Chương 809

“Cha à, không nghiệm trọng đến thế chứ ạ?”

Anh ấy và em gái quyết định là dựa trên chuyện của Tiểu Vũ, sẽ không bị cô Diêm coi thường như vậy đúng không?”

“Hừ, con thì biết cái gì.” Cha Đỗ khịt mũi một cái: “Đừng tưởng rằng chỉ cần đi cùng cô Diêm đến nước T kinh doanh đá thô là có thể nâng cao giá trị của mình, bây giờ toàn bộ nhà chúng ta đều là nhân viên của cô Diêm đấy! Thân là cấp dưới, đừng làm phiền người khác bằng những chuyện vụn vặt ở nhà. Con nghĩ thử xem, nếu con có một cấp dưới suốt ngày cứ gặp mấy vấn đề rắc rối xàm xí trong nhà thì con có còn bằng lòng trọng dụng đối phương không?”

"Tất nhiên là không rồi." Đỗ Mãn Xương vô thức trả lời.

Nói xong, anh ấy dừng lại vài giây rồi mới phản ứng kịp: "Cơ ma cha à, con và cô Diêm là quan hệ hợp tác mà, sao lại biến thành cấp dưới của cô ấy rồi?”

Cha Đỗ trợn mắt nhìn anh: "Đây không phải là quyết định lần trước của con và em con à?”

"Đó là con. . . " Đỗ Mãn Xương suy nghĩ một lúc: "Con đồng ý nhượng lại một số bộ phần quyền lợi, không có nghĩ tất cả mọi hạng mục đều chờ cô ấy phê duyệt mà.”

"Thằng nhóc thúi." Cha Đỗ chỉ ước gì có thể nện cho con trai mình vài nhát búa. "Với thực lực của gia đình chúng ta, việc trở thành số một trong một thành phố sẽ là dấu chấm hết! Nhưng cô Diêm là một đại tài, đi theo cô ấy, đừng nhìn vào thân phận cấp dưới mà lầm nhé đừng nhìn, cha dám chắc tương lai cô ấy còn có thể mang lại lợi ích cho nhà chúng ta, nhà họ Đỗ nhất định sẽ còn lớn mạnh hơn thời kỳ huy hoàng nhiều!”

“Cha, có phải cha hơi tâng bốc cô Diêm quá rồi không? Con thừa nhận cô ấy quả thực rất tốt, nhưng…”

"Nhưng cái gì mà nhưng!" Cha Đỗ cảm thấy tim mình co giật khi nghe những lời ông nói: "Lần trước con đến ký hợp đồng với cô Diêm, không có giải thích rõ tình hình nhà chúng ta à?”

Đỗ Mãn Xương không trả lời, nhưng cha Đỗ đã đoán được ngay khi nhìn thấy vẻ mặt của anh ấy.

"Con…" Cha Đỗ đứng dậy, chỉ ước gì có thể tìm thấy ngay được một cây búa.

"Cha, Cha đừng có gấp!" Đỗ Mãn Xương sợ ông cụ di chuyển quá nhanh sẽ mắc xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.

Cha Đỗ lắc đầu liên tục: “Quên đi, chuyện nhà họ Tống và chuyện liên lạc với cô Diêm, cha sẽ đích thân xử lý.”

"Cha?! " Đỗ Mãn Xương không thể tin được.

"Mãn Xương à." Cha Đỗ đưa tay vỗ nhẹ lên vai anh: “Cha biết con có lo lắng của con nhưng với tư cách là người quyết định trong gia đình, con phải tin tưởng cha. Sự lựa chọn này trong thời gian ngắn có vẻ hơi xấu hổ, song sẽ không mất thời gian lâu đâu, nhiều nhất là 5 năm thôi. Có điều kết quả chắc chắn sẽ khiến tất cả những người đang cười nhạo chúng ta bây giờ phải im lặng! Đến lúc đó, họ có muốn leo được lên xe của nhà họ Diêm sẽ không dễ đâu.”

Khi Đỗ Mãn Xương và Đỗ Mãn Sanh còn rất nhỏ thì nhà họ Đỗ đã tự do tài phú rồi.

Qua nhiều năm, công ty ngọc Đỗ thị không ngừng phát triển, dù chưa đạt đến đỉnh cao nhưng vẫn không cần lo ăn lo mặc.

Đỗ Mãn Xương giống như một cậu ấm đang chờ kế thừa công việc kinh doanh của gia đình, có tham vọng cũng có điều cố chấp.

Khi không đột nhiên muốn đầu quân toàn bộ thế lực của nhà họ Đỗ vào người khác, làm sao mà anh ấy không hoảng cho được?

Tuy nhiên, sau khi nghe lời khuyên chân thành của cha, anh ấy đã bình tĩnh lại và suy nghĩ nghiêm túc.

Trong lúc nhất thời, trong đôi mắt đen của anh lộ ra thần sắc kiên quyết: "Nếu cha đã muốn đánh cược, vậy chúng ta cùng nhau đánh cược trận này đi!"

"Ngoan." Cha Đỗ hài lòng gật đầu.

Được sự đồng ý của cha Đỗ, mọi việc của nhà họ Tống đều được giải quyết nhanh chóng.

Ban đầu Tống Huy muốn liên lạc với nhà họ Đỗ thông qua tổ chương trình, nhưng dưới sự hướng dẫn của Diêm Nguyệt Thanh, các nhân viên liên tục tìm cách làm hai vợ chồng thất vọng.

Bây giờ nhà họ Đỗ đã đồng ý, Tống Huy gần như ngay lập tức nhận được cuộc gọi từ nhà họ Đỗ.

"Ngài bảo tôi qua đó sao… Đưa vợ tôi đi cùng... Vé máy bay là do các người chi trả đúng không"

Điền Tiểu Nga đang làm việc đồng áng, loáng thoáng nghe được ông xã nhà mình ở trong góc nói những lời này. Khuôn mặt vốn tối sầm mấy ngày nay của cô ta giờ lại nở một nụ cười hiếm hoi, dường như tâm trạng rất tốt.

Điền Tiểu Nga lau tay, rón rén đi từng bước nhỏ, chờ Tống Huy cúp điện thoại mới nói: “Ông xã, có tin tức gì hả?”

"Đúng vậy, nhà họ Đỗ bảo chúng ta qua nhà họ nói chuyện về Tiểu Vũ. Khoảng cách quá xa, họ phái xe đến biển nội địa đón chúng ta cũng không tiện cho nên đã đặt vé khứ hồi hạng nhất cho chúng ta rồi, đợi chúng ta đến đó.”

"Thật sao?! " Điền Tiểu Nga vừa ngạc nhiên mừng rỡ vừa căng thẳng: "Sao họ đột nhiên mời chúng ta đến nhà họ nói chuyện vậy? Có thể gặp nguy hiểm không anh? Em nghe nói có một số người giàu rất tàn nhẫn, vì che giấu chân tướng mà chuyện gì cũng dám làm á! Đừng để sau khi chúng ta đến đó lại bị họ bắt…”