Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nữ Pháp Y Xinh Đẹp

Chương 43; Giằng Co

« Chương TrướcChương Tiếp »
Khi cô ra sức phụ đẩy dịch chuyển trụ mới biết cái trụ đồng nặng không tưởng. Sức cô góp không đáng kể, phần lớn nhờ vào Cố Yến. Hai người loay hoay mãi xê xích được trụ, trên mặt đất đã có vết hằn sâu rõ.

Tiếc hồi nãy đi gấp quá, không mang theo dụng cụ.

Khi trụ đồng được dịch chuyển hẳn, cô vội vàng kiểm tra vết hằn. Với sức nặng của trụ và Hồ Hướng chết cách đây nửa tháng sẽ khó dọn dẹp kỹ, hay nói cách khác nếu dấu vết này trùng khớp thì đây sẽ là hiện trường vụ án đầu tiên, là sẽ tìm ra hung thủ.

Mặt đất bị lún rất sâu, ánh mặt trời còn có thể chiếu xuống. Cô bước tới dứt khoát đào bới bằng tay cho đến khi đầu ngón chạm tới phần đất ươn ướt, ngửi mùi kỹ không có mùi tanh.

Cố Yến thấy hành động của cô: “Hai trước mưa to, e là mọi dấu vết đã bị hư hại.”

Ôn Ngư không đáp, tỉ mỉ soi bùn đất trên khẽ tay theo ánh sáng.

“Giống như cái gì đó...” Cô thì thầm.

“Cái gì?”

Cô đưa bàn tay đến trước mặt Cố Yến, nghiêm túc nói: “Đại nhân có cảm thấy chỗ này quá sạch sẽ không? Như ta đã nói, nếu máu và mỡ thấm vào đất thì sẽ có dấu vết. Đáng tiếc buổi tối hai ngày trước mưa to, nhưng vẫn có sơ hở.”

“Máu của nạn nhân khi thấm vào đất giống như người chết sau khi được chôn sẽ sinh ra côn trùng mà gặp trời đổ mưa khiến đồng trụ lún sâu hơn... Vì muốn Từ đại phu trông như thủ phạm nên hắn tạo thêm một trụ đồng.”

Suy ra, nơi này không phải hiện trường chính, suy đoán trước kia của cô về Lưu Tiểu Chiêu bị khóa trong tủ gạt bỏ.

Xem xét lại toàn bộ một lần nữa, vị trí của y quán không phải một nơi hẻo lánh. Thời điểm Hồ Hướng bị gϊếŧ rất khó che dấu được mùi khi bị tra tấn, nhưng cái tủ quần áo vẫn không thể xác định có vai trò gì.

Đứng dậy, nhìn lại vết bẩn trên người mình, rõ ràng cô chê bai bộ dạng bây giờ của mình.

Cô phủi bùn đất, lướt nhẹ đoán biểu cảm của anh ta, cười nói: “Giờ có thể xác định trụ đồng này che mắt, hắn chắc chắn nghĩ có người gánh tội thay thì sẽ không có ai kiểm tra cái này.”

“Nguyên nhân là xem nhẹ thời gian tử vong nạn nhân nên vừa vặn sơ hở chỗ này.” Cố Yến nói.

Đều tử vng nửa tháng lại thêm mưa to, dấu vết sao có thể gọn ghẽ. Hiển nhiên hung thu dám chắc rằng sau khi người Đại Lý Tự tìm được người gánh tội thay thì sẽ không điều tra tiếp nữa.

Cô đã có thể kết luận Từ đại phu không phải là hung thủ nhưng có mối liên hệ với hung thủ. Cô có chút hứng khởi, cuối cùng cũng có manh mối mới.

Cửa lớn y quan có người mở, cô còn tưởng người của Trưởng công chúa vào, theo phản xạ nhìn Cố Yến, thấy thần sắc bình tĩnh lại cảm thấy hình như không giống.

Một lão quái nhân mặc bộ trường xám đi đến trước mặt Cố Yến lưng cúi xuống, chắp tay hành lễ, thấp giọng: “Tiểu hầu gia, Trưởng công chúa khẩu dụ, thỉnh ngài hồi phủ một chuyến.”

Trong lòng Ôn Ngư nhảy dựng.
« Chương TrướcChương Tiếp »