Chương 10

Người đàn ông bóp eo cô, đi vào từ phía sau. Lâm Kiều nhắm mắt lại, cảm giác toàn cơ thể đều tập trung ở một chỗ, cô cảm nhận được dươиɠ ѵậŧ thô cứng của người đàn ông đang đấu đá lung tung phá hủy vách tường thịt của mình như thế nào, không ngừng chọc vào điểm G trong huyệt nhỏ.

Cảm nhận được nơi trơn ướt giao hợp lầy lội bao nhiêu, mông của mình không ngừng chạm vào xương chậu của anh, ngực rung lắc dữ dội, tốc độ của người đàn ông càng lúc càng nhanh, càng ngày càng cắm vào mạnh bạo, tựa như muốn đâm nát huyệt nhỏ của cô.

A… Làm chết em đi.

Lâm Kiều ngửa đầu, dáng vẻ đê mê giống cɧó ©áϊ bị chơi sướиɠ. Ngoài cửa đột nhiên có một loạt tiếng bước chân dồn dập. Lâm Kiều sợ tới mức bóp chặt huyệt nhỏ, người đàn ông bị kẹp đến suýt nữa bắn ra, mím môi đâm mạnh vào chỗ sâu nhất của người phụ nữ, nói lời thô tục:

“Thả lỏng chút đi, đồ lẳиɠ ɭơ, muốn cắn đứt dươиɠ ѵậŧ to của chồng sao?”

“Ưm…”

Thật mạnh, thật sướиɠ. Huyệt thịt xoắn chặt lấy cây gậy khổng lồ của người đàn ông, Lâm Kiều càng chủ động thắt hông kẹp dươиɠ ѵậŧ lớn của anh.

Người phụ nữ sắp lêи đỉиɦ uốn éo như sắp phát điên, Trần Hoài Xuyên cũng bị dáng vẻ dâʍ đãиɠ của cô kí©h thí©ɧ, đỏ mắt giữ eo cô, cắm mấy cái thật tàn nhẫn khiến dâʍ ɖị©ɧ của người phụ nữ văng tung tóe, chảy ra một dòng nước trong suốt khắp nơi, cuối cùng người đàn ông cũng thỏa mãn rút gậy thịt ra, bắn hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ lên bờ mông bị đâm đến đỏ ửng lên của người phụ nữ.

“A ha…”

Người phụ nữ sau khi lêи đỉиɦ yếu ớt nằm trên bàn làm việc. Huyệt nhỏ chảy dâʍ ɖị©ɧ ướŧ áŧ không chịu nổi, lỗ hậu màu hồng phấn cũng bị bắn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c.

“Thật là vừa lẳиɠ ɭơ vừa ngoan ngoãn.”

Trần Hoài Xuyên lấy qυầи ɭóŧ mà người phụ nữ cắn trong miệng ra, lau chất lỏng dính lên khắp vật nam tính của mình, sau đó còn cọ sát nơi lẳиɠ ɭơ toàn là nước của người phụ nữ, nhẹ nhàng lau sạch sẽ giúp cô.

Huyệt nhỏ bị qυầи ɭóŧ cọ xát không ngừng chảy nước. Bỏ qυầи ɭóŧ ướt đẫm vào túi, Trần Hoài Xuyên ôm chặt người phụ nữ đang xụi lơ vào trong ngực, sau đó tách hai chân trắng nõn của cô ra, dùng khăn giấy trên bàn làm việc lau sạch nơi đó cho cô.

“Nhiều nước quá.”

Huyệt nhỏ của người phụ nữ màu hồng nhạt, vừa nhìn đã biết không hay bị chơi. Khi biết người phụ nữ này đã kết hôn ba năm, Trần Hoài Xuyên còn rất kinh ngạc. Cô dâʍ đãиɠ theo kiểu trước nay chưa từng bị đàn ông chơi, huyệt nhỏ vừa chặt vừa non mềm, nhìn sao cũng không giống một người phụ nữ đã kết hôn.

“Lần này bị làm thoải mái chứ?”

