Quyển 1 - Chương 5

Chỉ thấy sắc mặt Ôn Ngôn Hồi xanh mét, đôi mắt đen nhanh như muốn phun ra lửa. Trên mặt viết rõ từng chữ “chờ hắn tự do chắc chắn sẽ chơi chết cô”.

“Xin, xin lỗi… A a…”

Trình Tâm vừa xin lỗi, vừa bị côn ŧᏂịŧ đẩy mạnh phát ra tiếng rên kiều mị.

Do quá sợ hãi, tiểu huyệt phía dưới co rút mãnh liệt, càng thêm kẹp chặt côn ŧᏂịŧ so với vừa rồi.

Côn ŧᏂịŧ to lớn chỉ nhẹ nhàng cọ xát đã khiến cơ thể cô vừa đau lại vừa ngứa như vậy.

Dường như hoa huyệt bị qυყ đầυ thúc tới mãnh liệt, trong chốc lát hoa huyệt đã tê mỏi rã rời.

Một dòng thủy dịch phun ra từ bên trong tiểu huyệt, dâʍ ŧᏂủy̠ thấm ướt qυყ đầυ của Ôn Ngôn Hồi.

Nháy mắt côn ŧᏂịŧ của Ôn Ngôn Hồi đã chịu kí©h thí©ɧ mãnh liệt, côn ŧᏂịŧ không chịu khống chế bắn ra trong tiểu huyệt của cô.

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng xối ướt hoa huyệt Trình Tâm, Trình Tâm bị bỏng đến mức toàn thân run rẩy.

Tiểu huyệt trực tiếp co rút mà lên cao trào.

“Chúc mừng ký chủ thu thập một lần tϊиɧ ɖϊ©h͙ của nam chính, còn 9 lần nữa là đạt được mục tiêu.”

Nhưng Trình Tâm lại không hề cao hứng, vì sao cô nhìn thấy sắc mặt của nam chính còn khó coi hơn so với vừa rồi?

Chỉ thấy sắc mặt Ôn Ngôn Hồi đen như đáy nồi.

Không ngừng bị tiểu huyệt của cô gái này kẹp đến cao trào, lại còn bắn ra nhanh như vậy.

Lúc này có tiếng gõ cửa.

“Tiểu thư, ông chủ của Ôn Ngôn Hồi muốn người. Lát nữa anh ta còn phải lên sân khấu biểu diễn.”

Là giọng nói của vệ sĩ nguyên chủ.

Trình Tâm vội vàng đứng dậy từ trên người Ôn Ngôn Hồi, côn ŧᏂịŧ hơi mềm dần dần rút khỏi tiểu huyệt nhớp nháp của cô.

Thật ra cô làm hơi nhanh một chút, nhưng dươиɠ ѵậŧ của Ôn Ngôn Hồi thật sự quá lớn. Cô vừa mới bị phá thân, gân xanh trên côn ŧᏂịŧ lại cọ xát tiểu huyệt như vậy.

Nếu động tác của cô quá mạnh, chắc chắn sẽ bị côn ŧᏂịŧ làm trầy xước.

Cô chỉ có thể cắn răng từng chút từng chút để tiểu huyệt rời khỏi côn ŧᏂịŧ.

Nhưng với loại thong thả cọ xát này, tiểu huyệt Trình Tâm đã nhanh chóng tràn đầy dâʍ ŧᏂủy̠.

Mặc dù quá trình này rất khó khăn, nhưng tốt xấu gì cũng đã làm xong nhiệm vụ thứ nhất.

Nhưng không đợi Trình Tâm thả lỏng, liền nghe được âm thanh máy móc như muốn đòi mạng kia vang lên một lần nữa.

“Mong ký chủ chụp ảnh lỏa thể của nam chính, uy hϊếp nam chính từ nay về sau mỗi tuần đều phải phục vụ một lần cho mình.”

Trình Tâm:???