Chương 5

“Đau quá... Dừng lại... Phó Hàn Sinh... Tôi không mắng cậu nữa, cậu rút ra nhanh đi... ”

Chu Linh đau đến hai mắt trắng dã, cô có cảm giác xương trên người mình đều bị lệch vị trí hết rồi. Nội tạng trong cơ thể như bị đảo ngược hết lên. Cô thật sự không thể chịu nổi nữa, nhất định là bị dươиɠ ѵậŧ của cậu làm hỏng mất rồi.

“Ha ha, là cô sai người khác hạ thuốc tôi. Vừa đúng lúc cô đến giúp tôi giải thuốc, có đúng không nào?”

Đây cũng là lần đầu tiên của Phó Hàn Sinh, thật ra lần đầu tiên của đàn ông cũng không thể kéo dài giống như cậu bây giờ. Nhưng sau khi bị Chu Linh hạ thuốc, dươиɠ ѵậŧ phía dưới căn bản không thể ngừng chơi, dươиɠ ѵậŧ như lửa đốt nóng bỏng chỉ nghĩ mãi mãi đâm vào bên trong âʍ đa͙σ ấm nóng.

Bạch bạch bạch.

Tốc độ rút ra đâm vào của Phó Hàn Sinh càng lúc càng nhanh, dươиɠ ѵậŧ nóng rực được khai phóng mà càn quét trong âʍ đa͙σ. Lớp thịt non mịn trong âʍ đa͙σ bị dươиɠ ѵậŧ thô ráp gân xanh nổi đầy kéo tràn ra mép ngoài miệng âʍ ɦộ nhỏ xinh. Từng dòng máu tươi chảy ra từ miệng âʍ ɦộ cô.

Có máu trinh làm chất bôi trơn, Phó Hàn Sinh rút ra đâm vào càng trơn tru hơn. Nhưng Chu Linh đen đủi, cô hầu như không cảm nhận được một chút sung sướиɠ nào, mà chỉ cảm thấy bên dưới âʍ đa͙σ bị dươиɠ ѵậŧ đâm thẳng vào.

“Tôi sai rồi... Phó Hàn Sinh... Cậu rút ra nhanh lên đi... ”

Âʍ đa͙σ của cô bị đâm đến nỗi không khép vào được, theo lực đạo của dươиɠ ѵậŧ đâm vào, nước dọc theo mép âʍ đa͙σ không kịp chảy ra đã bị đâm trở lại, hình ảnh bây giờ dâʍ đãиɠ đến cực điểm.

Đôi môi đỏ mọng của thiếu nữ xinh đẹp động lòng người như bông hoa hồng nở rộ, nước bọt trong suốt giống như giọt sương đọng trên cánh hoa.

“Cầu xin cậu... Đừng đâm vào nữa... huhu... ”

Chu Linh đau đến mức khóc thút thít xin tha. Thân là đại tiểu thư đứng trên đỉnh cao, ở trong trường học luôn luôn chỉ có mình cô được bắt nạt người khác, có khi nào giống bây giờ bị người khác bắt nạt đến nỗi bật khóc đâu.

Phó Hàn Sinh ở trên cao nhìn xuống Chu Linh, trái tim trong l*иg ngực hình như đập càng nhanh hơn.

Cậu không thể không thừa nhận người con gái tên Chu Linh này đúng thật là xinh đẹp, nhưng cũng chỉ có khuôn mặt đẹp còn tâm địa lại vô cùng xấu xa.

Chu Linh thấy Phó Hàn Sinh không có ý định muốn buông tha cho cô, vì thế cô lại mắng mỏ: “Cậu phạm tội cưỡиɠ ɧϊếp... Bà đây sẽ không bỏ qua cho cậu... Đau quá... ”

“Bà đây mà rời khỏi nơi này nhất định sẽ tìm đàn ông cưỡиɠ ɧϊếp cậu... A... Tìm mười người... Không... Tìm một trăm người đàn ông luân phiên nhau cưỡиɠ ɧϊếp cậu... ”

Câu nói của Chu Linh đã thành công chọc điên Phó Hàn Sinh. Cậu nhìn thấy cái miệng nhỏ cô đang lải nhải đột nhiên cảm thấy ghét bỏ. Cậu cúi xuống hôn cánh môi của Chu Linh, cái lưỡi nóng rực trực tiếp xâm chiếm trong khoang miệng cô.

“Ưm ưʍ... ”====

Bộ này chưa hoàn nên mình cũng có chút lo ngại, nên mới ra lâu như vậy, được mọi người quan tâm mình mới dám làm, chứ là không có động lực gì hết