Chương 7

Hi Tửu xem lại Weibo của mình, quả nhiên đã tăng lên 2000 fans

Tuy không nhiều lắm nhưng chứng tỏ phương pháp dẫn lưu là có hiệu quả. Hi Tửu ném liên kết của phòng phát sóng trực tiếp lên Weibo, ghim lên đầu, sau đó mở phòng phát sóng trực tiếp để livestream.

thuộc tuýp họa sĩ tin vào cảm hứng, nghĩ cái gì sẽ vẽ cái đó.

Ngày thường hay thấy tiểu tịt tươi và tiểu chó săn, nếu có cảm hứng, cô sẽ hạ bút minh họa như thế.

Hôm nay cô đã nhìn thấy đôi tay kia của Tạ Tứ, quyết định vẽ một tên bác sĩ bệnh kiều hắc ám.

Phương thức vẽ tranh của Hi Tửu đặc biệt táo bạo, người chuyên nghiệp nếu nhìn thấy đường họa tuyến của cô chân mày có thể kẹp chết con ruồi.

Khi cô gần như đang vẽ phác thảo, có người bước vào phòng phát sóng trực tiếp.

Một số người trong số họ rõ ràng là theo Weibo mà qua đây, bởi vì đã nhìn thấy họa phẩm của cô, cho nên rất là mong đợi, cầu vồng được thả ra liên tục.

Một số thì không khách khí cho lắm:

【 Mấy tấm hình này như đống phân này là của chủ phòng à? Đường nét loạn như vậy, thời buổi này này chỉ cần mượn danh họa sĩ là có thể đi phát sóng trực tiếp được rồi! 】

【 Bộ đồ của chủ phòng cũng không tồi, kéo cổ áo xuống sâu chút nữa thì càng tốt, hắc hắc. 】

【 Chủ phòng sao không lộ mặt? Xấu quá nên không dám nhìn người à? 】

Hi Tửu liếc nhìn làn đạn trên màn hình, cong môi cười, ngón tay trắng nõn thon gầy vẫn không vội vàng.

Nhưng, những đường nét tưởng chừng như không có chủ ý dần dần có sinh mệnh, trên bàn vẽ xuất hiện một người đàn ông với đôi mắt đào hoa, sắc sảo và đẹp đẽ, đeo kính gọng vàng, mặc áo blouse trắng, tay cầm dao mổ đẹp như tác phẩm nghệ thuật.

Lúc này những bình luận cười nhạo Hi Tử đã ngừng lại.

Hi Tửu múa bút, những màu sắc phong phú và lộng lẫy hòa quyện dưới ngòi bút của cô, sảng khoái nhẹ nhàng vui vẻ mà lại kinh tâm động phách.

Trong thành phố rực rỡ ánh đèn neon, chỉ có con hẻm nhỏ là tối tăm và bẩn thỉu, nam chính mặc áo blouse trắng lạnh lùng sạch sẽ, nhưng dưới chân lại nở rộ từng đóa hoa anh túc đẫm máu.

Đầu ngón tay hắn là lưỡi dao đang phát sáng.



Bên môi là nụ cười nhàn nhạt.

Đường móc trông giống như một đứa trẻ đang vẽ nguệch ngoạc vừa rồi nay đã biến thành một bức tranh tuyệt đẹp, không khác một tấm poster hoa lệ của phim điện ảnh.

Loại này ngược lại càng khiến người ta kinh diễm, làn đạn nịnh bợ tâng bốc càng ngày càng nhiệt liệt.

Số lượng người xem phát sóng trực tiếp tăng gấp mười, con số cứ nhảy lên không ngừng. Mặc dù tốc độ này nếu đặt ở hoàn cảnh chung thì không có vấn đề gì lớn, nhưng đó là một khởi đầu rất ấn tượng đối với người mới như Hi Tửu.

Còn có fans bỏ tiền mua quà cho Hi Tửu.

Quà tặng trên nền tảng phát sóng trực tiếp này đều là đồ ăn, đa dạng chủng loại, hiệu ứng đặc biệt vô cùng rất hấp dẫn, sau khi Hi Tửu nhận được vài chiếc bánh macaron và vài ly ô long đào, cô cũng cảm thấy hơi đói.

Cũng lúc vừa vẽ xong, cô chuẩn bị dừng phát sóng, ngày mai lại tiếp tục.

Ai biết rằng đúng lúc này, một hiệu ứng đặc biệt lấp lánh ánh vàng đột nhiên xuất hiện trong phòng phát sóng trực tiếp của cô.

Một bàn ăn Mãn Hán toàn tịch mở ra, món ăn nào cũng sống động, mùi thơm như sắp xông ra khỏi màn hình.

Không, đây không phải là mùi của đồ ăn, đây là mùi của Nhân Dân Tệ.

Một ly ô long đào là một tệ, một chiếc bánh macaron chưa đến năm nhân dân tệ, nhưng bàn tiệc Mãn Hán này ước chừng phải năm ngàn nhân dân tệ. Loại quà tặng cao cấp này rất hiếm thất trong phòng phát sóng trực tiếp.

Hi Tửu có chút hoang mang: Đây không phải là nhóc đầu gấu nào lấy trộm điện thoại di động của ba mẹ quẹt thẻ bừa bãi đúng không?

Làn đạn hôm nay cũng bị thổ hào làm chấn động, vẫn chưa hề dừng lại.

Sau khi hiệu ứng đặc biệt của bữa tiệc Mãn Hán kết thúc, một hộp đồ ăn sushi Nhật Bản trị giá 8.000 tệ khác được tung ra. Ngay sau khi hiệu ứng đặc biệt của hộp thức ăn biến mất, thổ hào lại ném tiếp một túi mì cay siêu cấp trị giá một vạn nhân dân tệ …

Mỗi món sau đều đắt hơn món trước, đem Hi Tửu một người mới chưa thành danh, lên đầu danh sách quà tặng trên trang chủ.

Nhiều khán giả không rõ nguyên nhân đã ùa vào:

【 Dựa vào đâu! Chủ phòng này có địa vị như thế nào hả? Phát sóng chưa đến 3 tiếng, quà tặng đã đột phá mức 5 vạn? 】

【 Nhất bảng là tài khoản đăng ký mới, còn chưa được một ngày, không phải là nick clone của chủ phòng đó chứ?】

【 Chủ phòng còn chưa lộ mặt, chỉ vẽ minh họa mà nhận được nhiều quá thế này, làm tôi cũng muốn biết cô ta rốt cuộc vẽ được thứ thần thánh gì.】



Thổ hào trực tiếp gửi tặng lễ vật xa hoa một lần, sau đó liền offline, một chữ cũng không lưu lại, vô cùng cao lãnh.

Tựa như hắn tặng quà cho Hi Tửu một đợt này, chỉ là muốn thử xem hiệu ứng đặc biệt của những lễ vật cao cấp có gì khác nhau.

Ngày đầu tiên đã công phá bảng danh sách một cách bạo tàn như vậy đã khiến những du khách bước vào phòng phát sóng trực tiếp của Hi Tửu không khỏi tò mò, nhìn những bức tranh do cô vẽ, một số du khách yêu thích thể loại bệnh kiều hắc ám cũng nán lại lâu hơn.

May mắn thay, Hi Tửu đã có được hai nghìn người hâm mộ vào tối nay, lọt vào danh sách Cổ Vũ Tân Thủ mà nền tảng thiết lập dành cho người mới

Hi Tửu liếc mắt nhìn tài khoản nhất bảng nửa ngày, sau khi bấm vào thì thông tin trống trơn, thời gian đăng ký cũng muộn hơn cô.

Để tránh việc vô tình trở thành đồ yêu diễm đê tiện chuyên lừa đảo mấy đứa trẻ đầu gấu, Hi Tửu đã liên hệ với bộ phận chăm sóc khách hàng để kiểm tra tài khoản nhất bảng, xác nhận không có bất kỳ vấn đề gì mới chuyển thưởng vào tài khoản của cô.

Đối với Hi đại tiểu thư phá của cuồng ma này, tiền bạc có thời hạn sử dụng, dù có nhiều đến đâu cũng phải nhanh chóng tiêu xài.

Cho nên, ngày hôm sau Hi Tửu đã mang theo số tiền mười mấy vạn vừa kiếm được, âm thầm lên kế hoạch lẻn ra ngoài, mua mấy chiếc bình thủy tinh.

Kết quả mới đi đến nửa đường đã bị Tạ cẩu xuất quỷ nhập thần bắt được.

“Lại đi mua thuốc trị nấm chân à?” Tạ Tứ xách Hi Tửu đến phòng khách, mỉm cười tra hỏi.

Hi Tửu thân ở phòng khách mà hồn đã bay đến trung tâm thương mại, gật đầu cho có lệ: “Vâng, tình huống của em có hơi nghiêm trọng, thuốc mua ngày hôm qua chưa đủ.”

Tạ Tứ khẽ nâng đôi mắt hoa đào, đột nhiên duỗi tay bắt lấy Hi Tửu, Hi Tửu giật mình kêu lên, trong tiềm thức muốn đẩy anh ra, nhưng lại thấy Tạ Tứ nhướng mày nhìn cô.

Chết tiệt!

Hi Tửu lập tức rút thu lại quyền phòng có thể đánh ngã một con trâu, thay vào đó là bộ dáng làm nũng, bẻ giọng uốn éo nói: “Quỷ à, ban ngày ban mặt, không cần làm thế mà!”

Ma quỷ?

Tạ Tứ phát hiện ra tiểu nữ nhân ghê tởm này tiềm lực là vô hạn, thấp giọng nói: “Tôi muốn như thế này?”

Xi Jiu trừng mắt, nhìn anh cong môi, bàn tay ái muội mơ hồi kéo đôi chân dài thẳng tắp của cô ra , đột nhiên xé mở chiếc tất chân bao bọc bên ngoài.

Tấm lụa đen phủ trên làn da tuyết trắng, cảnh tượng thật là hương diễm.