Chương 2: Thích thì gϊếŧ

Vào một lần đi dạo ở Ngự Hoa Viên, nguyên chủ thoáng nhìn thấy có nữ tử diện mạo mỹ miều ở phía xa, là người tự tin về dung sắc không có hoa thơm cỏ lạ nào che lấp được, thế nhưng vẫn không nhịn được sự khó chịu khi gặp phải đối tượng chỉ nổi bần bật nếu đứng một mình.

Có nghĩa là so sánh với các nô tỳ xung quanh Lý tài nhân đẹp không sao tả nổi, thực chất không tinh xảo bằng nguyên chủ nửa phần.

Thật không hiểu vì sao lại phải nhỏ nhen như thế nữa.

Biết người mình ghen ghét là tài tử, nguyên chủ bắt đầu gây hấn liên tục, lần này có được lý do chính đáng là ra lệnh bắt nô tỳ hầu hạ Lý tài nhân từ nhỏ đến lớn mang về để tra tấn.

Hiện giờ nô tỳ ấy còn quỳ ở ngoài điện...

Sơ Tửu Tửu không chỉ đau đầu mà khuôn mặt còn hiện lên vẻ thống khổ, làm một công dân tốt của thế kỷ hai mươi mốt đi... gϊếŧ chết người vô tội?

Nàng không thể nhẫn tâm đến vậy!

Nghĩ nghĩ, nàng mở miệng hỏi:

"Nhất định phải ban ly rượu độc?"

Không biết đã nghĩ ra kế sách gì mà dung nhan tuyệt trần lại rực rỡ như hoa.

Hệ thống:

[Bắt buộc phải tuân theo đúng cốt truyện, nguyên chủ nói cái gì ký chủ phải nói y như vậy, hệ thống sẽ nhắc nhở từng câu một, ký chủ nhại lại là được.]

Sơ Tửu Tửu than:

"Có phải quá nghiêm khắc rồi không?"

[Ký chủ phải hoàn thành cốt truyện của nữ phụ.]

Ý tứ quá rõ ràng, không thể thay đổi được đâu.

Thở dài thườn thượt, nàng đáp:

[Được rồi.]

Ở ngoài màn che, có tiếng bước chân đến gần, trong giọng nói đều là sự sợ hãi không thể giấu giếm:

"Nhu tần nương nương, người đã tỉnh rồi sao?"

Sơ Tửu Tửu nhìn người cúi đầu gập lưng bên ngoài, giả bộ thanh lãnh như bình thường, nhàn nhạt ừ một tiếng.

Nàng vừa đáp lại vừa dịch người ra gần mép giường, tóc dài đen nhánh như thác nước trượt trên bờ vai ngọc ngà, mày đẹp nhướng lên, mắt hạnh má đào, cánh môi không dùng thẻ son nhưng vẫn hồng hào mềm mịn.

Trung y trắng mỏng manh không che khuất được dáng người lả lướt, mới ngủ dậy mà không làm suy giảm diện mạo thiên tiên.

Nô tỳ vén màn lên.

Bề ngoài trông lạnh lùng khó gần thực ra Sơ Tửu Tửu đang khẩn trương cứng đờ người, nàng không biết mặc y phục cổ đại, đành phải kiềm chế sự xấu hổ trong lòng để cho tỳ nữ hầu hạ mình.

Hai tỳ nữ làm việc nhanh nhẹn, vài phút sau nàng đã đoan trang chỉnh tề.

Một người búi hai nhúm tóc tiến lên phía trước, nhẹ giọng bẩm báo:

"Nhu tần nương nương, cung nữ hầu hạ Lý tài nhân đang chờ ở ngoài điện, rượu cũng đã được chuẩn bị xong."

Tưởng tượng đến đấy là ly rượu độc, Sơ Tửu Tửu hài lòng gật đầu, bình tĩnh nói:

"Ừ, vậy mang người tiến vào."

Hai tỳ nữ hành lễ:

"Vâng, Nhu tần nương nương."