Chương 2: Nữ tổng tài bá đạo ②

Trong đầu Đào Nhiên đều là làm thế nào ngăn cản nữ phụ Long Thu tiếp tục thích Bạch Thiếu Huy, nghĩ tới nghĩ lui đều không có biện pháp gì tốt. Long Thu quá kiêu ngạo, chuyện nàng nhận định, sẽ không tùy tiện thay đổi.

"Aiz." Có người ở sau lưng vỗ bả vai Đào Nhiên.

Đào Nhiên quay đầu lại thì nhìn thấy lão huynh nhà xí kia, "Làm gì?"

"Đến lượt cậu kìa." Lão huynh nhà xí nói: "Mau vào đi được không? Đừng trễ nãi thời gian của mọi người."

Đào Nhiên nhìn phía trước, trước mặt đã không còn bóng người, cửa phòng phỏng vấn mở ra, đang chờ hắn đi vào.

Đào Nhiên sau khi tiến vào đóng cửa lại, bên trong phòng phỏng vấn trống trải chỉ trưng bày một cái bàn rất dài dựa cạnh cửa sổ, năm người ngồi phía sau bàn chính là giám khảo. Đào Nhiên nhớ trong năm người này, vị ở trung gian kia chính là Long Thu, hắn hướng người ở chính giữa nhìn lại, sau đó liền bị Long Thu kinh diễm một phen.

Long Thu rất đẹp lại trẻ tuổi, nàng năm nay mới hai mươi bốn. Mặc dù mặc trang phục chức nghiệp nghiêm túc, nhưng mà khí chất toàn thân đều xuất sắc vô cùng, rất thanh xuân rất có sức sống.

Năm người đã phỏng vấn không biết bao nhiêu người mới, người mới đại đa số đều sẽ khẩn trương, bị nhiều người như vậy nhìn chằm chằm đều sẽ tỏ ra mất tự nhiên. Cũng có một số ít đặc biệt tự tin, nhưng mà vừa tiến đến liền nhìn chằm chằm giám khảo giống như Đào Nhiên, quả thật là lần đầu tiên thấy. Bất quá bề ngoài hắn quả thực không tệ, vừa nhìn liền để cho người cảm thấy trước mắt sáng lên.

"Khụ khụ." Nam nhân hói bên trái có kiểu tóc vòng tròn nói: "Tự giới thiệu mình một chút đi."

"A? Ừm."

Đào Nhiên lấy lại bình tĩnh nói: "Tôi tên Đào Nhiên, năm nay hai mươi mốt tuổi, tốt nghiệp từ học viện điện ảnh xx, thân cao một mét tám trọng lượng bảy mươi kí lô. Tôi yêu thích đọc tiểu thuyết xem ti vi cùng chơi game, sở trường của tôi là…"

Tất cả giám khảo đều nhìn chằm chằm hắn, sở trường là cái gì?

Nguyên bản Đào Nhiên sở trường diễn xuất, nhưng trước mắt Đào Nhiên này không phải là Đào Nhiên đó, Đào Nhiên căn bản không biết diễn xuất.

"Sở trường của tôi là…" Đào Nhiên ra một lưng mồ hôi, cuối cùng nói: "Ca hát."

"Được." Vẫn là thúc thúc bên trái nói: "Vậy cậu liền biểu diễn ca hát đi."

Trong đầu Đào Nhiên đang nghĩ xem mình sẽ hát bài gì, kết quả phát hiện hắn mặc dù nghe nhạc không ít, nhưng mà nhớ lời bài hát cũng rất ít. Rất nhiều bài hắn chỉ nhớ phần cao trào, làm một người sở trường ca hát làm sao có thể không nhớ lời ca.

Đào Nhiên đem tất cả bài hát mình biết hát tìm tòi trong đầu một lượt, sau đó căng thẳng nhìn các giám khảo một cái, hy vọng bọn họ nể mặt mình trẻ tuổi anh tuấn liền thu nhận mình đi, dù sao đầu năm nay minh tinh toàn dựa vào mặt.

