Chương 33

Diệp Lam Nhi đi ra cửa công ty,nhìn thấy xe Lục Cẩn Ngôn dừng ở cách đó không xa nổi bật bên cạnh một cái cột mốc đường.

Diệp Lam Nhi sửng sốt, sau lưng là Từ My và chị Châu tay trong tay, cười nói vui vẻ đi ra.

“Lam Nhi, về nhà luôn, hay là đi hẹn hò?” Chị Châu nhìn thấy Diệp Lam Nhi chần chừ phía trước, cười hỏi một câu.

“Vâng, bạn của em ở bên kia chờ em, em phải đi trước.” Diệp Lam Nhi nói xong cũng hướng phía Lục Cẩn Ngôn đi tới.

Từ My đưa mắt nhìn chiếc xe phía cột mốc đường, mơ hồ có chút quen thuộc, mấy giây sau cô ta nhận ra đó là xe ai, lạnh lùng cười một cái.

Diệp Lam Nhi lên xe Lục Cẩn Ngôn,hỏi anh: “Sao anh lại lái xe tới công ty em?”

“Có chuyện gì không ổn à?” Lục Cẩn Ngôn hỏi ngược lại.

“Anh xem mắt quá nhiều, có lẽ đã quên mất có lần từng xem mắt một cô gái họ Từ,chính là đồng nghiệp cùng bàn với em.”

“À?” Lục Cẩn Ngôn thản nhiên như cũ, “Coi như anh và đồng nghiệp em xem mắt, thì anh lái xe đến cửa công ty em có quan hệ gì?”

Diệp Lam Nhi đỡ trán: “Anh có hiểu cái gì gọi là…. Xấu hổ không? Em và Từ My mỗi ngày đều cúi đầu không thấy ngẩng đầu liền thấy, có lúc mặc quần áo giống nhau cũng sẽ cảm thấy lúng túng, huống chi còn chung đυ.ng một người đàn ông.”

“Chung đυ.ng một người đàn ông?” Lục Cẩn Ngôn lơ đễnh, “Cách nói này gọi là vô cùng thiếu sót.”

“Tóm lại, anh sau này nên dừng xe ở bến ra tàu điện ngầm Nhị Hào, đừng trực tiếp lái đến cửa công ty em.”



Lục Cẩn Ngôn bình tĩnh ném cho cô một ánh mắt kiểu “Chuyện này cần thiết không”,Diệp Lam Nhi trừng lại,Lục Cẩn Ngôn thu hồi ánh mắt, yên lặng lái xe, không nói gì nữa.

Suy nghĩ của đàn ông và phụ nữ, lý trí và cảm tính không giống nhau,Diệp Lam Nhi cảm thấy nói chuyện tình cảm với Lục Cẩn Ngôn xem ra không nên nhắc tới.

Nhưng sự thật chứng minh, là chuyện thường tình thì nên nghe theo ý kiến của phụ nữ.

Sáng hôm sau đi làm, Từ My từ phòng uống nước đi ra, đang cầm cà phê đi tới chỗ ngồi ngồi xuống, không chút để ý hỏi Diệp Lam Nhi: “Thế nào, cậu cũng thân thiết với vị giáo sư khoa ngực đó?”

Diệp Lam Nhi ngẩng đầu, chống lại ánh mắt ưu nhã sắc sảo nhưng không có chút tươi cười nào của Từ My bên kia,mỉm cười đáp lại, coi như thừa nhận.

“Tớ nói này vị giáo sư đó cũng quá nóng lòng, thường đi xem mắt, dùng lưới đánh bắt cá xa bờ.” Từ My nói, “Lam Nhi à, tớ khuyên cậu nên chuẩn bị tâm lý trước, ngàn vạn lần đừng tưởng thật, anh ta đã xem mắt với rất nhiều phụ nữ, ăn cơm, nói chuyện phiếm, ước hẹn, phần lớn thời gian chính là đi xem mặt.”

“Ừ.” Diệp Lam Nhi vừa gõ bàn phím, vừa nói, “Chúng tớ đã thỏa thuận, giai đoạn đầu theo quy luật một tuần gặp nhau bốn lần.”

Từ My trong lòng kinh ngạc, trên mặt không biểu hiện gì, châm chọc nói: “Hai người đã bắt đầu tiến thêm một bước phát triển như vậy?”

“Đúng vậy.”

Ngoài cửa sổ là ban ngày ánh sáng mặt trời rực rỡ, nhưng trong đầu Từ My nhất thời tích tụ thành những đám mấy đen,nghĩ đến việc Lục Cẩn Ngôn cùng Diệp Lam Nhi phát triển thuận lợi, tâm tình cô ta đè nén tới cực điểm, lại liếc nhìn Diệp Lam Nhi, không nói thêm gì nữa.

Thời gian nghỉ trưa,Diệp Lam Nhi từ bên ngoài trở về,vừa đúng lúc gặp phải Từ My và chị Châu ở trên hành lang ăn điểm tâm nói chuyện phiếm.