Ba ngày sau sự kiện phu nhân “Trượt chân rơi xuống nước”……
“Ách Xì!” Lại hắt xì hơi một cái, Hồng Đậu rúc vào trong chăn, xoa xoa cái mũi, dáng vẻ tinh thần không phấn chấn vừa nhìn liền thấy giống động vật nhỏ đáng thương.
“Phu nhân!” Lục Y vọt tiến vào, hưng phấn không thôi nói: “Trang chủ tới thăm người!”
Hồng Đậu bị làm cho sợ hãi, “Mau nói với hắn là ta thấy không khỏe đã ngủ rồi!”
Một bóng người thình lình đi đến, “Hóa ra phu nhân có thể vừa ngủ vừa nói chuyện với người ta cơ đấy.”
Hồng Đậu dừng một chút, tiếp theo liền ngồi dậy từ trên giường, ôm mặt mơ mơ màng màng nói: “Trời ạ, đây là ta nằm mơ sao? Trang chủ vậy mà lại tới thăm ta, vui quá đi mất……”
“Được rồi, đừng giả bộ.” Thẩm Lạc Ngôn đi đến mép giường, đôi mắt sắc bén nhìn chằm chằm nàng, dường như có thể nhìn thấu tất cả những gì nàng nói dối.
Mà đi theo phía sau, còn có Thức Bạch bé nhỏ cùng Liễu Y Y sắc mặt mất tự nhiên.
Hồng Đậu lại hắt xì một cái, kỹ thuật diễn bị người ta chọc phá, nàng một chút cũng không cảm thấy xấu hổ, ngược lại là quan tâm hỏi: “Thức Bạch, ngươi không phải còn đang bị thương sao? Thế nào lại không nghỉ ngơi trong phòng cho tốt?”
“Nghe nói phu nhân trượt chân rơi xuống nước, nhiều ngày qua lại được phu nhân chăm sóc tận tình, nên ta đặc biệt đến thăm.” Thức Bạch chỉ là sắc mặt còn có chút tái nhợt, tuy rằng vết thương còn chưa lành, nhưng xuống giường thì không có vấn đề gì cả.
Nhắc tới chuyện rơi xuống nước này, Hồng Đậu lại thật cẩn thận ngó mắt nhìn Thẩm Lạc Ngôn, thấy vẻ mặt thằng nhãi này không có gì thay đổi, nàng mới nhẹ nhàng thở ra, nàng cũng không muốn nhảy hồ đâu, nhưng để trừ hết tác dụng của thuốc trong cơ thể, nàng cũng không còn cách nào khác, Thẩm Lạc Ngôn mặt lạnh tanh không nói gì, nàng cảm thấy không khí có chút xấu hổ, lại nhìn về phía Liễu Y Y, cười hỏi: “Liễu di nương ngươi……”
“Phu nhân, thực xin lỗi!” Hồng Đậu mới vừa nói ra mấy chữ, Liễu Y Y liền quỳ gối thật mạnh trên mặt đất.
Hồng Đậu lại nhìn Thẩm Lạc Ngôn, thấy hắn không định nói chuyện, nàng mới mở miệng, “Nói đi, mấy ngày hôm trước rốt cuộc là chuyện như thế nào?”
“Phu nhân…… Thϊếp thân……” Liễu Y Y dường như rất khó mở miệng, nhưng do dự mãi, nàng vẫn quyết định nói ra tình hình thực tế, “Thϊếp thân chỉ là muốn tác hợp trang chủ và phu nhân mà thôi!”
Lời này khiến Hồng Đậu cùng Thẩm Lạc Ngôn đều ngẩn ra, Hồng Đậu trước hết liền nhịn không được mà hỏi: “Cái gì gọi là vì tác hợp ta cùng trang chủ?”
“Phu nhân, ngươi không phải không biết, tuy rằng tất cả mọi người đều nói trang chủ đối xử bình đẳng với nữ nhân trong hậu viện, nhưng chúng ta đều rõ ràng, trang chủ hắn vẫn thích nhất là Phượng di nương.” Liễu Y Y cắn cắn môi, nhìn dáng vẻ như đang bất chấp mọi giá, “Ngày đó, nhân lúc trang chủ tới sân của ta, ta cố ý khiến trà đổ lên người hắn, lại đốt huân hương trong phòng lúc hắn tắm gội, chỉ là vì…… Vì muốn cho phu nhân có thể cùng trang chủ……”
“Dừng!” Hồng Đậu ngồi trên giường bọc chăn, nàng vươn một bàn tay tới, “Chỗ này còn có trẻ con đó!”
