm sỉ

Diệp Triều sợ cô bị thương, cũng không có lấy sức đè lên cô, nhìn thấy bộ dạng khó chịu của cô, liền thuận thế ngồi xuống đất, sau đó nhìn dáng vẻ xấu hổ chật vật kia mà khẽ bật cười.

Tiếng cười sung sướиɠ lại mê người.