Vinh hoàng hậu làm khó Phượng Cửu Nhi, đó là vì muốn huỷ bỏ hôn sự giữa đứa ngốc này và hoàng nhi của bà ta.
Nhưng bây giờ, việc từ hôn từ miệng A Cửu nói ra, vì sao vẫn luôn cảm thấy không thoải mái trong lòng?
Đặc biệt, Phượng Cửu Nhi lại dám ở tại Cửu vương phủ……Đáng chết! Đã xấu xí như thế lại còn không biết liêm sỉ!
A Cửu chính là có lòng tốt nên mới không đành lòng đuổi cái đồ xấu xí này ra khỏi phủ.
Bà ta sao có thể để cho Phượng Cửu Nhi tiếp tục dây dưa với A Cửu?
….……
Sau khi ra khỏi đại sảnh, Phượng Cửu Nhi liền chìm vào suy nghĩ của chính mình.
Vừa rồi ra tay, là bởi vì nội lực mà đêm qua Cửu hoàng thúc truyền cho nàng, công lực ở thời hiện đại của nàng dường như đã khôi phục không ít.
Nhưng vào đúng lúc đó, nàng bỗng nhiên nghĩ tới một việc, đó chính là……….nàng là hồn xuyên, mà thân thể không xuyên!
Tại sao ngày hôm qua bị rắn độc cắn, vậy mà lại thật sự một chút chuyện cũng không có?
Phượng Cửu Nhi nguyên bản đã quen với việc này, thân thể của bản thân từ nhỏ đã tiếp xúc với các loại dược vật, một lượng nhỏ nọc rắn độc đối với nàng mà nói chẳng là gì cả.
Nhưng, hiện tại nàng là hồn xuyên, thân thể này căn bản không phải là của chính mình nha!
Tại sao, thân thể của Phượng Cửu Nhi chân chính lại đồng dạng không sợ độc rắn?
Chỉ có hai khả năng, một là giống như Phượng Cửu nàng, từ nhỏ đã tiếp xúc với các loại dược vật.
Hai, đó là…. thân thể vẫn luôn ở trong trạng thái trúng độc, lâu ngày, đã sinh ra kháng thể đối với độc dược…..
Phượng Cửu Nhi trong quá khứ là một đứa ngốc, mới không phải là cao thủ luyện dược, như vậy khả năng duy nhất chính là vẫn luôn có người hạ độc nàng!
Nhận thức này khiến Phượng Cửu Nhi không khỏi rùng mình!
Vậy mà vẫn luôn có người muốn đẩy mình vào chỗ chết, mà người nọ, có thể dễ dàng xuống tay như vậy, tuyệt đối là người bên cạnh mình.
Rốt cuộc là ai? Là ai vẫn luôn hạ độc nàng? Tại sao lại hạ độc trong thời gian dài mà không phải là độc chết nàng trong một lần?
“Ui!” Đột nhiên, Phượng Cửu Nhi đυ.ng phải Chiến Khuynh Thành ở đằng trước.
Nàng xoa xoa cái mũi bị đυ.ng trúng đang đau đớn, ngẩng đầu trừng mắt nhìn hắn: “Sao đột nhiên dừng lại?”
Nhìn thì thanh phong nhập hoạ, thoát tục vô trần, nhưng mà cơ bắp lại cứng rắn đến mức này!
Mặc dù chỉ đυ.ng một chút, nhưng mà mũi cũng muốn lệch rồi!
Chiến Khuynh Thành quay đầu lại, rũ mắt nhìn nàng, ánh mắt quỷ quyệt không thể nhìn rõ, tối tăm sâu thẳm không thấu nhìn Phượng Cửu Nhi.
“Không muốn từ hôn với Thái tử?”
Phượng Cửu Nhi ngẩn ra, dường như mơ hồ có thể ngửi ra được khí tức khó chịu của hắn, nhưng tại sao lại khó chịu?
“Cửu hoàng thúc muốn ta từ hôn, thì từ hôn thôi, nghe ngươi hết nha!”
Nàng ngoan ngoãn biết mấy có phải không? Vừa rồi khi đối mặt với Hoàng hậu ở đại sảnh, Phượng Cửu Nhi liền ý thức được, Cửu hoàng thúc này là một cái chân to……..không, là chân dài, nhất định phải ôm thật chắc mới được.
Hắn đến Hoàng hậu cũng không bỏ vào mắt, thậm chí, hình như đối với Hoàng đế cũng không phải đặc biệt kính sợ.
Vừa rồi nguyên văn lời hắn nói là: Hoàng hậu có thể bàn bạc với hoàng huynh, tạm thời huỷ bỏ hôn sự ước định giữa hai nhà, cứ việc nói….đây là lời của bổn vương.
Cứ việc nói, đây là lời của bổn vương!
Cương quyết bất thuần như vậy, ngông cuồng tự đại như vậy! Căn bản chính là đến Hoàng đế cũng không bỏ vào mắt!
Cửu hoàng thúc cái thế vô song, Cửu hoàng thúc chí cao vô thượng, Cửu hoàng thúc anh minh thần võ….. dù sao thì, nàng đã quyết định phải làm vật trang trí trên chân của Cửu hoàng thúc rồi!
“Cửu hoàng thúc, ngươi nói cái gì thì chính là cái đó, Cửu Nhi đều nghe theo người nha!”
“Vậy sao?” Đáy mắt Chiến Khuynh Thành không biết có cái gì xẹt qua.
Rõ ràng vẫn là hình tượng lạnh lùng cấm dục kia, nhưng ý cười gợi lên theo gió đó lại quỷ dị tới mức khiến cho trong lòng Phượng Cửu Nhi không nhịn được mà run lên nhè nhẹ.
Lạnh lùng nhưng làm càn, lãnh đạm nhưng lại giống yêu nghiệt.
Ánh mắt hắn như có nước, cong môi cười: “Nghe lời như thế, thì cởi xiêm y ra, để bổn vương nếm lại tư vị của ngươi.”