Sắc mặt Thức Bạch đỏ ửng.
Liễu Y Y dừng một chút, nhảy vọt qua đoạn này, “Phu nhân, ta biết ta cũng không được trang chủ yêu thích, ta có thể vào Thẩm Gia Trang, chẳng qua cũng là vì lão trang chủ thương tiếc ta bơ vơ không nơi nương tựa mà thôi, nhưng ta chỉ là không cam lòng, luận vẻ đẹp, ta cũng không thua kém Phượng Khuynh Liên, luận xuất thân, ta cùng nàng đều là con gái gia tộc nghèo túng, đã cùng là thϊếp thất, nàng vì sao có thể đạt được vinh hạnh lớn hơn chính thất đây?”
“Oa…… Lão trang chủ xem ra là người rất có lòng đồng cảm đó……” Hồng Đậu khinh bỉ thành tiếng, một Phượng Khuynh Liên thì cũng thôi, không nghĩ tới Liễu Y Y cũng tiến vào phủ như vậy.
Thẩm Lạc Ngôn liếc mắt qua.
Nàng lập tức ngồi thành thật, “Ngươi nói, ngươi nói tiếp đi.”
Liễu Y Y nhấp nhấp môi, còn nói thêm: “Phu nhân, ngươi so với Phượng Khuynh Liên còn xinh đẹp hơn, xuất thân cũng tốt, huống chi ngươi gả đến đây lâu như vậy, cũng không tham dự tranh đấu giữa nữ nhân, ta chỉ là nghĩ…… Nếu là ngươi mà nói, cho dù ngươi có thể đoạt được sự yêu thích của trang chủ, ta cũng sẽ tâm phục khẩu phục.”
Hồng Đậu trợn tròn mắt, không biết nên đánh giá như thế nào.
Thẩm Lạc Ngôn thì lại nói: “Chuyện hậu viện luôn luôn do phu nhân làm chủ, lần này Liễu di nương tính kế hai người chúng ta, nên xử trí như thế nào, liền do ngươi định đoạt.”
“Ta có thể từ bỏ quyền lợi này được không……”
Thẩm Lạc Ngôn mặt không biểu cảm, “Phu nhân.”
“Ta đã biết ta đã biết, có cái quyền lợi này là vinh hạnh của ta!” Hồng Đậu bực bội gãi gãi tóc, nàng không có kinh nghiệm xử lý loại chuyện này, linh quang chợt lóe, nàng nói: “Như vậy được rồi, liền phạt Liễu di nương trong vòng một tháng không thể hầu hạ trang chủ, thế nào?”
Liễu di nương sửng sốt.
Hồng Đậu cho rằng mình đang phạt nặng, rốt cuộc đối với nữ nhân cổ đại mà nói, trượng phu chính là trời, nàng thấp thỏm bất an nói: “Có phải rất quá đáng hay không…… Vậy nếu không thì…… Liền phạt Liễu di nương ba ngày không thể hầu hạ trang chủ?”
“Phương, Hồng, Đậu!” Thẩm Lạc Ngôn rốt cuộc nhịn không được, gằn từng chữ một kêu tên nàng, nàng xử phạt như vậy là có ý gì? Hắn giống như một cái kẹo mà sư phó dùng để khen thưởng học trò, biểu hiện tốt liền có kẹo ăn, biểu hiện không tốt liền không được kẹo hả.
Hồng Đậu run lên, ôm chăn run run nói: “Ngươi…… Ngươi nếu như thích Liễu di nương hầu hạ, ta đây liền…… Liền không phạt nàng nữa……”
Thẩm Lạc Ngôn sắc mặt càng đen, hắn là loại người yêu thích nữ sắc như vậy sao?
“Khụ khụ……” Thức Bạch đặt nắm tay trên miệng, hắn cúi đầu làm ra vẻ ho khan, chỉ là đôi mắt chứa ý cười không giấu được.