Bờ mông như đào ngọt, trắng nõn của Niên Nhu Nhu bị đánh mạnh tới nỗi ửng đỏ.
Bên trong tiểu huyệt vừa nóng hổi vừa hẹp bị kí©h thí©ɧ gắt gao ôm lấy của anh.
Gần đến lúc muốn lêи đỉиɦ , Niên Nhu Nhu sướиɠ run hết cả người lên.
Phát hiện đến lúc rồi, Cố Văn Phong càng thêm dùng sức va chạm vào cái kia điểm.
Bên trong co bóp làm anh sướиɠ muốn chết.
Cuối cùng nhấp vào trên dưới một trăm lần, anh không nhịn được ức chế mà bắn ra tới.
Qua một lúc sau , Niên Nhu Nhu đứng lên, rút ra phụt một tiếng ,miệng tiểu huyệt chậm rãi chảy xuống dịch nhầy.
Niên Nhu Nhu cả người mềm mại, ăn đến miệng thịt thật không sai.
Quả nhiên chính mình hái dưa so với mạnh mẽ hái dưa muốn ngọt hơn.
Nhìn cô ấy dường như không có việc gì mà sửa sang lại quần áo, Cố Văn Phong không biết suy tư cái gì.
“Cố tổng,anh yên tâm, em sẽ uống thuốc, có rảnh lại hẹn nhau , người ta thật thích anh đó~”
Người phụ nữ này giống như con hồ ly nhỏ hút đầy tinh khí liền lắc mông đi rồi.
Cố Văn Phong sửng sốt, vì cái gì anh có cảm giác giống như mình bị chiếm tiện nghi đâu?
Có phải hay không, có chỗ nào không thích hợp?
Thôi, liền là một người đàn bà đưa tới trước cửa mà thôi.
Bây giờ, Niên Nhu Nhui cảm thấy mỹ mãn, tính toán rời đi buổi tiệc, nhưng mới vừa đi trở lại buổi tiệc liền thấy Giang Dã đến đứng ở bên cạnh như thần giữ cửa giống như xử canh ở đó .
“Niên Nhu Nhu, em……”
Giang Dã nhìn trên mặt của cô sắc ửng đỏ còn không có hoàn toàn biến mất, trong lòng có chút khó chịu.
Vừa mới nghe được âm thanh ái muội kia ở cửa toilet, giống như lúc cô đang ở phía dưới thân thể của anh ……
“Emi vừa mới đây đi làm gì?” Giang Dã nhíu chặt lông mày,gằn hỏi cô.
Niên Nhu Nhu cười cười, tiến phía trước một bước, Giang Dã ghét bỏ đưa tay liền phải
đẩy cô ra
Chính là nhìn cô xán lạn tươi cười, không biết vì sao không có thật sự đẩy ra đi.
Chính là nhìn cô xán lạn tươi cười, không biết vì sao không có thật sự đẩy ra đi.