"Hu hu, quá nhanh, anh trai Tiểu Cố chậm một chút."
Lực độ cùng tốc độ của Cố Văn Phong đều quá kinh người, không hổ là nam xứng tốt nhất cùng với nữ chủ của một chân trong tương lai, côn ŧᏂịŧ thô dài dữ tợn đang điên cuồng quấy rối ở bên trong, tiếng của hai thân thể va chạm vào nhau cùng âm thanh tiếng nước dính nhớp làm cho nhân tâm nhộn nhạo.
Cô có chút không chịu nổi, hai chân nhũn ra thân mình bắt đầu đi xuống.
Vẫn luôn đưa đẩy cô không thể chống đỡ được, Niên Nhu Nhu lo lắng cho mình sẽ té ngã, vừa trượt xuống một chút, lúc này bên dưới liền dùng sức hút một chút.
Một hút này, làm côn ŧᏂịŧ nóng bỏng ở hoa huyệt dường như bị vô số cái miệng nhỏ mυ"ŧ, nhất thời đã kí©h thí©ɧ Cố Văn Phong làm cho da đầu anh tê dại.
Một tay khác của hắn bắt lấy chân của cô gái, để hai chân của cô treo trên người hắn.
Đã không có gì để chống đỡ, cả người của Niên Nhu Nhu đều treo trên người hắn, nơi mà hạ thân của hai người giằng co ở bên nhau trở thành nơi cô gắng sức nhất.
Hai người dính ở bên nhau càng sâu: "Ưm, không, quá sâu, cắm đến trong bụng mất thôi."
Côn ŧᏂịŧ vừa to vừa dài dường như khảm ở trong thân thể của cô, đâm tới vị trí tận cùng bên trong.
Ngoài cửa vang lên tiếng bước chân cùng thanh âm lôi kéo: "Tiểu Dã, em không cần nói nữa, nếu em thích Niên Nhu Nhu, thì em đi tìm cô ấy đi, chị chỉ là chị của em mà thôi."
Là giọng của nữ chủ Phức Bội Chi.
"Chị, tại sao chị lại nói như vậy, em cùng cô gái kia một chút cảm tình cũng không có." Giang Dã ở phía sau giữ cô ấy lại.
Hắn có chút tức giận, rõ ràng người phụ nữ Niên Nhu Nhu đáng chết kia đã nói qua sẽ không nói cho cô ấy mà.
Hắn yêu chị của hắn, chẳng sợ bọn họ sẽ không có xảy ra chuyện gì, hắn cũng không muốn làm cô ấy hiểu lầm.
"Tích tích, cảnh cáo ký chủ, đối tượng công lược đang ở ngoài cửa, cảnh cáo nguy hiểm!" Hệ thống vang lên tiếng cảnh báo.
Niên Nhu Nhu nghe được tên cô, lực chú ý bị hấp dẫn.