Trần Hoài Xuyên giữ khuôn mặt nhỏ của người phụ nữ, nhẹ nhàng hôn lên má cô, nói:

“Hay là lần trước làm sướиɠ hơn? Bảo bối thích chơi kiểu nào?”

Lâm Kiều cảm thấy thẹn thùng, vùi đầu vào cổ của người đàn ông không chịu trả lời. Cô chán nản với thân thể dâʍ đãиɠ của mình, thế nhưng không thể tự kiểm soát được mà làm đến bước cuối cùng với người đàn ông này.

Không trả lời thì coi như em vẫn chưa chơi chán, chồng em sẽ thỏa mãn em ngay đây.”

Người đàn ông cười xấu xa, khi nói chuyện còn thọc bút máy màu đen vào hoa huyệt của người phụ nữ. “A… Không… Không cần như vậy…” Lâm Kiều cảm thấy thẹn đến mức muốn khóc.

“Nói đi, lần nào sướиɠ hơn.”

Người đàn ông cắm bút máy vào chỗ sâu nhất trong huyệt nhỏ rồi lại rút ra, cẩn thận lắng nghe tiếng nước phát ra từ nơi đó.

“Đều sướиɠ hết… Huhu… Đều sướиɠ… Lần nào đồ lẳиɠ ɭơ bị anh làm cũng sướиɠ lên tiên…”

“Thật ngoan. Vậy thưởng cho đồ lẳиɠ ɭơ uống rượu vang đỏ nhé.”

Trần Hoài Xuyên rút chiếc bút máy dính đầy dâʍ ɖị©ɧ khỏi hoa huyệt rồi đặt sang một bên, lấy ra một chai rượu vang đỏ được vận chuyển bằng máy bay từ Italy đến, đã bị anh uống hết một nửa. “Phụt” một tiếng, âm thanh thanh mở nút giống như âm thanh dươиɠ ѵậŧ rút khỏi huyệt nhỏ.

Trần Hoài Xuyên nhấp một ngụm rượu vang từ chai rượu, đi vào cái miệng nhỏ của người phụ nữ. Tiếp theo đẩy môi âʍ ɦộ của cô ra, thọc cái chai vào hoa huyệt.

“Không được… Không được đâu…”

Lâm Kiều sợ hãi lắc mông tránh né.

“Ngoan, cái hang dâʍ đãиɠ này sẽ thích.”

Người đàn ông nghiêng chai rượu, rượu vang chậm rãi chảy xuống miệng chai, biến mất ở chỗ giao nhau giữa nơi mòn mềm và miệng chai.

“Đừng như vậy mà… Hu hu… Dâʍ đãиɠ quá… Huyệt nhỏ bị nhét đầy rồi… Ưm… Rượu vang chảy vào rồi…”

Lâm Kiều ôm một cánh tay của người đàn ông, thân thể run rẩy vì kí©h thí©ɧ, trong giọng nói mang theo tiếng khóc nức nở.

“Uống hết vào đi, bảo bối, nuốt vào hết nào…”

Người đàn ông cúi đầu ngậm lấy cánh môi của cô, sau đó thăm dò đầu vào liếʍ láp từng vùng thịt non trong khoang miệng, động tác tay lại càng nhanh chóng.

“Hu hu hu… Lạnh quá… Nơi đó của Kiều Kiều bị chai rượu vang thọc vào… Hu hu…”

Bắp đùi trắng nõn mở lớn trong không trung, bàn chân mang giày cao gót cũng cuộn tròn lại, Lâm Kiều trơ mắt nhìn người đàn ông rút cắm chai rượu ở giữa chân mình, rượu vang lạnh lẽo rót vào huyệt nhỏ, miệng chai vuốt ve thịt non trong đó, tốc độ thọc vào rút ra của người đàn ông cực nhanh, Lâm Kiều không chịu nổi, cửa huyệt liều mạng co rút, cuối cùng phun hết ra khi đến giới hạn

——

Không ai phân biệt được thứ mà huyệt nhỏ phun ra là rượu vang đỏ hay là dâʍ ɖị©ɧ trong thân thể của người phụ nữ.