Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nữ Nhân Các Ngươi Thật Phiền Phức

Chương 38

« Chương TrướcChương Tiếp »
Khi cô đi vào trường đã nghe những tiếng xì xầm của các học sinh đứng tụm lại chỉ trỏ gì về phía đông trước nhưng cũng không mấy quan tâm mà đi thẳng lên lớp. Bách Du vào sau thấy cô một mình ngồi trong lớp, yên tĩnh đọc truyện tai lại đeo tai phone không một chút ăn khớp với sự náo nhiệt bên ngoài.

"Này!" cậu lại vỗ vỗ lên bàn gây sự chú ý của cô.

"Có chuyện gì?" cô nhíu mày, mở một bên tai phone ra.

"Cậu chưa biết tin gì sao? Hôm nay đoàn phim của Diệp Chấn Phong đến đây mượn lớp để quay có cả Tăng đại minh tinh đến nữa đó." cậu hớn hở thông báo.

"Có như vậy đã khiến cậu kích động như vậy sao?" cô khó hiểu nhìn cậu "Hay là cậu muốn đổi gu nữa rồi."

"Ây, ây đừng nói tôi như vậy chứ! Tôi nhá đang được yêu đây." Bách Du cười tươi khoe khoang.

"Cậu cũng đã biết yêu rồi sao? Vậy thì chúc mừng cậu rồi." cô lời cô vừa dứt tiếng chuông báo giờ vào học cũng đã vang lên. Cô và cậu có thể nghe được tiếng rầm rầm của tất cả học sinh đang đổ dồn về lớp.

Tất cả vào lớp đã đủ, cô đi ghi sĩ số lớp lại trên bảng đúng lúc Đan Thư đang từ bên ngoài đi vào nhưng cô đối mặt vẫn là lãnh đạm. Đan Thư có chút lúng túng khi thấy cô liền lướt ngang qua nhưng cô vẫn thấy rõ đôi mắt kia có dấu hiệu sưng chứng tỏ người kia đã khóc đêm, dù đã qua lớp trang điểm vẫn có thể nhìn thấy.

Chợt có vài người lạ tiến vào trong đó có một người mà cô nhận biết là Diệp Chấn Phong, cô gật đầu chào ông một cái, ông cũng vui vẻ mỉm cười. Đan Thư bắt đầu đứng ra giới thiệu "Như các em đã nhìn thấy dưới sân trường, hôm nay trường chúng ta có một đoàn phim ghé thăm. Lớp chúng ta được vinh dự chọn làm lớp đóng chung với đoàn phim, cô mong các em sẽ vui vẻ hợp tác với mọi người trong đoàn. Những ngày các em đóng phim thì các môn học sẽ được nghỉ nên các em sẽ phải học bù vào tháng sau, tất là chúng ta sẽ thi trễ hơn các bạn một tuần. Và bây giờ sẽ là vài lời của đoàn phim."

"Tôi chỉ mong chúng ta vui vẻ hợp tác trong một tháng và tất nhiên ai cũng sẽ mong muốn mình xinh đẹp trước ống kính nên bây giờ chúng tôi sẽ cho các bạn chuẩn bị thật tốt." ông nói xong lại nhìn sang hướng cô cười ẩn ý, khiến cô phải nhíu mày. Khoảng nửa tiếng sau, tất cả chuẩn bị xong ông lại lên tiếng "Và điều cuối cùng không thể thiếu nhân vật hai nhân vật chính của chúng ta là Tăng Huyền Anh cùng với Lương Kỳ Thiên." hai người từ từ bước vào khiến cẩ lớp phải ồ lên chỉ có mỗi cô và cậu vẫn đeo tai phone đọc sách chẳng mấy màng đến chuyện trước mắt.

Huyền Anh lúc đầu bước vào lớp vui vẻ chào hỏi lại bất ngờ khi có sự xuất hiện của người kia nụ cười càng tươi hơn.

Riêng Lương Kỳ Thiên thấy cô lại run lên bần bật tay siết lại thành quả đấm, dùng diễn xuất che đi phẫn nộ mà nở ra nụ cười ôn hòa.

"Cho hỏi lớp này ai là lớp trưởng vậy cô giáo?" Diệp đạo diễn quay sang hỏi Đan Thư.

"Ân, là người ngồi bàn cuối lớp gần cửa sổ." Nàng đưa tay chỉ xuống, nhìn đến cô một chút liền rời đi.

"Là Bạch tiểu thư sao? Rất tốt!" Ông đi xuống chỗ cô gõ lên bàn vài cái vừa thấy cô ngẩng đầu lên liền nói thẳng "Bạch tiểu thư, trong lớp cô đã làm lớp trưởng, tôi muốn cô cũng đóng vai lớp trưởng ở trong phim."

Nụ cười của Lương Kỳ Thiên liền cứng ngắt, hắn nói "Không được, Diệp đạo diễn vai đó là vai nam chính."

Diệp đạo diễn nhìn hắn mà không trả lời lại nhìn về phía cô, chờ câu đáp ứng. Gia Minh nhìn về phía hắn hơi nheo mắt lại rồi đáp "Được thôi!"

"Khốn kiếp, lần trước mày đã cắt hợp đồng với tao còn cho người đánh tao bị thương. Bây giờ lại còn muốn cướp vai của tao sao?" Hắn điên tiết mà rống lên.

Lời hắn nói làm mọi người bàn tán xôn xao, Đan Thư hơi lo lắng nhìn về phía cô. Bách Du và cô chỉ nhếch mép khinh thường mặc kệ hắn nháo loạn.

Hắn thấy nụ cười đó càng phẫn nộ hơn mặc kệ hình tượng từ trên bục giảng lao xuống khiến tất cả bàng hoàng. Khi hắn đến tới bàn của Bách Du thì liền nhận được cú đấm mà té ngã, khóe môi chảy ra không ít máu.

Bảo vệ của trường thấy vậy nhanh chóng bước đến kéo hắn ra ngoài. Trong lớp mọi người vẫn chưa thoát hết cảnh tượng kia.

Diệp đạo diễn không quá bất ngờ khi thấy thái độ của hắn liền lên tiếng "Được rồi, hôm nay tới đây thôi. Ngày mai chúng ta sẽ trở lại vậy" rồi ngoắc trợ lí xuống đưa cô xấp giấy "Đây là kịch bản, cô cứ từ từ về nhà nghiên cứu không hiểu thì có thể hỏi Huyền Anh."

Cô gật đầu tiếp nhận cũng chẳng quan tâm mấy. Mọi người trong đoàn phim cũng ra ngoài, Huyền Anh lúc quay đi có nhìn đến cô một lần mới bước ra khỏi lớp.
« Chương TrướcChương Tiếp »