Cố Yến cảm thấy có lý.
"Thi thể đứa bé trong tay chúng ta, Lý Kiều lại bị điên không thể nào phân biệt, nhưng biện pháp nghiệm chứng thân phận kia..." Cô thì thầm.
"Hợp huyết pháp (xét nghiệm máu) không thể được?"
Phương pháp xét nghiệm máu trong truyền thuyết kia lấy một chén nước nhỏ một giọt máu của mỗi người vào. Nếu tương dung thì là thân nhân, còn không thì không phải.
Cô lắc đầu: "Cái này không chính xác, máu của ai cũng đều có khả năng tương dung, thậm chí máu của động vật cũng có thể. Nếu một ngày tương dung máu heo, chẳng lẽ nhận người là con của con heo?"
"Nghiệm cốt (xương) pháp cũng không thể được?”
Nghiệm cốt cũng tương đối đơn giản. Chính là sau khi chết, dựa vào quan sát máu thấm trên trên cốt hay không. Thấm vào là cha mẹ anh em chung huyết thống, không thấm là không cùng huyết thống.
Cô cũng lắc đầu: "Thoạt nhìn phương pháp này đáng tin cậy so với nghiệm máu, nhưng cũng không chính xác. Máu thấm hay không dựa vào thời giân người chết bao lâu. Nếu quá lâu thì máu của ai cũng không thấm được."
Thế nên chỉ có xét nghiệm DNA mới là nhất đáng tin cậy.
“Đại nhân, ngươi không cảm thấy Lý tham rất kỳ quái sao?” Ôn Ngư chống cằm ngồi trên ghế nhỏ, cô nói: “Hắn là chính mình tới báo án, nhưng thực tế dựa vào làm chúng ta thấy hắn nữ nhi, cũng bởi vì dược vật khí vị thật sự quá lớn, hiện tại trực tiếp vào nhà giam, nhưng cái này trong quá trình, hắn cũng là trực tiếp cung ra từ đại phu.”
“So với báo án, hắn càng như là cố ý tỏ bản thân hãm hại con gái.”
Quan sai đã đi dò xét tiệm thuốc kia, kết quả có đúng thật một thầy thuốc tên Từ đại phu mở tiệm thuốc ở phía bắc kinh thành, nghe nói hoàn toàn là người thiện lương, tùy tiện bắt người sẽ gây náo loạn.
Càng có liên quan đến đứa bé trong bụng Lưu Tiểu Chiêu càng không thể vội vàng, nói không chừng tên đó đang muốn mình sốt ruột nghi ngờ hắn. Vậy thì càng không thể để hắn toại nguyện, chờ đến tối tính tiếp.
Hôm nay Cố Yến không ở lại Đại Lý Tự, quy về phủ đệ của mình.
Lúc này cô mới chợt nhận ra, tuy Cố Yến gọi là tiểu hầu gia, theo lý nên ở An Viễn hầu phủ nhưng lại sống một mình. Cha của anh ta họ Từ, anh ta lại theo họ mẹ... Nói đúng hơn là theo họ hoàng tộc.
Ở thời cổ đại theo họ mẹ rất hiếm, suy cho cùng mẹ của anh ta là Trưởng công chúa cho nên không có gì không được. Quyền thế trước mặt, giới tính không quan trọng.
Lúc Cố Yến rời đi cũng tầm chạng vạng, mặt trời khuất dần sau rạng núi, nửa bầu trời nhuộm đầy sắc cam, không biết vì sao Cố Yến quay đầu nhìn cô, không nói lời nào quay bước lên xe ngựa của phủ công chúa.
Cố Yến đi rồi, cô liền trở về nhà xác, cô cứ cảm thấy hình như mình đã bỏ xót một cái gì đó.
Theo điều tra, Hồ Hướng cùng Lưu Tiểu Chiêu sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, quan hệ bạn bè rất tốt, thường hay đi chơi cùng nhau. Nếu so sánh cách thức thức ra với thi thể thứ ba, dường như quá nhẹ tay.
Ôn Ngư nhìn lại báo cáo của thi thể thứ ba, lẩm bẩm: “Bào cách, cắt yết hầu, bóp cổ...”
------------------