Tử Quân bị hệ thống trói buộc, xuyên qua các thế giới với nhiệm vụ làm vai ác, cản trở bước đường thành công của các nam chính. Cô nàng rất tự tin với vai trò này! Cổ đại: Tử Quân lạnh lùng nhìn thư s …
Tử Quân bị hệ thống trói buộc, xuyên qua các thế giới với nhiệm vụ làm vai ác, cản trở bước đường thành công của các nam chính. Cô nàng rất tự tin với vai trò này!
Cổ đại: Tử Quân lạnh lùng nhìn thư sinh, thẳng tay chặt đứt con đường khoa cử, "Cứ như ngươi mà cũng đòi vào kinh?"
Hiện đại: Tử Quân dùng mũi giày nghiền nát những ngón tay thon dài của chàng trai, máu chảy lênh láng, "Tay đàn dương cầm à? Tiếc thật, ta dị ứng với tiếng đàn."
Tu tiên: Tử Quân nhìn thiếu niên bằng ánh mắt châm chọc và ác ý, nhưng người đời lại cho rằng cô quang minh lỗi lạc, chính trực, "Sư đệ, đừng trách ta, vì tông môn, ta tuyệt đối không thể dung túng ngươi."
Hệ thống thấy hơi tội nghiệp cho các nam chính, nhưng mà...
Phản ứng của các nam chính hình như có gì đó sai sai!
Vị thừa tướng quyền khuynh triều dã tuyên bố: "Quá khứ ta có thể bỏ qua, nhưng ngươi phải dùng cả đời để bù đắp."
Chàng nghệ sĩ dương cầm đứng giữa sân khấu, ánh đèn duy nhất chiếu vào người anh, anh nhắm mắt lại, những ngón tay lướt trên phím đàn, "Anh yêu em, em có nghe thấy không?"
Ma thần thiếu niên nằm dưới chân Tử Quân, trên tay cô là sợi xích bạc tử, "Muốn chết, ta chết cùng ngươi."
Tử Quân: "..."
Hệ thống: "..."
#Ta thật sự không phải hệ thống luyến ái!
#Gỡ mìn: Đây là một truyện ngọt sủng.
Truyện hay