Chương 13: Chỉnh Đỗ Di nương (5)

Quốc công phu nhân

nhất thời ngồi không yên nữa, khẽ cúp mắt xuống, chậm rãi cân nhắc, sau

một lúc lâu mới nói: “ Nếu đã xảy ra như vậy, đem hai người họ qua gặp

ta.”

Hỷ Thước tức khắc đi.

Một lúc sau bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, Hỷ Thước dẫn hai người họ tới.

Tô Mạt không biết là vì do mất máu quá nhiều hay do vì quá khϊếp sợ trước

sự phô trương của tòa đại viện này. Vừa nãy nàng ở trong sân tiểu viện

chưa kịp ngắm kĩ, ngoài phía sau của tiểu viện ra thì cây cối hoa cỏ,

hòn giả sơn, đình đài ở bên ngoài đều đẹp như từ tranh bước ra.

Nàng đi theo bà mụ thì gặp được một nha hoàn tầm 15, 16, xinh xắn lanh lợi,

trang điểm không thô tục, nàng ta dẫn họ đi theo lối rẽ rộng tiến vào

bên trong chủ viện*(nhà chính). Tô Mạt tự thấy mình giống như bà

Lưu*(nhân vật trong tác phẩm Hồng Lâu Mộng) bước vào tòa viện lỗng lẫy.

Woa! Nhà cửa hoa lệ, rường cột trạm trổ, màu sắc tươi đẹp, hoa văn nổ bật!

Tòa viện rất rộng, có hòn giả sơn, hồ hoa sen, vườn hoa, có đủ các loại

cây, hoa quý giá, lại còn có cả hạc trắng xinh đẹp đang nhàn nhã vui

chơi trong lùm cỏ…..

Chính diện là ngôi nhà có 7 gian, phía trước có mái hiên, bọn họ theo sự ngoắc tay chỉ dẫn đi theo lối hành lang

tiến vào, ở phía dưới đường hành lang có treo nhiều l*иg sắt với đủ màu

sắc, ở trong l*иg có chim họa mi, bát ca…các loại chim tước rất náo

nhiệt thi nhau ríu ra ríu rít. Bên cạnh hành lang còn đặt nhiều chậu

hoa, giàn hoa, có hoa ngọc lan, hải đường, thược dược, mẫu đơn…..

Tô Mạt từ nhỏ đã mê văn hóa cổ đại, thích tìm tòi những điển cố điển

tích…Rất thích các loại đồ gia cụ, dụng cụ, phục trang, trang sức tinh

xảo xinh đẹp cổ đại….Với gia thế hiển hách lại là con một trong nhà, đứa cháu gái duy nhất của ông nội, từ nhỏ đến lớn tất tần tật đều là muốn

gì được nấy.

Thời cổ đại hình thức cấu tạo nhà là tứ hợp viện, đồ dùng trong nhà gia cụ nội thất được làm bằng gỗ mang phong cách cổ

kính, có đặt lư hương, bình hoa lớn…và các loại vật dụng trang trí cổ

đại khác.

Lúc này đang ở chính phòng, nàng bỗng thấy thỏa mãn, vì có thể trở về lên mặt với ông nội rồi. Nhà của nàng không biết dùng bao nhiêu tiền của trang hoàng thiết kế lên một tứ hợp viện cổ kính nhưng

không thể so sánh với khí chất nơi này.

Có lẽ đó chính là sự khác biệt của hàng nhái và hàng thật? Nàng khóc không ra nước mắt a!

Trước cửa có một tiểu nha đầu vén rèm, một thân tơ lụa, mặt mũi thanh tú,

dáng người yểu điệu. Sau khi tiến vào bên trong, các góc phòng đều sắp

xếp vị trí các nha hoàn đứng một bên vừa mỉm cười vừa kính cẩn, trang

phục màu mè, trang điểm khéo léo. Hèn chi nam nhân ở các gia tộc lớn

thường bị quây bởi một đám giai nhân son phấn này. Hậu viện có một đám

mỹ nữ, chỉ có hắn ta là nam nhân, không phải quá tốt số sao?