Chương 8

Bởi vì thời điểm virus bùng nổ là vào đêm khuya, cho nên nhân viên công tác tại siêu thị đều đã tan tầm, mà màn đêm buông xuống, rất nhiều người đều lâm vào giấc ngủ, cho nên bên trong siêu thị này chỉ có mấy con tang thi, hẳn là nhân viên trực ban đêm, thực bất hạnh vì bọn họ đều biến thành tang thi.

Cầm lấy v•ũ kh•í, Điền Nhiễm hướng cửa thông với siêu thị cửa đi đến, đưa tay ấn vào vân tay, khoá cửa truyền đến một tiếng cùm cụp , Điền Nhiễm làm tốt tư thế chuẩn bị công kích, bởi vì có một con tang thi đang đứng ở cửa.

Quả nhiên, cửa vừa mở ra, một con tang thi sắc mặt xanh trắng lung lay đứng ngay cửa, trong nháy mắt nó nhìn thấy Điền Nhiễm, đột nhiên liền gào rú lên, giang rộng hai tay hướng về Điền Nhiễm mà nhào tới.

Cái này tang thi là cảm nhiễm trực tiếp, không có bị cắn quá mức hung bạo, cho nên thoạt nhìn hình dạng bên ngoài của tang thi không có bị cắn quá đáng sợ.

Điền Nhiễm đôi tay nắm chặt dao găm, thời điểm tang thi nhào lại đây thì nàng dùng sức bổ dao vào đầu nó, chủy thủ cắm xuống, hai cánh tay đang mở rộng của tang thi liền rũ xuống, thân thể ngã nhào trên mặt đất.

Điền Nhiễm rút dao găm ra, chiếu đèn vào lộ tuyến vừa mới theo dõi trên màn hình mà bước đến.

Toàn bộ thuốc lá và rượu đã thu vào trong không gian, cái này ở mạt thế cũng coi như là một loại hàng xa xỉ, còn lại đồ ăn vặt gì đó Điền Nhiễm chỉ thu một phần ba vào trong không gian, quan sát chung quanh không có cần gì nữa, Điền Nhiễm nắm con dao hướng lầu hai đi đến.

Lầu hai có năm con tang thi du đãng , Điền Nhiễm thong thả tiếp cận gần tang thi, sau đó im ắng đem tang thi toàn bộ giải quyết, sau đó mới bắt đầu thu đồ vật.

Đồ vật bên ngoài thu một phần, Điền Nhiễm bắt đầu hướng khu ướp lạnh cùng kho đông lạnh đi đến, các loại rau quả thịt trong một ngày không có bán xong đều ở bên trong, mấy thứ này Điền Nhiễm chuẩn bị thu vào toàn bộ, bằng không đặt ở nơi này lập tức liền sẽ hỏng hết, quá hai ngày nữa thành phố này có thể sẽ cắt điện.

Điền Nhiễm một bên thu hàng một bên gặm quả táo không có chú ý tới, ở phía sau một cái cái giá đồ, một cái thân ảnh màu đỏ vừa mới thong thả đi qua.

Phanh...

Cơ thể nặng nề của Điền Nhiễm ngã xuống đất tạo ra một trận âm thanh, mà nửa cái quả táo trong tay nàng đang cắn dở lục cục lăn đến phía dưới cái giá .

Rống rống rống...



Tang thi nhào vào trên người Điền Nhiễm, đôi tay nó gắt gao đem Điền Nhiễm đè xuống dưới, một cái miệng lộ ra hàm răng sắc bén không ngừng muốn cắn tới nàng.

Điền Nhiễm bị phen tình huống này doạ sợ tới mức sắc mặt tái nhợt, đôi chân nàng không ngừng đạp loạn, chống hai tay gắt gao đẩy tang thi, không cho miệng nó rơi xuống trên người mình.

Thời gian hoảng loạn qua đi, lý trí Điền Nhiễm quay về, lúc này mới lấy hết sức, sau đó một chân hung hăng đạp mạnh tang thi bay ra ngoài.

Tang thi bị Điền Nhiễm đạp ngã lập tức bò lên, lại bước chân rã rời hướng về Điền Nhiễm đi tới.

Điền Nhiễm quay sang bò về hướng khác, bò đến cái giá trước mặt, vịn vào thanh ngang cái giá mới đứng lên được, tay phải vừa động, dao găm của nàng xuất hiện ở trong tay.

Trong tay có v•ũ kh•í Điền Nhiễm liền trấn định hơn, cầm dao găm cười lạnh hướng tang thi phóng qua, động tác nhanh nhẹn trên đầu nó cắm xuống, tang thi ngay tức khắc ngã xuống.

Sau khi tang thi ngã xuống đất, Điền Nhiễm không thả lỏng thần kinh nữa, hôm nay là nàng sơ ý, quy tắc sinh tồn tại mạt thế sinh tồn là bất luận thời điểm gì đều không thể sơ ý, nếu không sẽ trả giá bằng cả sinh mệnh.

Điền Nhiễm đi qua địa phương vừa đánh tang thi xong, đã theo dõi rõ ràng trong này không có con tang thi nào xuất hiện, như vậy con tang thi này là từ đâu thoát tới?

Ra khỏi khu ướp lạnh, Điền Nhiễm lúc này mới chú ý tới bên cạnh cửa an toàn ra vào giờ phút này là một cái cửa đang mở hé, Điền Nhiễm nắm dao găm nhẹ nhàng đẩy cửa ra, phát hiện phía trước thì ra là một phòng vệ sinh cùng phòng thay quần áo của nhân viên.

Đẩy cửa phòng thay quần áo ra, phát hiện bên trong không có một bóng người, xem ra chỉ có cái tang thi vừa mới xuất hiện mà thôi, trong WC, Điền Nhiễm cũng đi nhìn một chút, phát hiện bên trong cũng trống không, lúc này nàng mới nhẹ nhàng thở ra.

Bất quá lần này nàng thật là vô cùng lơ đễnh, thế mà không có chú ý từng chi tiết này, sau này cần phải quan sát nhiều hơn mới được.

Điền Nhiễm đi ra ngoài đem nên đồ vật thu hồi một lúc, rồi mới vào trong không gian.

Sau khi trở về không gian, Điền Nhiễm đem hành vi hôm nay nghĩ lại một phen, sau đó mở ra bí tịch tiếp tục xếp bằng tu luyện, yêu cầu nàng đặt ra là mau chóng cảm giác được khí cảm.