Chương 27:Cưng chiều (H)

Từ khi lên phòng thay đồ, cô nằm lăn qua lăn lại cả buổi mới chìm vào giấc ngủ, đến khi ngoài trời tối đen, cô mới giật mình thức dậy bởi tiếng sấm lớn bên ngoài. Cô ngồi dậy dựa lưng vào cạnh giường thì thấy cả căn phòng tối đen, nhướng người lên để mở đèn ngủ lại cúp điện, tiếng mưa ngoài trời bắt đầu rơi nặng hạt, đang đưa tay xoa thái dương thì lại nghe tiếng đổ vỡ.

'Xoảng'

Cô liền nhíu mày nhà không ai ngoài cô và nàng, tiếng đổ vỡ ở đâu ra. Liền đẩy chăn ra cầm điện thoại bật đèn flash lên mò đường đi ra ngoài. Khi xuống dưới lầu, mùi rượu nồng nặc liền xông vào mũi, cô cầm điện thoại lên soi xung quanh thì khỏi nói như một bãi chiến trường. Chai rượu rỗng nằm lăn lốc quanh bàn, lại có mảnh vỡ của ly rượu, một ít rượu lại đổ lên sàn nhà. Còn người kia đang nửa nằm nửa ngồi trên ghế sofa, trên tay vẫn còn chai rượu, khuôn mặt đã đỏ bừng vì say, chiếc váy ngủ bị trễ dây xuống vai, để lộ ra da thịt nõn nà, trên miệng lại không ngừng lẩm bẩm cái gì đó mà cô nghe không được.

Cô đi vòng qua sau ghế sofa lay nàng "Này, này!"

Tuệ Lâm chỉ "Ưm" lên một tiếng thì ngã ngang nằm xuống ghế.

'Phựt'

Đèn phòng khách bật lên, cả căn phòng được thắp sáng cô nhìn phòng khách không khỏi lắc đầu, đi xuống phòng bếp đem đồ lên thu dọn chai rượu, lại quét dọn ly rượu bị vỡ, lấy mảnh vải lau đi vết rượu đổ, không quên lấy chai rượu ra khỏi tay nàng. Dọn dẹp qua đi, mùi rượu nồng nặc lúc nãy cũng giảm bớt phần nào, chỉ còn người nằm ngủ trên ghế sofa thôi.

Cô bước đến cúi người luồn tay xuống, bế thốc nàng lên, bước từng bước lên lầu. Đặt nàng nằm ngay ngắn xuống giường nhưng chưa kịp lui đã bị kéo ngã xuống trên người nàng. Tuệ Lâm nắm hai tay Gia Minh đặt lêи đỉиɦ đầu, nghiên người cưỡng hôn Gia Minh, môi anh đào mềm mại chạm vào môi mỏng của đối phương, nàng mê luyến sự ngọt ngào này đến quên cả lý trí, Gia Minh cả người nóng lên vì vòng một của nàng dán chặt vào người mình, Gia Minh đấu tranh giữa lý trí và du͙© vọиɠ của bản thân mình, cô lại chọn du͙© vọиɠ, tay bất giác vuốt ve lưng của nàng nhưng chỉ vòng vo ở phạm vi này chứ không dám hoạt động chỗ khác.

Tuy Tuệ Lâm đang hôn Gia Minh nhưng không tự giác rên nhẹ một tiếng, nàng thầm nghĩ muốn sờ thì sờ thì còn do dự làm cái gì, dù sao nàng cũng không có ý định ngăn cản Gia Minh vượt rào, ngược lại nàng còn nhiệt tình ủng hộ và trợ giúp, nàng kéo tay Gia Minh đặt lên ngực của mình, chạm đến tiểu bạch thỏ mềm mại kia, Gia Minh càng thêm căng thẳng, nếu bình thường có lẽ không đợi đối phương chủ động thì cũng sẽ ra tay nhưng bây giờ "đối tác" lại là Tuệ Lâm nên Gia Minh có chút do dự, Tuệ Lâm giơ ra đầu lưỡi liếʍ quanh lỗ tai rồi đến cổ Gia Minh, nàng muốn kí©h thí©ɧ đối phương, Gia Minh thầm nghĩ mẹ kế của mình cũng thật biết cách kí©h thí©ɧ người khác, bị nàng liếʍ một đường lên cổ, Gia Minh cả người tê dại, lại bị thân thể nóng bỏng của nàng nằm đè lên người, cho dù không muốn thú tính đại phát cũng khó.

