Chương 7.2

Trong sân trường Lương Bội để tóc ngắn gọn gàng, mặc đồ thể thao rộng thùng thình, nếu không nhìn kỹ sẽ làm cho người ta cảm thấy là một nam sinh đẹp trai.

Ngu Chi và cô thêm wechat cho nhau.

Sau đó chạy ra cổng trường.

…………..

Về đến nhà.

Thím ba Từ Lan sớm đã chuẩn bị xong cơm nước, Phó Minh Minh tan học sớm ở nhà chơi trò chơi.

Thấy Ngu Chi trở về, Phó Minh Minh nhảy xuống sô pha, sau đó đi tới bên cạnh Ngu Chi.

“Chị, lát nữa chị chơi trò chơi với em được không?”

“Có thể nha."

Ngu Chi vừa lúc cũng muốn nghỉ ngơi một hồi, ở trường học bị ầm ĩ một ngày đầu có chút choáng váng.

Từ Lan thấy vậy, trên mặt cũng nở nụ cười, lại nhắc nhở:

"Tiểu Ngũ, cùng tỷ tỷ đi rửa tay ăn cơm.”

Phó Minh Minh đáp: "Được rồi.”

Ngu Chi và Tiểu Ngũ cùng đi rửa tay.

Sau khi tắm xong, Tiểu Ngũ còn đặt tay ở bên mũi ngửi ngửi, lại ngửa đầu nhìn về phía Ngu Chi nói: "Tỷ tỷ, chị ngửi xem, có thơm hay không?”

Ngu Chi ngửi một cái, rất phối hợp nói: "Thơm.”

Tiểu Ngũ đắc ý cười: "Thơm là được rồi, bởi vì đây là em mua.”

“Thật lợi hại.”

Ngu Chi cười đến ôn nhu, Phó Minh Minh cảm thấy có một tỷ tỷ thật sự là quá tốt.

Bình thường cậu nói những lời này sẽ chỉ bị anh ba ghét bỏ căn bản không ai nguyện ý phản ứng cậu.

Trên bàn ăn.

“Chi Chi, hôm nay ở trường thế nào? Có vui không, có gặp phải vấn đề gì không?”

Phó lão thái thái tươi cười hỏi cháu gái

Ngu Chi hồi tưởng lại một chút hôm nay, dù là đi học hay là tan học đều không kém đánh trận nhiều lắm.

Nhưng đối mặt với sự quan tâm của lão thái thái cô vẫn là ngoan ngoãn mà đáp:

“Con học rất tốt, các bạn trong lớp cũng rất tốt với con ~~”

“Tốt lắm, nếu có người bắt nạt Chi Chi thì con phải nói bà, bà sẽ trả thù cho con."

Phó lão thái thái là người cực kỳ bao che khuyết điểm.

Ngu Chi rất cảm kích: "Cảm ơn bà nội.”

“Không cần khách khí với bà nội như vậy.”

Lão thái thái vuốt vuốt tóc của cô, nụ cười hiền lành.

Ngu Chi cảm thấy trong lòng có một làn sóng ấm áp đang nhẹ nhàng nhộn nhạo, gió nhẹ phất vào mặt thổi tan tất cả lo lắng ngày hôm nay

Ăn cơm xong.

Ngu Chi cùng Tiểu Ngũ đang chơi trò chơi, Từ Lan đi tới.

“Chi Chi, hai ngày nữa là thứ bảy rồi, thím Ba dẫn con đi mua vài bộ quần áo, bắt đầu mùa đông rồi, đừng để bị cảm lạnh.”

“Thím ba, con mang theo quần áo."Ngu Chi nhỏ giọng giải thích.

“Thím xem rồi, mấy bộ quần áo con mang tới đều quá mỏng, đi mua thêm mấy bộ dày nếu không nhất định sẽ bị cảm.”