Chương 18: Tận Sâu Trong Vỏ Bọc Ấy

Nó hừ nhẹ nhìn đám nam nhân đang bảo vệ nữ chủ , còn nữ chủ thì sao ? Ngây thơ yếu đuối , liễu yếu đào tơ , thật khó chịu . Trong khi đó cô ta cũng là sát thủ của bang Bạch Hổ trong top10 , mấy ngày nay nó im hơi lặng tiếng thì đừng nghĩ nó là rùa rụt cổ . Mấy ngày nay điều tra cô ta cũng có một vài thông tin hữu dụng nhỉ . Là một sát thủ hạng S trong top8 nhưng nhìn cô ta cứ giả vờ yếu đuối , nhu nhu nhược nhược đã thấy sỉ nhục nhân cách 1 sát thủ như nó rồi đấy .

Hừ lạnh , đôi mắt của nó trở lại thành màu xám - xanh nhạt trong veo , con ngươi xanh được mái tóc xám tro che lại nên ng khác ko bit nó có đôi mắt 2 màu .( họ nhìn thấy chỉ có màu xám ) . Dù đôi mắt của nó có trở lại bình thường nhưng nó vẫn âm u và hàn khí nặng nề hơn . Lớp E vừa mua xong đã thấy cảnh này nuốt nc bọt , nhìn nó như tula đòi mạng ấy , nam chủ thì nhìn nó ko khỏi có cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng . 3 người dù là kẻ thù nhưng lại là ng nắm quyền hắc- bạch đạo cũng phải sợ khí tức nó toát ra . Đây là Vô Khiết mà bọn họ quen sao , cái con người suốt ngày bám họ dai như đỉa , cái con người yếu đuối giả tạo , nhát gan bị họ phỉ báng , mn phỉ báng đây sao ?

Cái bầu không khí quỷ dị , ảm đạm âm u ấy làm mọi ng thấy sởn da gà da vịt . Ko những thế nãy họ thấy đôi mắt nó là màu máu , sự thù oán chết chóc , họ ... đã làm gì sai sao ? ( quá sai là đằng khác ).

Quăng con nhỏ tóc vàng ấy , nó bỏ đi trong ánh mắt khϊếp sợ , kính nể và đa số một vài tia khinh bỉ và kinh ngạc của mn . Lớp E thấy vậy cũng ko ngăn hay đuổi theo nó ... trừ Hắc thì đi sau nó nhẹ nhàng ko tiếng động . Tại nó đang suy nghĩ nên ko để ý Hắc đã theo mình hay là ko thể cảm nhận đc có ng theo mình . Có lẽ là đang suy nghĩ điều gì đó rất chuyên tâm nên ko để ý .

Đi ngang phòng âm nhạc , nó nhìn một hồi rồi hước đến chiếc violin đen tuyền và cái piano màu xám trắng . Lướt ngón tay trên những phím đàn để cảm nhận giai điệu . Ngồi lên ghế , nó chọn một bài nhạc nhẹ mang tên : Sayoko .

Bản nhạc mở đầu nhẹ nhàng , đầy linh động và buồn . Vừa đàn vừa hát , chất giọng vừa trầm vứa khàn , vừa cao nhưng nhẹ nhàng của nó là ng ta thật yên bình mà đầy cô đơn :

Reizoku no naka ni wa nani mo nai

Tada aru no wa ocha to okusuri

Ichijou goto ni mune ga fuwafuwa fuan ga michiteku

AIFUUON (iPhone) naderu sono yubisaki mo betabeta wo neboru kaminoke mo

Nani hitotsu kirei na mo nante aru hazu mo nai na

Shinitakute shinitakute sotto

Machigatte kizu wo tsuketa tekubi wa

Itsushika chairoku yogoreteru

Shimekitta boku no mabuta

KAATEN (Curtain) no sukima ni asa ga kite mo

Kidzuku no hazunai

Tomodachi no Eri mo Takayuki mo hontou no toko hito no koto nado

Kirishiteru hima mo nai kurai isogashii sou da shina

Sore ni shite mo naniko no e kubo arigachina kazoku to jinsei

Nani hitotsu hokoreru mo nante aru hazu mo nai na

Nemutakute nemutakute zutto

Kono mama shibireru hodo nemuttara

Okite ringo kajitte nemuru

Muishiki yosootte yurari

BERANDA (Veranda) ni nobotte kaze ga fuite mo

Toberu hazunai

Annani suki na wo warai mo

Jinsei kaeta ongaku de sae

Naze ni boku no koto wo hitei suru no?

Shinitakute shinitakute sotto

Machigatte kizu wo tsuketa tekubi wa

Itsushika chairoku yogoreteru

Shimekitta boku no mabuta

KAATEN no sukima ni asa ga kite mo

(Kidzuku no hazunai)

Sonna hi ga sonna hi ga zutto

Tsuzuku nyatte nageite mo

Nanika ga ieru wake janai

Ieru hazunai

Kieteshimaou....

Kieteshimaou...

Kết thúc bài hát , một giọt nc trong vắt nóng hổi lăn lên gò má nó , không phải nó khóc , chỉ là chút cảm xúc cô đơn của nguyên chủ làm nó đánh lại bài này . Ôm bờ vai đang run lên từng hồi , nó thu thân mình gọn lại trên chiếc ghế nhỏ bé cảm nhận từng nỗi cô đơn âm thầm của nguyên chủ . Chết tiệt ! Nhìn nó thật yếu đuối và nó ghét điều này .

Hắc đứng ngoài cửa nghe âm thanh nó đàn mà lâng lâng, buồn buồn . Nhìn nó cô độc thu mình trong thế giới kia , cậu thấy trái tim mình như bóp nghẹt lại. Phải ! Cậu lỡ phải lòng nó từ lúc nó đang cố mạnh mẽ . Cùng lúc đó đôi đồng tử huyết trong góc tối nhìn rồi chuyển sang màu xanh sau khi nó đánh bài nhạc ấy . Ko thể nào sai được , nó chỉ có thể cùng một người .

Liệu sau cái vỏ bọc ấy , em giấu bao nhiu cảm xúc đau thương thế ?Phải chăng có nhiều điều em trải qua quá đau ?!

Liệu có phải anh được Thiên nhân nhượng cho anh tìm em thêm lần nữa ko ? Và giờ người anh nhìn là em !?

Vô ý tiếng đàn cũng đường truyền vô tai của Dương Dương, Nhĩ Thiên khi nhìn thấy bóng nó đi đến phòng nhạc cụ (Nhĩ Thiên theo xem nó làm cái quái gì ấy mờ )

_________________♤□♤_______________

Aaaa !! Ta tạch anh rồi . Hi vọng điểm tổng học kì trên 3 phẩy , ko là ta chết mất . Ko vit truyện , ko quê . Ai đó chúc ta may mắn đi để ta có động lực . À ta sẽ dành thời gian viết 2 chap cùng 1 lúc khỏi phải ngóng ta a ♤~♤. Đừng bơ ta nhéNữ Phụ Ác Ma: Nữ Chính Tránh Ra! - Chương 18: Tận Sâu Trong Vỏ Bọc Ấy