Gia Minh xoay người đặt nàng nằm xuống giường ,nhẹ nhàng xoa nắn vòng một căng tròn của nàng, xúc cảm mềm mại lại có độ đàn hồi cao này thật tuyệt vời, khiến thân thể Gia Minh dần nóng lên, Tuệ Lâm kiều mị rên nhẹ một tiếng, hai tay chạm lên mặt Gia Minh để vuốt ve, cả hai tiếp tục hôn nhau, đây là lần đầu tiên Tuệ Lâm làm chuyện này, nên nàng có chút căng thẳng và xấu hổ, nàng là giả say chỉ muốn để cô chú ý đến mình thôi nên nàng cố gắng chớp lấy thời cơ này. Gia Minh kéo hai dây váy ngủ của nàng xuống, hôn lên vòng một trắng như tuyết, thỉnh thoảng lại dùng lưỡi kí©h thí©ɧ nhũ phong ửng hồng trên vòng một căng tròn của nàng, tay còn lại vuốt ve đôi chân thon dài của Tuệ Lâm, khiến nàng cả người vô lực kháng cự trước cám dỗ mê người này, thân thể dần nóng lên theo từng động tác của đối phương, Gia Minh mυ"ŧ mạnh vào nhũ phong nhỏ nhắn kia, Tuệ Lâm không kiềm chế được mà rêи ɾỉ thành tiếng.

"Ân..."

Tuệ Lâm lần đầu làm chuyện này với người khác, lúc ở bữa tiệc đã thấy Gia Minh thân mật với Nguyệt Cát nên đã âm thầm về lên mạng học hỏi kinh nghiệm làm chuyện này với nữ nhân, khi nhìn những hình ảnh nóng bỏng của hai nữ nhân quấn chặt vào nhau để thỏa mãn du͙© vọиɠ, làm nàng không khỏi xấu hổ đỏ mặt mà tắt máy tính nhiều lần. Bây giờ nàng đã có kinh nghiệm, nàng chạm tay đến nơi nhạy cảm bên ngoài quần jean của Gia Minh, muốn đối phương cũng thoải mái như mình, Gia Minh hơi kinh ngạc nhưng vẫn để tay nàng vuốt ve dưới thân mình, do cô mặc quần jean nên ngay chỗ đó có nhô lên nàng cũng không biết.

"Dì có vẻ rất thành thạo việc này, có phải dì làm việc này rất thường xuyên hay không?"

"Ta không có, ta chỉ yêu mỗi một người là con thôi. Nếu có người đυ.ng chạm vào thân thể ta thì ta cũng chỉ muốn người đó là con thôi!"

Tuệ Lâm có chút tức giận vì Gia Minh nghĩ nàng lại là người như vậy. Gia Minh mỉm cười khi thấy nàng phản bác, đưa tay cởi ra váy ngủ của nàng, đưa mắt ngắm nhìn thân thể trắng như tuyết với những đường cong quyến rũ đầy cám dỗ, trước nay từng ngắm nhìn qua không biết bao nhiêu nữ nhân nhưng không thể khen ai với ai vì mỗi người có vẻ đẹp khác nhau.

Tuệ Lâm cảm thấy xấu hổ, trong lòng có loại cảm giác vừa kí©h thí©ɧ vừa ngượng ngùng khi bị Gia Minh nhìn chằm chằm thân thể mình, Gia Minh dùng ngón tay chạm nhẹ lên thân thể nóng bỏng của nàng, một đường đi xuống giữa hai chân nàng, không vội vàng cởi đi chiếc qυầи ɭóŧ bằng ren mỏng đã sớm ướŧ áŧ kia, chỉ trêu đùa bên ngoài. Tuệ Lâm khẽ nhón chân lên, thân thể nàng thỉnh thoảng run nhẹ vì sự kí©h thí©ɧ của bàn tay hư hỏng này, nàng cảm thấy khó nhịn khi Gia Minh chỉ kí©h thí©ɧ mà chưa cho nàng thỏa mãn, nàng biết những người kiên nhẫn như vậy thông thường lúc đầu rất chậm rãi đến khi vào cuộc sẽ rất cuồng nhiệt, họ là người có du͙© vọиɠ cao hơn người bình thường.