Dưới sự mong đợi của tất cả giám khảo, Đào Nhiên mở miệng hát: "Anh trồng xuống một hạt giống ~ cuối cùng nó cũng kết trái rồi ~ hôm nay là một ngày thật trọng đại…" (Song: Trái táo nhỏ)

Tất cả giám khảo: "…"

"Phụt." Long Thu là người đầu tiên nghiêng đầu qua cười ra tiếng, có thể ở thời điểm Tinh Huy phỏng vấn hát trái táo nhỏ, Đào Nhiên này quả thật rất không bình thường, ít nhất lá gan không phải lớn bình thường.

Long Thu cắt đứt Đào Nhiên ca hát, tay nàng xoay bút nói: "Tại sao cậu muốn vào Tinh Huy?"

Cái này còn cần hỏi sao? Đào Nhiên nói: "Vì để làm minh tinh nổi tiếng."

"Người đến nơi này đều là vì nổi tiếng." Long Thu nói: "Vậy thì cậu cảm thấy ưu thế của mình ở đâu? Tinh Huy dựa vào cái gì chọn cậu, đem cậu lăng xê?"

Đào Nhiên suy nghĩ một chút nói: "Bởi vì dáng dấp tôi đẹp mắt."

"Dáng dấp đẹp mắt có rất nhiều." Hói vòng tròn nói: "Người đến nơi này đều là tuấn nam mỹ nữ, tướng mạo không phải là ưu thế."

Tại sao tình tiết không giống, Đào Nhiên trong tiểu thuyết không phải rất dễ dàng thông qua phỏng vấn sao? Đào Nhiên suy nghĩ một chút nói: "Tôi vừa rồi đã quan sát qua, nam thí sinh tới phỏng vấn, không một ai đẹp trai hơn tôi."

"…"

Người tới phỏng vấn có ai đẹp trai hơn Đào Nhiên không các giảm khảo không biết, nhưng bọn họ có thể bảo đảm, Đào Nhiên tuyệt đối là người tự luyến nhất.

Long Thu không ngừng cười được, nàng đóng tư liệu của Đào Nhiên lại nói: "Trở về đi, trong một tuần lễ sẽ có người thông báo kết quả."

Đào Nhiên không dám nán lại lâu, mới vừa ra ngoài lão huynh nhà xí liền hỏi: "Thế nào thế nào? Cậu có trúng tuyển không? Các giám khảo nhìn thế nào?"

Đào Nhiên nhìn hắn, trên mặt lộ ra một biểu tình kỳ quái nói: "Các giám khảo đều rất tốt, chỉ là sở thích có chút kỳ quái, thích nghe người ta hát trái táo nhỏ."

Nói xong Đào Nhiên liền đi, lão huynh nhà xí sửng sốt mấy giây, lấy điện thoại di động ra lục soát lời bài hát trái táo nhỏ nhìn một lượt, sau đó thấp thỏm đẩy cửa tiến vào.

Đương lúc lão huynh nhà xí biểu diễn xong, năm giám khảo có mặt đều sợ ngây người. Chuyện gì xảy ra, là bọn họ không hiểu rõ khuynh hướng thịnh hành năm nay sao? Tại sao hết thí sinh này đến thí sinh kia đều hát trái táo nhỏ?

"Ợ…" Nam nhân hói nghiêng đầu nói với Long Thu: "Tôi cảm thấy hắn có thể cùng người vừa nãy làm một tổ hợp."

Long Thu gỡ buộc tóc ra, có chút bất đắc dĩ nói: "Ông cảm thấy một tổ hợp như vậy sẽ thu hút được đối tượng nào?"

"Nhóm bà bác khiêu vũ ở quảng trường?"

Đối với kết quả phỏng vấn lần này Đào Nhiên có chút lo lắng, bởi vì hắn không cảm thấy Tinh Huy là một công ty phục vụ cho đám người trung niên lớn tuổi khiêu vũ ở quảng trường. Hắn ngồi ở trong phòng thuê nhỏ hẹp của nguyên chủ, ăn một phần cơm gà hầm mười lăm đồng tiền. Cũng hết cách, nguyên chủ trước khi tiến vào Tinh Huy có chút sa sút.

