Chương 1

Mặt trời trên đỉnh đầu chói chang nhưng lại bị một tầng đám mây nhẹ che phủ, chiếu vào mặt đường tối tăm không ánh sáng, dị thường doạ người, Điền Nhiễm tròn vo thân thể một cách gian nan trên chiếc xe vứt đi ở bên đường.

“Hai con, có thể giải quyết”

Điền Nhiễm nhìn thoáng qua hình ảnh phản chiếu trong gương, lúc này mới đứng thẳng thân thể, nắm thật chặt hai thanh dao ngắn trong tay, hít sâu một hơi, thân thể mập mạp di chuyển đi đến gần vị trí hai tang thi.

Hoắc hoắc hoắc... Sắc mặt xanh trắng, hai tang thi trong cổ họng phát ra âm thanh gào rống hưng phấn hướng Điền Nhiễm nhào tới.

Điền Nhiễm hiện tại, dáng người đối tang thi có vô cùng lực hấp dẫn, như một khối thịt mỡ lớn, nếu có thể phá gục, chúng nhất định có thể ăn no nê.

Điền Nhiễm mím môi nhìn tang thi càng ngày càng gần, tay phải nắm dao ngắn dùng hết sức hướng giữa mày tang thi cắm vào.

Rống rống rống...

Một con tang thi ngã xuống, phía trước tang thi chính diện nhào tới, khuôn mặt bị gặm một nửa thoạt nhìn dị thường đáng sợ, Điền Nhiễm nhìn trên má tang thi thịt thối rữa bại lộ hẳn ra bên ngoài, trong lòng không khỏi nổi lên ghê tởm.

“Đi tìm ch•ết đi!”

Điền Nhiễm trông thấy tang thi càng ngày càng gần, áp xuống ghê tởm nổi lên, vội vàng đem một phen dao ngắn còn lại găm vào đầu tang thi.

Tang thi ngã xuống, Điền Nhiễm nhìn mắt chung quanh, phát hiện không có dị động, vội vàng đem dao từ trên đầu tang thi rút xuống dưới, mặt trên còn dính một ít chất lỏng hồng trắng sền sệt, Điền Nhiễm nhíu mày đem dao ở trên quần áo tang thi lau khô, lúc này mới đi đến hướng địa điểm đã định sẵn.

Xì... Điền Nhiễm giải quyết tang thi vừa xong, còn không kịp đem dao cất, liền thấy xung quanh bên trong cửa hàng lại trào ra tới bảy tám cái tang thi, Điền Nhiễm vội vàng đem ngón trỏ ấn ở khoá vân tay để mở khoá.

Cùm cụp…..



Lúc sau, cửa sắt dày nặng rốt cuộc mở ra một cái khe hở, Điền Nhiễm kéo cửa sắt liền chui đi vào, sau đó đem cửa sắt khóa trái lên, thân thể khổng lồ dựa ở trên cửa sắt không ngừng thở hổn hển.

Phía sau cửa sắt truyền đến thanh âm tang thi xèo xèo cào cửa, điểm này Điền Nhiễm nhưng thật ra không có lo lắng, rốt cuộc cửa sắt này chẳng sợ móng tay tang thi sắc nhọn, có cào cũng không mở được.

Điền Nhiễm thoả mãn nhìn nhà kho nơi dự trữ hàng hoá, khóe miệng hơi hơi kéo lên, lão cha nguyên thân thật là làm một chuyện tốt a!

Đi đến phòng điều khiển, Điền Nhiễm tiến đến khu vực camera theo dõi, sau đó đem toàn bộ đóng ngắt, sự tình kế tiếp không thể bị theo dõi chụp được, đây chính là bí mật của nàng.

Một kho hàng hơn ngàn mét vuông , bên trong đầy các loại hàng hóa, Điền Nhiễm cười hướng hàng hóa đi qua, chỉ thấy nàng bàn tay vung lên, hàng hóa tất cả đều biến mất không thấy tăm hơi.

Nhìn kho hàng trống rỗng, Điền Nhiễm trong mắt ý mừng rõ ràng, có vật tư, ít nhất nàng có thể mỗi ngày ăn no! Không cần lo lắng sẽ ở thế giới này đói ch•ết.

“Đi vào” Điền Nhiễm yên lặng nói ở trong đầu, nói xong, bóng người trong kho hàng nháy mắt biến mất lập tức.

Đứng ở trong không gian trắng xoá, Điền Nhiễm nhìn tới hàng hóa vừa mới thu vào, chỉnh chỉnh tề tề ở một góc, tâm tình thập phần sung sướиɠ.

“Đẳng cấp nữ pháo hôi! Bất quá hiện tại đổi thành ta, vậy thì ta nhất định sẽ nghĩ cách ở thế giới này sống sót”

Điền Nhiễm ánh mắt kiên định, nàng hiểu biết hướng đi quyển sách này, cho nên chỉ cần tránh đi nam chủ nữ chủ, như vậy nàng hẳn sẽ không trở thành pháo hôi.

Thế giới hiện tại nơi Điền Nhiễm ở, nguyên bản chỉ là một quyển sách, một quyển tiểu thuyết tên là “Vĩnh viễn cũng đừng nghĩ đoán được kết cục”.

Nói thật, quyển sách này ngay từ đầu, Điền Nhiễm tưởng là theo hướng cô bé lọ lem nghịch tập thành công chúa, kết quả cứ cho rằng cô bé lọ lem sắp hái được quả ngọt, tiểu thuyết này lập tức mở ra hình thức mạt thế.

Mà thân thể Điền Nhiễm hiện tại, cùng tên trong thế giới nguyên lai của nàng giống nhau như đúc, trừ bỏ dáng người, bởi vì Điền Nhiễm trong sách có cơ thể gần 200 cân. Điền Nhiễm thời điểm đang xem tiểu thuyết liền phát hiện sự tình tên gọi trùng hợp này. Nữ phụ tùy hứng ác độc, đem nữ chủ bạch liên hoa phụ trợ càng thêm thiện lương, càng thêm thanh lệ thoát tục, nhóm nam chủ nam phụ toàn vì nữ chủ mà bỏ công bỏ sức.