47
( Chap này có chút Thịt )
Thiên Nguyệt và Nhật Minh thuê một căn hộ gần trường Đại học
Càng sống với nhau tình cảm của hai người càng thân mật cứ như hình với bóng, lúc ra cũng đi cùng đi lúc về cùng về
Chẳng mấy chốc đã hết năm nhất Đại Học...
Tại khu chung cư
Đông Nhật Minh bước vào thấy cô đang nằm trên sofa khung cảnh quen thuộc lại hiện lên trong đầu hắn
" Nguyệt... "
" Chuyện gì " Cô dần mở mắt thì thấy khuôn mặt Đông Nhật Minh phóng đại trước mặt mình
" Em có nhớ chung cư khi trước anh ở không ? Lúc đó...lần đầu em đến chỗ anh cũng làm tổ trên sofa như thế này " Đông Nhật Minh càng nói càng lại gần cô
" Thì liên quan gì ? " Tròn mắt
" Lúc đó...Trông em rất giống mèo con " Đông Nhật Minh thì thầm vào tai cô làm cô có chút ngứa ngáy nhẹ đẩy hắn ra
" Em không phải mèo em là người " Cô nghiêm túc nói, Đông Nhật Minh bật cười ra tiếng
" Vậy em cũng gọi anh là cừu nhỏ còn gì "
" Cái đó không giống " Cô nghiêm mặt
Nhật Minh: "..." Sao không giống
" Nguyệt...Cho anh xem vết thương của em đi " Đông Nhật Minh rũ mắt, tay lướt xuống bụng cô
" Xem làm gì " Có gì hay mà xem
" Anh muốn nhìn chút "
Cô đáp ứng kéo nửa phần bụng lên, Đông Nhật Minh có thể thấy rõ vết sẹo của cô hình lưỡi trăng hơi ửng hồng như được in trên làn da trắng nõn của cô
Đông Nhật Minh cảm thấy miệng lưỡi khô khốc, yết hầu nhấp nhô không tự nhủ được hôn xuống vết sẹo của cô
" Anh...làm gì... " Bị tấn công bất ngờ suýt chút nữa cô phát ra tiếng nhưng vẫn giữ hình tượng lạnh lùng của mình
" Nguyệt..." Giọng nói dụ hoặc phả vào tai cô " Chúng ta cũng đã 19 tuổi rồi...anh muốn thịt em...Được không ? " Bàn tay nóng bỏng của Đông Nhật Minh đặt lên eo cô
Thiên Nguyệt: "..." Cừu nhỏ trong thời kì động dục ?
Đông Nhật Minh bỗng cắn nhẹ vào tai cô làm cô thấy nhột sau đó lại bị hắn ngậm vành tai cảm thấy cơ thể nóng bừng
Thật ra sau nhiều lần tiếp xúc với cô hắn mới phát hiện điểm yếu của cô nằm ở tai và nếu hắn làm như vậy thì cô sẽ cảm thấy giống hắn phải không?
" a " Cô không nhịn được kêu nhỏ, nghe vậy lửa trong người hắn càng nóng lên
" Đủ rồi...Nếu muốn thì "làm" đi...Đừng động vào tai em "
Nghe được câu trả lời nụ cười của hắn ngày càng sâu
" Được. Như ý em. "
...
30 phút sau
Cô nằm sấp trên sofa, có chút mất sức lực "vết tích lần đầu" đã in trên ghế
Quá nhiên lần đầu rất đau
" Em mỏi rồi. Không làm nữa " Cô xoay người tránh lé hắn
" Ở trên ghế đúng là rất mỏi...Vậy chúng ta vào giường "
Chưa kịp để cô trả lời Đông Nhật Minh đã bế xốc cô vào phòng
Nguyệt: "..." Cảm thấy mình lọt hố
Lăn lộn trên giường một tiếng sau cuối cùng cô cũng được tắm rửa đi ngủ !