Gấu trúc Tiểu Mỹ ngồi ở trên giường, gặm gậy trúc không biết lấy từ nơi nào.

"Ngươi không phải là hệ thống sao?" Đào Nhiên nói: "Tại sao còn ăn đồ?"

"Thứ ngươi nghĩ là đồ ăn thực ra không phải như ngươi nghĩ, thứ người ta ăn cũng không phải gậy trúc như ngươi nghĩ. Đừng quá nghiêm túc, có một hệ thống nhìn có vẻ càng chân thật hoạt bát thì tâm tình ký chủ cũng sẽ càng khá hơn."

Đào Nhiên nhìn nấm kim châm trong bát, chỉ bởi vì không chú thích yêu cầu, bên trong bát gà hầm thả cả nửa bát nấm kim châm mà chẳng được mấy miếng gà.

"Tiểu Mỹ, chúng ta thương lượng một chút đi." Đào Nhiên để đũa xuống nói: "Có thể trả trước cho ta một chút tiền hay không? Ngươi nhìn ta xem, hiện tại ngay cả ăn đều ăn không ngon, làm sao mới có thể hoàn thành nhiệm vụ?"

Tiểu Mỹ đem đoạn gậy trúc dài nhét vào trong miệng to, nói: "Bởi vì không cách nào dự đoán được ký chủ có thể hoàn thành tất cả nhiệm vụ hay không, cho nên không thể trả trước tiền thù lao. Ký chủ không cần lo âu, chờ ngươi ký hợp đồng với Tinh Huy xong, còn sợ không có cơm ăn sao?"

Đây chính là điều Đào Nhiên lo lắng nhất, hắn vẻ mặt đưa đám nói: "Ngươi thật cảm thấy Tinh Huy sẽ cùng ta ký hợp đồng sao? Trời ơi, lúc ấy tại sao ta lại lựa chọn ca hát, tại sao ta không nhớ được lời bài hát? Hu hu hu hu hu…"

Tiểu Mỹ từ trên giường leo xuống, cong mông đi tới trước mặt Đào Nhiên nói: "Ký chủ ngươi tại sao không cầu người ta giúp? Cái khác người ta không giúp được ngươi, nhắc lời bài hát vẫn làm được tốt mà."

Đào Nhiên: "…"

"Ta từ xa ngắm nhìn, trăng sáng trên cao~ có bao nhiêu…"

Đào Nhiên nghĩ bụng tiếp điện thoại xong nhất định phải đổi cái tiếng chuông hỏng bét này, sau khi hắn nhấn nút trả lời, một giọng nữ vui vẻ nói: "Xin hỏi có phải Đào Nhiên Đào tiên sinh không?"

"Ừ, là tôi."

"Xin chào, đây là bộ nhân sự của công ty giải trí Tinh Huy. Ngài đã thông qua phỏng vấn, thỉnh ngài ba ngày sau tới cao ốc Tinh Huy…"

"Ký chủ, ngươi thông qua phỏng vấn rồi. Tin tưởng đi, ngươi là người được chọn, nữ thần may mắn vẫn luôn đứng bên cạnh ngươi. Thắng lợi đang ở trước mắt, nghĩ đến 99999999998 đi, ngươi đáng giá có được."

Tinh Huy lựa chọn nghệ sĩ luôn luôn nghiêm khắc, có lẽ bởi vì biểu diễn tiết mục khác, Đào Nhiên lần này không được an bài vào đoàn phim để diễn xuất giống như nguyên chủ. Hắn được xem như thực tập sinh ký hợp đồng với Tinh Huy, nói cách khác, Long Thu tạm thời vẫn chưa có dự định để hắn đi câu dẫn Thôi Hiểu.

