Chương 3

Lấy thành tích ưu tú của nam nữ chủ, sau khi thi đại học xong chắc chắn họ sẽ lựa chọn đại học nổi dang ở nước ngoài sau đó kết hôn sinh con, bình đạm hạnh phúc mà trải qua một đời.

Mà Nhan Tuệ lại vì bỏ quên việc học từ lâu, thi trượt đại học, lại còn bị trúc mã phúc hắc là Lục Tuấn Tịch vu oan khiến cho cô bị bạn bè xa lánh, mất đi sự quan tâm yêu thương của cha mẹ thậm chí đến cuối cùng còn lưu lạc đến mức trở thành một người phục vụ.

Nữ phụ trầm mê bất ngộ cả đời, cứ như vậy kết thúc, mỗi khi cô ấy nhớ lại cậu thiếu niên mà mình đã từng theo đuổi, chờ đợi suốt 12 năm ấy, cô lại không thể nào nhớ được khuôn mặt, hình dáng của người đó. Nhan Tuệ không chỉ hối hận mà còn cảm thấy không cam lòng.

Trước khi trút hơi thở cuối cùng, cô còn thề rằng, nếu có kiếp sau, dù có như thế nào, cô nhất định phải có được Lục Tuấn Tịch.

Vì thế, khi Lê Kiều xuyên tới bộ truyện này, loáng thoáng nghe thấy có người đang nói chuyện.

Trong giọng nói như có chút ồm ồm, nghèn nghẹn trong thời kỳ vỡ giọng khiến cho người khác cảm thấy có chút mất kiên nhẫn.

“ Này, này, cô có tỉnh không? Đừng có mà ở đó giả chết với tôi.”

Âm thanh xa lạ của cậu thiếu niên đang đứng trước mặt cô vang lên, Lê Kiều cảm giác trên mặt mình vừa bị người khác vỗ nhẹ hai cái, lực đạo không nhẹ không nặng, vừa vặn có thể đánh thức cô dậy

Ánh sáng dọc theo mí mắt len lỏi vào đồng tử bên trong, cô chậm rãi mở mắt ra.

Cậu thiếu niên có vẻ ngoài tuấn dật kia lập tức cau mày, vẻ mặt không kiên nhẫn mà nhìn về phía cô, môi mỏng nhấp thành một đường, tự

dường như đang phải cố gắng để khắc chế tính tình của mình.

Lúc này cậu ta đang đứng ngược sáng, cả người bao phủ trong tối tăm hắc ám, nhưng mà từ thân người cậu như toả ra ánh dương ấm áp, có thể rõ ràng từng chút lông tơ nhỏ trên gương mặt cậu, giống như đứng giữa ranh giới giữa địa ngục tăm tối cùng thiên đường rực rỡ ánh sáng.

Trên mặt cậu ta không biểu lộ vui buồn gì.

Lê Kiều chỉ đành im lặng theo bản năng.

Quả nhiên, cậu thiếu niên kia nói còn chưa nói xong, đã bĩu môi trào phúng mà cười một tiếng, ngữ khí có chút châm chọc.

“ Cô lại thi không đậu, lo lắng cái gì? Thay vì ở đây giả bệnh, còn không bằng về nhà đọc nhiều thêm hai trang sách."

Lê Kiều, không, hiện tại hẳn là phải gọi cô là Nhan Tuệ. Huyệt thái dương của Nhan Tuệ huyệt có chút đau, một đoạn ký ức xa lạ lập tức nhập vào đại não.

Thì ra hôm nay là ngày công bố kết quả thi vào cấp ba.

Tất cả mọi người biết Nhan Tuệ muốn thi vào cấp ba Bình Lan bởi vì Lục Tuấn Tịch nhất định sẽ thi vào ngôi trường đó. Nhưng mà chẳng có ai cho rằng Nhan Tuệ có thể thi đậu vào ngôi trường đó Bởi vậy mà cô còn bị không ít bạn học châm chọc mỉa mai.