Nhàn Vũ mặc bộ đồ hoàng phục màu vàng nhạt đi vào cung điện. Nhìn cả hoàng gia một lượt, mãi cô mới thấy Hoàng Sư ở tận gần cuối. Trên ghế rồng kia là vị nữ hoàng của Hoài Thanh- Hoàng Noãn.
Đó cũng là một đại mĩ nữ xinh đẹp tuyệt mĩ, người gặp người thích, hoa gặp hoa nở.
Nhìn thôi cũng thấy bổ mắt. Mà Hoàng Sư chiếm được 7-8 nhan sắc của Hoàng Noãn nên là một trong những người nổi bật nhất trong hoàng cung này.
Khuôn mặt trái xoan xinh đẹp, làn da trắng hồng hào vẫn còn vô cùng tươi trẻ dù đã gần tứ tuần.(40 tuổi)
Đôi mắt vô cùng đen thăm thẳm giống hệt Hoàng Sư nhưng ánh mắt của hai người khác nhau. Hoàng Sư thì như muốn hút hồn của người khác vào trong ánh mắt của mình còn của Hoàng Noãn thì như muốn nhốt người ta vào hố đen lạnh lẽo thể hiện được rõ ràng thái độ của người ở trên cao.
Tuy điểm này vừa đem lại điểm cộng nhưng cũng khiến người ta phải run sợ nên cô vẫn không thích lắm. Cô vẫn thích tiểu khả ái nhà mình hơn.
Tuy khuôn mặt của Hoàng Sư thật sự tinh xảo, mặc lên bộ cung phục tuyệt đẹp, lộng lẫy nhưng cái áo hơi rộng nên cả người đều có chút thùng thình, rộng quá khổ so với hắn.
Vì ăn ít nên lúc trước cả người hắn gầy trơ hết ra, cả người gần như cả da bọc xương. Mấy tháng nay cô mãi mới nuôi được thêm mấy lạng thịt. Nhớ mãi cái ngày lần đầu ôm hắn cô chỉ thấy toàn xương là xương.
Càng nghĩ càng thấy tức giận, dù sao đi chăng nữa hắn cũng là con của quý quân vậy mà sao khi cha mất hắn lại thành như thế này được? Dù cho có đuổi tận gϊếŧ tuyệt cũng đâu như này được.
Nhìn đi nhìn lại vẫn thấy thương, sau này phải nuôi cho béo ôm mới ấm, mới đã tay. Nhưng rất tiếc, tương lai cô mong ước mai sau không thể nào thành sự thật được.
Dù Hoàng Sư thích ăn nhưng vẫn rất quản miệng của mình vì sợ sau này béo sẽ bị Nhàn Vũ ghét bỏ nên nhất quyết không béo mà còn luyện ra cơ bắp đầy người. Tuy sờ đã tay nhưng lại không được như mong ước.
Điều này khiến Nhàn Vũ có chút buồn đến thở dài nhưng cũng không quá gây ảnh hưởng đến mong ước nuôi béo hắn trong tương lai.
Giờ trước mắt thì Hoàng Sư đang ngồi cách hơi xa cô một tí nhưng vẫn còn trong tầm mắt. Nhàn Vũ thấy khá nhiều ánh mắt nhìn mình nhưng có mấy ánh mắt vô cùng rực lửa nhìn cô.
Ánh mắt của Hoàng Sư thì có chút lén lút không nhìn chằm chằm cô như những người kia.
Nhìn thôi mà Nhàn Vũ thấy trong người như có mấy cái móng vuốt cào vào. Hơi ngứa ngứa, khó chịu muốn trêu chọc hắn ghê.
Thấy cô đã ngồi vào chỗ, Hoàng Noãn liền hô:
- Buổi tiếc chào đón nữ hoàng nước Tử Vệ bắt đầu.
Ngay sau đó, mọi người đều nâng ly lên kính rượu. Nhàn Vũ tất nhiên cũng không ngoại lệ. Cầm ly rượu lên cụng ly với Hoàng Noãn rồi uống một hơi liền hết. Mọi người bên dưới ngay sau đó liền tụm năm tụm ba vào nói chuyện với nhau. Nhìn Hoàng Sư bị cô lập thế kia trong lòng Nhàn Vũ liền có chút tức giận. Nhưng giờ cô mà đi xuống thì hỏng mất kế hoạch nên cố nhịn xuống.
Cũng may có một vị công chúa nhỏ thấy Hoàng Sư xinh đẹp nên liền tiến đến nói chuyện. Nhìn Hoàng Sư lễ phép bao nhiêu, Nhàn Vũ lại muốn hắn trở lên ngang tàng bấy nhiêu. Bây giờ cô muốn nuôi hắn thành một con chim công cao ngạo không đặt ai vào mắt. Tất nhiên hắn vẫn phải đặt cô ở bên trên rồi.
Nghĩ ngợi một hồi, cô quay sang nhìn Hoàng Noãn, trong mắt chứa đầy thâm ý. Nghĩ ngợi xong một lúc liền bảo với bà ta:
- Lần này ta tham gia yến hội này còn có một mong muốn khác mong bệ ha đừng khó chịu.
- Ngài cứ tự nhiên, hôm nay ta triệu tập mọi người tới cũng là muốn có thể thỏa nguyên mong ước của ngài.
- Vậy thì được, miễn là ngài không để ý.
Nói xong, Nhàn Vũ như có như không lướt qua cả cung điện này. Ánh mắt như có như không khiến mọi người ở đấy đều thấy có chút gai người nhưng không biết nó từ đâu.
Nhàn Vũ ra vẻ trầm tư rồi chỉ tay về Hoàng Sư. Cô nói trong giọng có chút ý cười.
- Ta chọn hắn.
- Tại sao? Hắn trông đẹp đẽ như thế thôi nhưng thật ra không có thực quyền ở nước ta.
- Vậy sao? Nhưng như vậy chẳng phải tốt cho các ngươi sao? Dù sao bớt đi một người vô dụng đỡ tốn một miệng ăn. Hoặc ngài có thể coi ta như hôn quân thích hồng nhan họa thủy cũng được.
Hoàng Noãn như suy ngẫm một hồi. Bà vẫn có chút không hiểu người phụ nữ trước mặt mình này. Cô ta rõ ràng đánh thắng nước của bà rất dễ nhưng lại không ra tay triệt để. Giờ lại còn lấy một người không đem lại cho mình cho mình chút lợi ích gì ngoài cái danh liên hôn và cái khuôn mặt đẹp cả.
Nhàn Vũ nếu biết suy nghĩ này của bà ta thì sẽ vô cùng thấy nhàm chán. Nói tiểu phu quân nhà cô vô dụng? Bà ta đang ở trên mây chắc?