Thực tập sinh luyện tập cùng Đào Nhiên tổng cộng có bảy người, tất cả đều là tiểu tử anh tuấn trẻ tuổi xuất sắc. Trong cuộc sống sau này tám người bọn họ phải sinh sống với nhau, Đào Nhiên cảm thụ được hoóc-môn tản mát ra từ những thân thể trẻ tuổi này, lòng thầm nghĩ cuộc sống thật gian nan. Trước kia nghĩ muốn cấu kết với loại soái ca này thì không gặp được, bây giờ cùng bọn họ ở chung một chỗ lại không thể cấu kết, trong lòng khỏi phải nói đau khổ bao nhiêu.

"Huynh đệ, là cậu a?"

Đào Nhiên quay đầu, kinh ngạc nói: "Lão huynh nhà xí?"

Lão huynh nhà xí: "…"

"Tuy rằng chúng ta quen nhau ở nhà cầu, nhưng cậu đặt cho tôi cái ngoại hiệu như vậy, tôi rất khó chịu a. Xin chào, tôi là Hạng Sở, " Hạng Sở đưa tay về phía Đào Nhiên, nói: "Cảm ơn cậu."

Đào Nhiên bắt tay với hắn, khó hiểu nói: "Cảm ơn cái gì?"

Hạng Sở liếc nhìn thành viên khác, hướng về phía Đào Nhiên lặng lẽ nói: "Cảm ơn cậu ngày đó đem sở thích giám khảo nói cho tôi, nếu không tôi khả năng không vào được Tinh Huy."

Đào Nhiên: "… Không cần khách khí." Tên này thật hát trái táo nhỏ?

Trong vòng nửa tháng sau đó Đào Nhiên đều đi học ở công ty, hắn trước nay chưa bao giờ nghĩ bản thân sẽ có một ngày bị ca hát vũ đạo bức điên rồi.

"Đào Nhiên! Nói ngươi đó, tay ngươi bày đi đâu kia?" Lão sư vũ đạo khí thế mười phần chỉ Đào Nhiên.

Đào Nhiên đầu đầy mồ hôi nâng cánh tay, hữu khí vô lực nói: "Lòng bàn tay hướng lên, hai tay chéo trên đỉnh đầu, sau đó bày ra sau…"

"Ngươi cũng biết a?" Lão sư vũ đạo đi tới, chìa ra hai ngón tay nắm tay Đào Nhiên nói: "Ngươi đây là cái gì? Ngũ Cầm Hí(*)sao? Cosplay móng gà a?"

(*)Ngũ Cầm Hí: bài quyền dưỡng sinh của Hoa Đà.

"Phụt ha ha ha ha…"

Các thực tập sinh khác không nhịn được bật cười, Đào Nhiên duy trì động tác kia nói: "Lão sư, em cũng không có ý định làm vũ vương Á Châu, đâu cần nghiêm khắc như vậy chứ?"

"Ngươi, ngươi ngươi ngươi… Tức chết ta." Lão sư vũ đạo giận run người, "Chờ lát nữa tan lớp một mình ngươi lưu lại, thời gian huấn luyện kéo dài hai giờ!"

Đào Nhiên hít sâu một cái, trong lòng yên lặng kêu gào hệ thống.

"Tiểu Mỹ Tiểu Mỹ, thỉnh cầu trợ giúp, ngươi có thể làm thân thể người trở nên mềm mại hay không?"

Tiểu Mỹ ôm gậy trúc nói: "Dĩ nhiên có thể."

"Quá tốt, xin lập tức làm thân thể ta trở nên mềm mại hơn chút, ta không biết tại sao thân thể hai mươi mốt tuổi lại sẽ cứng ngắc thành như vậy."

"Sorry a ký chủ, tuy rằng hệ thống có chức năng này, nhưng mà ngươi tích điểm chưa đủ, rất nhiều chức năng chưa giải khóa, bao gồm công năng này."

"…"

Vì vậy Đào Nhiên một mình ở trong phòng luyện tập thêm hai giờ, thời điểm đi ra hai chân đều run rẩy, thật giống như vừa làm cái gì đó vậy.

┬┴┬┴┤炎炎炎├┬┴┬┴