Có lẽ hôm nay Tuệ Lâm thật sự chết trong tay Gia Minh cũng không chừng, Gia Minh kéo chiếc qυầи ɭóŧ của nàng sang một bên, thánh địa của nữ nhân bị phơi bày ngoài ánh sáng, lộ ra cánh hoa ửng hồng xinh đẹp đầy ướŧ áŧ, chất lỏng ướŧ áŧ kia giúp cánh hoa màu hồng nhạt càng thêm lấp lánh, Gia Minh chạm lên nơi nhạy cảm nhất bên ngoài cánh hoa, nhẹ nhàng vuốt ve nó, Tuệ Lâm hít một hơi lãnh khí, cả người vặn vẹo vì sự kí©h thí©ɧ này.

"Ahhh..."

"Dì thật phóng đãng, chưa gì đã ướt như thế!"

Tuệ Lâm xấu hổ lấy tay che cánh hoa lại, nghe được những lời này khiến nàng mắc cỡ muốn chết, bây giờ nàng mới nhận ra Gia Minh đúng là người thuần thục chuyện này như vậy, Gia Minh kéo tay nàng ra, dùng tay tách cánh hoa về hai phía, Gia Minh thích điều này vì có thể nhìn thấy cánh hoa ửng hồng xinh đẹp một cách rõ ràng nhất nhưng vậy sẽ rất kí©h thí©ɧ, có thể nhìn thấy bên trong cánh hoa không ngừng co thắt, Gia Minh biết Tuệ Lâm đang bị kí©h thí©ɧ, mỉm cười cởi đi chiếc qυầи ɭóŧ của nàng. Ngồi dậy cởi đi áo mình, Tuệ Lâm cũng ngồi dậy cởϊ qυầи phụ cô ra đến khi thấy chiếc boxer đang phình to kia, mới che miệng lại không thể tin, cô lại có thứ đó, cô cũng cởi nốt chiếc boxer ra, dươиɠ ѵậŧ của cô liền đứng thắng lên cũng cho thấy nó bị kí©h thí©ɧ.

"Sao? Dì sợ rồi?" cô mỉm cười hỏi.

"Ta chỉ hơi kinh ngạc con lại có nó!" nàng nhìn dươиɠ ѵậŧ của cô đáp.

"Dì chăm sóc nó đi!" cô ngồi xuống nói.

Tuệ Lâm lại quỳ xuống trước mặt cô, tay đưa đến chạm vào dươиɠ ѵậŧ của cô, mặt đưa gần tới, cô để một tay chống ra sau, một tay lại nắm hết tóc nàng lên. Nàng hé môi ra đưa lưỡi liếʍ nhẹ vào đầu khấc, rồi chạy dọc xuống thân dươиɠ ѵậŧ, bắt đầu đưa cả dươиɠ ѵậŧ vào miệng mà mυ"ŧ mát. Cô ngồi dậy kéo hông nàng sang, để nàng nằm lên người mình, phần hạ thể đối diện mặt mình, hai người bây giờ đã đổi thành kiểu 69. Gia Minh hơi ngẩng đầu lên hôn nhẹ cánh hoa ửng hồng xinh đẹp của nàng, dùng đầu lưỡi liếʍ nhẹ bên ngoài cánh hoa, mỗi lần đầu lưỡi lướt nhẹ qua cánh hoa khiến Tuệ Lâm cả người tê dại vì loại kɧoáı ©ảʍ này, dục hỏa thiêu đốt lòng của nàng, ý thức dần trở nên mơ hồ hơn, nàng nằm vật trên người cô, tay lại liên tục vuốt ve dươиɠ ѵậŧ của cô, nàng có thể cảm nhận được đầu lưỡi kia đang tiến sâu vào thân thể mình, không ngừng vuốt ve bên trong mật huyệt ẩm ướt, Tuệ Lâm nhịn không được cả người vặn vẹo muốn tránh thoát, nàng để tay xuống ga giường nắm chặt, nếu có một vật khiến nàng cảm thấy sợ hãi thì chính là chiếc lưỡi của Gia Minh, bởi vì nó rất đáng sợ, nó khiến nàng trở thành kẻ bại trận trong cuộc chiến này, đầu lưỡi của Gia Minh không những linh hoạt mà còn xỏ một chiếc khuyên bạc gần đầu lưỡi, thử hỏi Tuệ Lâm làm sao có thể kiềm chế đây.

