Chương 5: Quá Xinh Đẹp Có Thể Sẽ Mất Mạng!

Cô phải chuẩn bị cho tình huống xấu nhất.

Nếu như cô vẫn chưa được trở về trước khi hết thực phẩm, và cũng không hề có dị năng thì...

Nguyễn Ninh thực sự không dám tưởng tượng cuộc sống tương lai sẽ ra sao!

Nếu cô trông bình thường một chút cũng đỡ, nhưng không... Nguyên thân còn xinh đẹp hơn cả bản thân cô.

Nguyễn Ninh đã soi gương hai mươi năm, tất nhiên biết mình trông như thế nào.

Nhưng nguyên thân lại càng tinh tế hơn một chút so với nét mặt của cô, đôi mắt long lanh như hạt nhãn, trông vừa trong sáng lại vô tội.

Làm một cô gái, ai lại không muốn mình xinh đẹp hơn, Nguyễn Ninh cũng không ngoại lệ.

Nhưng bây giờ đây là thời kỳ tận thế!

Trông quá xinh đẹp có thể sẽ mất mạng!

Sự xuất hiện của thời kỳ tận thế đã làm tăng gấp bội phần những bóng tối ẩn sâu trong xương cốt con người.

Nguyễn Ninh là phụ nữ, nhìn thấy khuôn mặt này còn không rời mắt được, huống chi đàn ông...

Trong thời kỳ tận thế, với khuôn mặt thu hút tội lỗi này, nếu không có sức mạnh mạnh mẽ để tự bảo vệ mình, Nguyễn Ninh thậm chí có thể tưởng tượng được sẽ có bao nhiêu rắc rối đang chờ đợi cô.

Nguyễn Ninh cảm nhận được sự ác ý tràn ngập thế giới này, cô không khỏi cảm thấy bi thương từ trong lòng.

Không được, không được, quá đáng sợ rồi.



Nguyễn Ninh không bao giờ muốn sống những ngày tháng tồi tệ đó, bị đàn ông coi như đồ chơi, đưa qua đưa lại.

Cô suy nghĩ mãi, cuối cùng cũng tìm ra một lối thoát.

Đó là tìm một người bảo hộ không có ý đồ xấu với cô.

Kết hợp với cốt truyện của tiểu thuyết và mối quan hệ của nguyên thân, cô cũng đã nghĩ ra người đó.

Một là nam chính Cố Diệc Thừa, hai là cha của anh ấy Cố Hoa Thịnh.

Một người như Cố Diệc Thừa, có hào quang của nhân vật chính, nếu được anh ấy bảo vệ, tất nhiên là tốt nhất.

Ở bên cạnh anh ấy chắc chắn an toàn hơn bất kỳ ai.

Nhưng Nguyễn Ninh vừa nghĩ đến tính cách cáu kỉnh của Cố Diệc Thừa, cô lập tức lắc đầu, bỏ ý định tìm anh làm chỗ dựa.

Nam chính thậm chí còn không quan tâm đến chính cha mình, làm sao có thể quan tâm đến cô em gái không cùng huyết thống này.

Nguyễn Ninh càng muốn tìm cha của nhân vật chính.

Cố Hoa Thịnh dù chỉ là một doanh nhân, nhưng nhà họ Cố lại là một trong những gia đình quân nhân có tiếng tại thủ đô.

Với mối quan hệ này, nhà họ Cố vẫn có sức ảnh hưởng không nhỏ trong thời kỳ tận thế.

Cha của nguyên thân đã cứu Cố Hoa Thịnh trong một tai nạn xe hơi nhưng lại mất mạng.

Sau đó, Cố Hoa Thịnh đã nhận nuôi nguyên thân và vô cùng yêu thương cô.



Với mối quan hệ này, chỉ cần Nguyễn Ninh tìm đến ông, Cố Hoa Thịnh không thể không giúp cô.

Nhưng không may mắn, Cố Hoa Thịnh hôm qua đã đến thủ đô thăm người cha già, hiện tại ông ấy đang ở thủ đô.

Từ thành phố S đến thủ đô có hơn một nghìn km, ngay cả trước tận thế nếu đi xe hơi cũng phải mất một ngày, sau tận thế thì càng không biết mất bao lâu.

Có khi còn không sống được đến lúc gặp ông ấy ở thủ đô cơ.

Chính vào lúc Nguyễn Ninh đang rất phân vân, điện thoại cố định trong nhà bất ngờ reo lên.

Sao điện thoại cố định vẫn có thể gọi được vào lúc này nhỉ?

Nguyễn Ninh nhớ rằng trong tiểu thuyết đã viết, sau khi tận thế bùng phát không lâu, toàn bộ thành phố S đã rơi vào tình trạng hỗn loạn về thông tin liên lạc.

Tín hiệu không ổn định dẫn đến việc dù bạn gọi điện bao nhiêu lần, máy bên kia cũng hiển thị đang bận, và sau đó không thể gọi đi được nữa.

Chỉ có một số thiết bị đặc biệt mới có thể gọi điện qua vệ tinh.

Nguyễn Ninh không ngờ rằng điện thoại cố định của căn hộ lại có thể nhận cuộc gọi? ! Đây thật sự là một tin tốt.

Cô suy nghĩ một chút rồi nhấc máy:

"Alô, xin chào, xin hỏi ai đó ạ?"

"Nguyễn Ninh..."

Khi thấy có người bắt máy, giọng nói trầm ấm và phấn khích của người đàn ông vang lên: