Chương 12

Hi Tửu đêm đó tiếp tục lén lút phát sóng trực tiếp.

Tạ Tứ cùng Tạ Quân đã cho cô thẻ, tiền trong đó lên đến 1000 vạn.

Nhưng Hi Tửu nếu thật sự muốn vẫy tay hai cái thì hai tấm thẻ này cũng biến mất.

Đây là năng lực tiêu pha của Hi đại tiểu thư.

Vì vậy, đại nghiệp kiếm tiền không thể dừng lại, thêm một phân tiền thì cũng có thể mất đi một phân.

Hi Tửu thay bộ váy mới mua, đánh son môi, xuất hiện trên màn hình.

Các fan lập tức phát hiện sự biến hóa của cô:

【 oa! Hôm nay chủ phòng trang điểm đẹp ghê! Cho hỏi đây là son màu số mấy? Màu này tôn da quá! 】

【 a a a, dáng người của chủ phòng thật tuyệt! Vai góc vuông, cổ thiên nga, xương quai xanh nuôi cá vàng!!! Dáng người cực phẩm đến phụ nữ nhìn vào còn chảy nước miếng! 】

【 Váy của chủ phòng là nhãn hiệu gì thế? Tôi muốn có tất cả thông tin về chiếc váy này trong một phút! 】

【 Tôi thật sự muốn nhìn thấy toàn mặt của chủ phòng, khẳng định chính là địa mỹ nhân, hắc hắc, phát hiện là chủ phòng chính là báu vật rồi, vui vẻ muốn xoay vòng vòng luôn à ~】

Hi Tửu một bên phổ cập kiến thức cho những người hâm mộ tò mò về màu sắc và váy, nhân tiện, lấy bảng vẽ của mình ra và chuẩn bị bắt đầu sáng tác cho ngày hôm nay.

Bộ móng tay của cô lập tức thu hút sự chú ý của người hâm mộ:

【 a, móng tay của chủ phòng đặc biệt thế, làm ở đâu vậy? Màu sắc tương phản nhìn qua thật thoải mái! 】

Hi Tửu nhấc tay cúi người lại gần máy ảnh: “Các họa tiết màu sắc trên móng đều do tôi tự thiết kế. Vì hạn chế của nghệ thuật vẽ móng nên cũng không quá phức tạp. Những tiệm nail bình thường đều có thể làm được. “

【wow, thật ganh tị với chủ phòng, nail mà cũng có thể tự mình thiết kế! Tiện đây nói luôn, tay của chủ phòng đẹp lắm, ngón tay dài mảnh khảnh, tôi rất thích!!! 】

Hi Tửu từ nhỏ liền biết mình đẹp, chỗ nào cũng đều đẹp.

Bình tĩnh nhận lấy những lời tâng bốc, cong môi: “”Mỗi lần phát sóng trực tiếp tôi sẽ đăng một số hình thiết kế vẽ móng tay. Nếu thích, bạn có thể mang chúng đi ra ngoài làm.”

Nói xong, cô đem thiết kết của bộ móng lần này đăng vào phòng phát sóng trực tiếp.

Tức khắc, một vài món ăn xuất hiện trên màn hình, tất cả đều là quà của người hâm mộ tặng cho cô.

Số lượng fans cũng vững bước tăng lên.

Hi Tửu bắt đầu vẽ, hôm nay cô vẽ một bức tranh hai người. Một người đàn ông đẹp trai mặc vest và giày da đang chống tay trên chiếc giường lớn mềm mại. Cổ áo lộn xộn, cà vạt buông lỏng, xương quai xanh tinh xảo vô cùng dụ hoặc.

Một chiếc thắt lưng đen quấn quanh cánh tay anh.



Anh ngước mắt nhìn người phụ nữ khoanh tay đứng bên giường, bộ dáng quyến rũ, thích thú nhìn anh.

Bối cảnh là những khung cửa sổ khổng lồ cao từ trần đến sàn của khách sạn, màn đêm dày đặc bên ngoài cửa sổ, mặt trăng tròn to lớn toát lên một vầng sáng màu bạc.

Một bức tranh kí©h thí©ɧ trí tưởng tượng của người xem.

Hi Tửu vừa vẽ vừa nói chuyện phiếm với làn mưa đạn trong phòng, nhìn cô vẽ không thấy chán, fans xem cũng không chán.

Đột nhiên, cô lướt đến một dòng bình luận, hỏi cô đã có bạn trai chưa.

Hi Tửu thản nhiên chọn màu: “Tôi không có bạn trai.”

Người hỏi cô câu này lại hỏi tiếp: 【 Tại sao không tìm bạn trai? Có vấn đề gì với chủ phòng sao? 】

Hi Tửu trợn tròn mắt xem thường.

Người này có bệnh à?

Cô không có bạn trai là có vấn đề?

Người đó vẫn tiếp tục phun: [Tôi chủ phòng dáng người không tồi, nhìn thấy cô không lộ mặt liền có thể đoán được sao lại thế này. Khẳng định có dáng nhưng không có mặt, lớn lên giống khủng long, không thể gặp người. 】

【 phụ nữ đến tuổi còn chưa có bạn trai, hoặc là ngoại hình quá khủng bố người khác, hoặc là tính cách có vấn đề, dọa đàn ông chạy hết.】

Hi Tửu ất muốn thò tay vào màn hình, moi não của hắn ra, đánh cho hắn một trận.

Hi Tửu hít sâu một hơi, cong môi.

“Hả? Đứa nhỏ này từ đâu tới? Tam quan không có lại đến chỗ này của tỷ tỷ mà hoa ngôn loạn ngữ, trẻ con nói chuyện không biết điều thế à?”