"Ahhhhh...thật là nhột nha...đừng mà...ahhhhhh"

"Ahhhhhhh...ta...ra rồi...ahhhhh...thật thoải mái...ahhhhh"

Tuệ Lâm nói đến đây mật huyệt của nàng đã chảy ra một tầng ẩm ướt, nàng không ngừng thở gấp, ngực phập phồng theo từng nhịp thở, ánh mắt trở nên mê ly hơn, thân thể dần không còn chút khí lực, Gia Minh mỉm cười, đặt nàng nằm xuống giường, hôn lên nhũ phong ửng hồng của nàng, một tay xoa nắn một bên khác, tay còn lại cầm lấy dươиɠ ѵậŧ của mình ma sát bên ngoài cánh hoa mềm mại ướŧ áŧ, xác định vị trí tiến sâu vào bên trong thánh địa để khám phá, Gia Minh cảm nhận được nhiệt độ bên trong rất mềm mại và ấm áp,nó khít chặt như muốn quấn lấy dươиɠ ѵậŧ của mình, đến khi phá đi cái màng mỏng manh kia, loại cảm giác này khiến người ta mê luyến không muốn rời đi, Tuệ Lâm ôm chặt lấy Gia Minh, nàng cảm thấy phần đau đớn được truyền từ hạ thân đến rồi lại có phần thư sướиɠ, loại kɧoáı ©ảʍ tuyệt vời này đang dần lấn chiếm tâm trí nàng, Gia Minh bị nàng điên cuồng hôn, cũng biết nàng đang rất thoải mái nên gia tăng tốc độ của phần hông, từng đợt công kích ra vào bên trong mật huyệt càng lúc càng nhanh, Tuệ Lâm không nhịn được khẽ ưỡn mông lên, để đón nhận sự công kích từ đối phương.

"Gia Minh...ta yêu con...ahhhhh...chậm một chút...ahhh...ta chết mất...ahhhhh..."

Gia Minh nghe được thanh âm này cũng giống như nghe được lời kêu gọi của thần thánh, nó tựa như đang cổ vũ mình tiến về phía trước chiến đấu đến giây phút cuối cùng, Gia Minh cắn nhẹ lên vòng một đầy đặn của nàng, phần hông cũng giảm đi rất nhiều, chậm rãi ra vào vùng nhạy cảm bên trong mật huyệt đã ướŧ áŧ kia, khiến Tuệ Lâm càng thêm khó nhịn, tuy nàng kêu chậm nhưng cũng không cần chậm như vậy, nàng ôm chặt lấy Gia Minh, thanh âm mang theo mấy phần làm nũng.

"Gia Minh,ta muốn..."

"Muốn cái gì ?"

Gia Minh thừa biết còn giả bộ ngu, mỉm cười hôn lên môi nàng, dùng lưỡi trêu đùa nhũ phong đã sớm săn chắc kia, Tuệ Lâm hai má đã ửng hồng từ rất lâu, nàng khẽ cắn môi, nói nhỏ bên tai Gia Minh.

"...Muốn con cưng chiều ta"

"Còn gì nữa?"

Gia Minh đình chỉ động tác ra vào bên trong thân thể nàng, hơi mỉm cười nhìn nàng, Tuệ Lâm càng thêm xấu hổ, thầm nghĩ tên lưu manh này thật biết cách hành hạ nàng, thừa biết nàng muốn gì còn cố hỏi nhưng nàng lại bị loại kɧoáı ©ảʍ này làm cho mê luyến, chỉ đành ngoan ngoãn chiều theo ý Gia Minh.

