Chương 16

Niên Nhu Nhu nắm đúng thời điểm, khoanh chân ngồi lên đùi anh trai nuôi của mình,vẫn tiếp tục mắng, “Anh có bản lĩnh thì tới đây đánh tôi đi! Tôi sẽ đi mách cha là anh ở nhà bắt nạt tôi, khiến anh phải cút ra khỏi nhà tôi!”

Niên Nhu Nhu đang mặc trên người một chiếc váy ngắn, bởi vì hoạt động vừa rồi khiến cho chiếc váy bị kéo lên trên.

Cô dùng phần phía dưới đũng qυầи ɭóŧ của mình liên tục ra sức cọ xát vào dươиɠ ѵậŧ của anh trai nuôi, cảm giác mềm mại kia làm cho Đường Tịch Quân hai mắt nóng lên, “ Tôi sẽ chỉnh cô, Tôi có hàng trăm cách khiến cô không thể mở miệng nói ra được."

Cơ thể của Đường Tịch Quân như thế lại phản ứng với sự đυ.ng chạm của em gái mình!

Để không bị người phụ nữ này phát hiện, Đường Tịch Quân dùng một tay đè nàng xuống ghế sô pha, hai núʍ ѵú của nàng khiến anh nhức cả mắt!

Niên Nhu Nhu liều mạng vặn vẹo cơ thể, chính cô không muốn buông tha cho anh " Được, Anh tới đây! Tôi chỉ sợ anh không dám làm! Anh không phải là muốn có được tài sản của nhà chúng tôi sao? Anh rẻ tiền giống như mẹ của anh vậy!"



Bạch bạch…hai tiếng trong trẻo lúc da thịt non mềm bị đánh vang lên khắp phòng, Đường Tịch Quân dùng bàn tay to của mình mà đánh lên trên mông của cô.

“Kêu a! Kêu lên để cho người hầu ra tới nhìn xem, xem tôi là như thế nào đánh mông em!” Dứt lời, bàn tay to lại hung hăng đánh xuống hai cái.

Niên Nhu Nhu tức đến rùng mình một cái, tay nhỏ đẩy anh ra, cô vội vàng ngửa ngồi dậy, giở váy mình lên khỏi mông liền nhìn đến trên bờ mông trắng nõn đã bị đánh đến đỏ bừng một mảng.

Dấu bàn tay có thể thấy được rõ ràng, từng lằn ngón tay màu hồng nhạt ẩn lên chồng chéo trên da thịt tuyết trắng trên mông căng tròn tạo nên đối lập đặc biệt rõ ràng.

Đường Tịch Quân ngơ ngác nhìn cái mông căng tròn của em gái đang hiện ra trước mặt, hai cánh mông vừa căng tròn lại trắng lại trơn láng như đậu hũ, da thịt non mịn lại mẫn cảm bị tay anh đánh vào khiến chúng trở nên đỏ ửng. Hô hấp anh hơi chững lại, nếu…nếu vừa rồi không phải đánh, mà là lòng bàn tay anh dán lên sờ vào nơi đó thì xúc cảm kia thật là….