Hai đang ôm nhau chuẩn bị chợp mắt thì Đông Nhật Minh gọi tên cô
" Nguyệt... "
" Chuyện gì ? " Nửa đêm không ngủ gọi cái gì
" Anh yêu em "
" Ừ " Không yêu em thì yêu ai
" Em có yêu anh không ? "
Đông Nhật Minh bỗng hỏi, hắn giờ mới nhớ ra cô chưa từng nói yêu hắn hay thích hắn nhưng hắn cũng chẳng quan tâm lắm vì biết cô ngại
" Hỏi thừa. Em không yêu anh thì yêu ai ? "
" hửm ? Cái gì anh không nghe rõ " Đông Nhật Minh giả điếc
" Em Yêu Anh! ngốc " Cô kéo chăn xoay người để che đi khuôn mặt đang đỏ như gấc
Đông Nhật Minh thấy vậy mỉm cười ôm lấy cô
Dù có kiếp sau cũng vậy chúng ta vẫn sẽ yêu nhau...
________
48
11 năm sau
Cô và Đông Nhật Minh đã có hai đứa con. Một đứa tên con trai tên Nhật Vũ bảy tuổi và một đứa bé gái tên Lam Ngữ năm tuổi
Mặc dù hai người đã đến 30 nhưng nhìn vẫn rất trẻ
Hôm nay cả nhà đến Trung tâm thương mại, mua sắm
Shop quần áo
" Tiểu Vũ con muốn mặc bộ gì " Cô giơ đại một bộ quần áo lên đo bên cạch thằng nhóc hỏi
" Mẫu hậu đại nhân chọn gì thì con đều mặc thứ đó " Nhật Vũ mỉm cười sáng rạng nhưng thật ra trong đầu nó đang nghĩ cách lấy lòng bà mẹ để mua bộ súng lục ( Sở thích của thằng bé là sưu tầm vũ khí )
" Vậy...gói hết mấy bộ váy này vào đi " Cô phất tay
" Sao lại là váy ? " Nhật Vũ tròn mắt
" Chẳng phải con nói mua gì mặc nấy sao ? " Cô đắc ý
Nhật Vũ: "..."
" Em chọn quần áo cho nó chưa ? " Đông Nhật Minh bước đến dắt theo Lam Ngữ đang ăn kem
" Anh lại mua kem cho con bé à ? " Cô cúi người xoa đầu Lam Ngữ
" Cho con này " Cô giơ túi quần áo vừa chọn cho Nhật Vũ lên
" Oa ! Cảm ơn ma ma " Lam Ngữ ôm lấy cô
Nhật Vũ: "..." Chẳng phải nói mua cho con sao ? Cái nhà này toàn trọng nữ khinh nam hừ !
" Phải rồi tuần sau nhà chúng ta sẽ đi du lịch thế nào ? " Đông Nhật Minh vừa nói xong thì thấy ánh mắt chán nản của hai đứa trẻ
" Ba mẹ tự đi đi tụi con không đi đâu " Nhật Vũ và Lam Ngữ đồng thanh vì lúc nào gia đình đi chơi hai đứa nó đều bị bỏ một xó còn ba mẹ thì đi chơi với nhau
" Ồ vậy tiếc quá. Ba định mua bộ súng lục cho tiểu Vũ và thùng kem cho Ngữ Ngữ mà hai đứa không đi thì thôi vậy " Đông Nhật Minh thở dài
" Đâu có tụi con sẽ đi mà " Nhật Vũ và Lam Ngữ đồng thanh từ khuôn mặt mếu thành mỉm cười sáng lạn
Nguyệt: "..." Đúng là lật mặt còn nhanh hơn lật sách
END (22/2/2019)
______
Suzue: Chưa!!! Tôi còn Ngoại Truyện nữa !!!
+ Ngoại truyện 1 : Cảm xúc thật của Lam Nguyệt
+ Ngoại truyện 2 : Quá Khứ (p1)
+ Ngoại truyện 3 : Quá khứ (p2)
( À mà thôi tôi đi ngủ Đông một thời gian đây pp )