"...Muốn con...khiến ta...cảm thấy thoải mái"

Tuệ Lâm nói xong nhắm mắt lại, thật sự ngượng ngùng khi phải chính miệng nói ra những lời này, tuy là muốn được Gia Minh ôn nhu cưng chiều mình nhưng nàng không biết Gia Minh có nghĩ mình là loại nữ nhân phóng đãng hay không. Gia Minh rất hài lòng vì câu trả lời, nhẹ nhàng hôn lên mặt nàng một cái, lần nữa đẩy hông chậm rãi tiến sâu vào mật huyệt ẩm ướt và ấm áp, động tác càng lúc càng nhanh và nhịp nhàng. Tuệ Lâm không ngừng phát ra thanh âm rêи ɾỉ, loại kɧoáı ©ảʍ này khiến nàng khó nhịn, thời khắc này để cho nàng cảm nhận được sự hạnh phúc của tình yêu xen lẫn du͙© vọиɠ của thể xác, quả thật khác biệt rất lớn với loại cảm giác chỉ có tìиɧ ɖu͙© mà không có tình yêu, nàng bắt đầu mê luyến cảm giác mà Gia Minh mang đến, thậm chí càng muốn nhiều hơn nữa, cảm nhận được hạ thân có một cổ nhiệt khí nóng rực, khiến đầu óc nàng như quay cuồng, cả người run rẩy vì kɧoáı ©ảʍ, nàng mị hoặc rêи ɾỉ bên tai Gia Minh.

"Ahhh...ahhhh...ta sắp...ahhh...ân...thật thoải mái"

"Dì ra thật mau, mới đây đã ra hai lần rồi!

Tuệ Lâm khẽ cắn môi mỏng, da thịt trắng như tuyết trở nên ửng hồng hơn, nàng động tình nên tất nhiên làm việc này càng thêm thư sướиɠ, mật huyệt không ngừng chảy ra chất lỏng trong suốt. Gia Minh biết nàng không kiềm chế được, nếu tiếp tục nàng sẽ cao trào, vì muốn giữ lại kɧoáı ©ảʍ này lâu một chút, Gia Minh giảm đi tốc độ hông của mình, cúi người xuống hôn lên đôi môi kiều diễm ướŧ áŧ của nàng, dùng lưỡi quấn lấy chiếc lưỡi ngọt ngào của Tuệ Lâm, hai người cứ như vậy giằng co không biết bao lâu, Gia Minh mới hỏi nàng có muốn "Phiêu hay không?" Tuệ Lâm chỉ còn thiếu một bước sẽ đạt tới kɧoáı ©ảʍ tuyệt vời nhất, nàng xấu hổ khẽ gật đầu, Gia Minh thấy vậy mỉm cười, gia tăng động tốc độ trở lại, tuy là nhanh nhưng không thô bạo, vì không phải chỉ cần dùng lực là có thể khiến nữ nhân thoải mái, quá mạnh bạo sẽ khiến các nàng bị đau, Gia Minh tiếp tục ra vào bên trong mật huyệt của nàng vài lần, Tuệ Lâm không tự giác ưỡn người lên, hai chân thon dài xiết chặt lấy eo Gia Minh.

"Ahhhhhh......tuyệt quá...ahhhhh...nữa đi...ahhhhhhh"

Tuệ Lâm hai má ửng hồng, ánh mắt đều là hơi nước, cả người vô lực nằm bên dưới, thân thể thỉnh thoảng run nhẹ, Gia Minh cảm nhận được dòng suối ấm áp bao quanh lấy dươиɠ ѵậŧ của mình, nhẹ nhàng rút ra về, lấy tay sục lên xuống vài cái thì dươиɠ ѵậŧ của cô cũng bắn ra, cô hướng nó ra phía ngoài giường, nên trên sàn nhà liền xuất hiện một đống tϊиɧ ɖϊ©h͙, cô mệt mỏi nằm bên cạnh Tuệ Lâm ngủ thϊếp đi, hôm nay dù ngủ cả ngày nhưng bây giờ lại vận động kịch liệt như vậy chỉ muốn ngủ thẳng đến mặt trời mọc. Tuệ Lâm kéo cô vào lòng, ôn nhu hôn lên mặt cô, nàng cứ nghĩ mọi việc mình làm sẽ không được báo đáp bây giờ được thỏa mãn, khuôn mặt ngày đêm thương nhớ đang nằm trong lòng mình khiến nàng càng thêm yêu Gia Minh nhiều hơn nhưng trong lòng có chút không vui vì Gia Minh chuyên nghiệp như vậy,nhất định là cùng mấy nữ nhân kia luyện tập qua nhiều lần, Tuệ Lâm cảm thấy ghen vì điều này nhưng nàng biết mình cũng sẽ không thể thay đổi tính trăng hoa của cô nên đành thôi, cô tựa đầu mình xuống đầu cô, chậm rãi nhắm mắt lại ngủ.