Quyển 1 - Chương 1: Đại sư huynh (trúng kế)

Ngọc Nhai chân nhân bế quan tu luyện đã 50 năm, tất cả sự vụ của phái Hoa Phong đều giao cho đại đệ tử Thanh Hoà xử lý, còn dặn dò chúng đệ tử rằng nếu không phải chuyện trời long đất lở thì không được tới quấy nhiễu sự thanh tịnh của ông, nói xong liền xoay người rời đi, một bộ dáng tiêu dao. 50 năm trôi qua trong nháy mắt, hôm qua Ngọc Nhai chân nhân xuất quan, hôm nay mở tiệc rượu mừng, các môn các phái đều phái người đến tặng lễ chúc mừng, Ngọc Nhai chân nhân được mặt mũi, mừng rỡ cuồng uống rượu ngon, hô to với đồ đệ đắc ý của mình: “Thanh Hoà, lại rót rượu nào!”

Thanh Hoà ngồi ở một bên cung kính rót rượu cho ông, hắn mỉm cười khuyên nhủ: “Sư phụ, còn có nhiều người chờ kính rượu với người, đừng say nhanh như vậy.”

Ngọc Nhai chân nhân quả thật có chút say, bình thường ông chỉ vuốt chòm râu dài trắng gật đầu, tỏ vẻ tán đồng, nhưng hiện tại ông lại đang ở cao hứng, nổi giận đùng đùng với đệ tử có tính cách như mẹ già mà mình sủng ái nhất: “Tiểu tử nhà ngươi, 50 năm trước ngươi đã lải nhải như vậy, sao hiện tại cũng không tiến bộ một chút nào vậy? Đi đi, trở về vị trí của mình đi!”

Thanh Hoà nghe xong, cũng không tức giận, cười nói: “Ta chỉ muốn tốt cho sư phụ.”

Hắn nói xong liền ngồi trở về, khách khứa bắt đầu bàn tán, trước khen Thanh Hoà làm người kiên định, sau lại nói Thanh Hoà thiên tư thông minh, môn phái đã có người kế tục, cuối cùng nói đến nói đi lại vòng trở lại trên người Ngọc Nhai chân nhân, đại tán ông công lực thâm hậu, tóm lại chính là vận khí cùng thực lực có đủ cả, không ai không hâm mộ. Ngọc Nhai chân nhân nghe được vui vẻ vô cùng, trên khuôn mặt già nua lộ ra sự hưng phấn cùng đắc ý, hét lớn: “Ngọc Nhai kính chư vị một ly!” Mọi người nâng chén lên, ăn uống linh đình, náo nhiệt vô cùng.

Không ai chú ý tới, đại đệ tử Thanh Hoà ổn định ngồi một bên, âm thầm ném cho sư phụ một ánh mắt khinh thường.

Lão già thối tha, còn tưởng rằng công lực tiến bộ thế nào, không phải là không nhận ra ta sao? Linh hồn bên trong thân xác của Thanh Hoà trào phúng nói.

Việc này phải ngược dòng về 300 năm trước, khi đó yêu ma nổi lên bốn phía, Ngọc Nhai chân nhân tuân mệnh đi đến Dạ Khốc Quỷ thành để gϊếŧ địch, ba ngày huyết chiến, Ngọc Nhai chân nhân chém chết Dạ Khốc thành chủ dưới kiếm, từ đây Ngọc Nhai chân nhân vang danh thiên hạ.