“Chị nói cho em biết nhé, chị không kiếm bạn trai là bởi vì đàn ông bọn họ chỉ biết nói lời đường mật, chị mà nói ra thì bọn họ sẽ chẳng còn lời nào để nói được nữa, bọn họ ăn chơi lừa đảo, chị đây còn thành thạo hơn nhiều, có thể làm thầy của họ luôn đấy. Họ làm được gì thì chị có thể bỏ tiền ra thuê người làm, làm nhanh hơn và tốt hơn, không có chuyện nhảm nhí và hậu họa về sau.”

“Cho nên, nếu một người phụ nữ không có bạn trai, không có nghĩa là cô ấy không thể tìm thấy một người đàn ông. Đó chỉ là vận khí không tốt. Những người đàn ông cô ấy gặp cũng giống như em trai nhỏ này thôi. Ngoài việc nâng cao giá gạo, cũng chỉ một thùng cơm đáng yêu không lợi ích gì khác. “

Vừa rồi có fans đối với việc 【 phụ nữ đến tuổi còn không có bạn trai, hoặc lngoiaj hình xấu xí, hoặc là tính cách có vấn đề. 】mà bất mãn.

Trong lúc các cô đang gõ chữ, Hi Tửu đã ngay lập tức phản ứng lại.

Tuy tốc độ nói không nhanh, ngữ điệu cũng không quá kịch liệt.

Một chữ thô tục cũng không hề nói ra, nhưng lại vô cùng khách khí đánh bay người kia đến mức offline.

Hi Tửu nhìn thấy trong phòng không còn anh hùng bàn phím nữa, tâm tình khá hơn nhiều.

Bức họa cũng đã đến công đoạn cuối cùng, lúc này màn hình lại nhảy ra hiệu ứng đặc biệt của quà tặng bữa tiệc Mãn Hán.

Rũ mắt nhìn qua, quả nhiên là đệ nhất bảng đã online, vẫn là thả cho một đống lễ vật xa hoa, sau đó liền rời khỏi phòng.



Làn đạn đều hưng phấn đoán nhất bảng này là ai, có phải là người đang theo đuổi chủ phòng không.

Hi Tửu cũng muốn biết hắn là ai, click mở tư liệu của người này nghiên cứu nửa ngày, chẳng thu hoạch được gì.

Hi Tửu offline, ôm hai tấm thẻ mỹ mãn đi ngủ.

Buổi sáng tỉnh dậy, quản gia nói có người ở nhà cũ Tạ gia thông báo hôm nay cô và Tạ Tứ về thăm nhà cũ một chuyến.

Nhà cũ của Tạ gia?

Hi Tửu nghiêm túc nhớ lại cốt truyện, đôi mắt sáng lên.

Mẹ kế của Tạ Tứ không có con, nhưng lại muốn tranh đoạt gia sản của Tạ gia.

Cho nên liền đem chủ ý đặt trên người Tạ Tứ, muốn gả một vị thiên kim bên nhà mẹ đẻ cho anh.

Bất quá, nguyên thân trong cuộc tuyển chọn con dâu của Tạ gia đã trưng trổ hết tài năng đoạt được vị trí, gả cho Tạ Tứ, làm cho bà mẹ kế hết hi vọng, mỗi lần xuất hiện trước mặt nguyên thân, đều vừa đe dọa vừa dụ dỗ nguyên thân ly hôn cùng Tạ Tứ.

Việc đe dọa này là vô ích đối với Hi Tửu.

Nhưng nếu là dụ dỗ…… thì cô rất thích.

Hi Tửu hắc hắc cười rộ lên như tiểu hồ ly ăn trộm được đùi gà.

Nhà cũ Tạ gia.

Tạ lão gia tử còn ngủ trưa, không ra ngoài.

Tạ Tứ bị ông Tạ gọi vào thư phòng nói chuyện, chỉ còn lại Hi Tửu cùng mẹ kế trẻ tuổi, dang cảm thấy Hi Tửu không hề xứng với Tạ Tứ, muốn ép buộc cô rời đi, còn mình đang tính toán muốn tuyển chọn một thiên kim danh viện môn đăng hộ đối.

Các nàng đều dùng bắt bẻ mà sắc bén ánh mắt nhìn Hi Tửu

Hi Tửu cúi đầu, có vẻ rụt rè và tự ti, nhưng thực ra đã cười đến độ nở hoa luôn rồi.

Ha ha ha, có nhiều muốn đưa tiền cho cô như vậy, cô phát tài rồi.

Tạ Tứ ra khỏi thư phòng, không cho người hầu đi theo, chậm rãi đi dạo trong khuôn viên nhà cũ một vòng, cách đó không xa liền nhìn thấy Hi Tửu bị một đám phụ nữ vây quanh trong vườn, trông thật đáng thương lại còn vô cùng ủy khuất.

Gót chân di chuyển, hướng hoa viên đi đến.

Tới cổng hoa viên , anh nhìn thấy bên cạnh Hi Tửu vẻ mặt sắp khóc là một quầy hàng khuyến mãi, phía sau quầy, Tiểu Hi Tửu đang dùng loa hét lớn: “Đại hạ giá Tạ Tứ! Cơ hội chỉ có một lần, 500 vạn! Nếu không mua được chính là sự thiệt thòi lớn nhất của bạn! Chỉ cần 500 vạn có thể mang Tạ Tứ về nhà! “

Ta Tứ ghé mắt nhìn thấy cái rổ trên quầy hàng phía sau Tiểu Hi Tửu, vô số thú bông phiên bản “anh” nằm trong đó.

Tạ Tứ:…… Không hổ là cô.