Chương 10: H

Bàn tay to thô ráp bám vào cổ cô, nhân lúc cô đang rêи ɾỉ yêu kiều, đắm chìm trong du͙© vọиɠ, anh xoay mặt cô qua lập tức hôn lên đôi môi mê người kia, lấp kín những tiếng kêu rên của cô.

Niên Nhu Nhu cảm nhận được côn ŧᏂịŧ thô to dưới thân cố tình đâm chọc quấy loạn bên trong tiểu huyệt, vậy mà lúc cô sắp đạt tới cao trào, côn ŧᏂịŧ lại như bị kéo chậm lại, tiết tấu từ tốn mà đưa đẩy.

Cô khó nhịn mà hé miệng hừ nhẹ trong cổ họng, Cố Văn Phong liền nhân cơ hội này đem đại lưỡi ấm nóng vói vào trong miệng nhỏ, như quân địch xâm lược chiếm hữu mọi không gian khắp nơi, mυ"ŧ lấy nước miếng ngọt ngào trong miệng cô.

“Anh trai, mau, mau một chút được không?” Thân thể vặn vẹo như muốn kéo ra chút khoảng cách với thân hình của anh, anh ta sao lại đột nhiên tới hứng thú mà thả chậm tiết tấu chứ, cọ xát đến làm cô gần như mất hết kiên nhẫn, gần như phát điên.

Âm thanh mềm mại, yêu kiều vang lên bên tai Cố Văn Phong, như kí©h thí©ɧ thêm sự căng thẳng cho thần kinh của anh.



Anh nhả ra miệng nhỏ bị hôn đến đỏ ửng, đôi môi căng mọng bị liếʍ mυ"ŧ óng ánh nước bọt, anh đè lại vòng eo thon thả của cô, côn ŧᏂịŧ thô dài tàn nhẫn mà đỉnh lộng vào chỗ sâu nhất trong tiểu huyệt.

Trong nhục huyệt, vách thịt non mềm mấp mấy gắt gao mυ"ŧ chặt qυყ đầυ, giống như muốn hút lấy tất cả tinh hoa từ gậy thịt của anh ra tới.

“Uh, sao lại hút chặt như vậy, thực muốn hút khô côn ŧᏂịŧ của anh trai sao?” Khuôn mặt nghiêm cẩn của Cố Văn Phong toát ra từng giọt mồ hôi tinh mịn.

Tiểu huyệt cô thật chặt, lại thực nóng bỏng, mυ"ŧ lấy, bao bọc lấy cây gậy thịt thô dài của anh, siết chặt như muốn ép anh lập tức bắn ra tất cả tinh hoa.

Thân hình anh đè ép cả người co dán sát lên cửa, hung hăng mà đâm thọc liên tục trong tiểu huyệt, va chạm đến cửa kêu lên âm thanh bang bang. Tiếng vang lớn đến nổi làm người ngoài cửa nghe được rõ ràng, rành mạch.