Chương 15.1

“Năm ngoái cô ấy được ghi danh vào lớp thiếu niên ở đại học Nghi Bắc, nhưng năm ngoái vì bà ngoại bị bệnh nên cô ấy không đi.”

Tối hôm qua sau khi Phó Thời Thâm nhận được phiếu điểm của Ngu Chi, lại cố ý liên lạc với giáo viên trường học lúc trước của cô, đến lúc đó hình như trường học không còn gì để nói.

Kết quả ngoài ý muốn còn biết được cái này.

Phó Kỳ: "......”

Phó Kỳ lần này càng thêm kinh ngạc đến nói không ra lời.

Phó Thời Thâm cũng hơi có vẻ kinh ngạc, tuy rằng anh không tin Ngu Chi sẽ sao chép, bất quá cũng không nghĩ tới tiểu cô nương lại ưu tú như vậy.

Phó Kỳ nghĩ đến tin đồn gần đây trong trường về Ngu Chi, lập tức nói hết cho Phó Thời Thâm.

“Anh hai, bây giờ mọi người trong trường đều nói cô ấy sao chép.”

Phó Thời Thâm nhíu mày: "Anh biết, cho nên hôm nay anh qua đó giải thích rõ ràng.”

Phó Kỳ nhướng mày nói: "Không chỉ những thứ này, còn có cái khác.”

Tác giả có lời nói:

“Còn nữa?”

Đáy mắt Phó Thời Thâm hiện lên vẻ bất mãn.

Anh không ngờ tới Ngu Chi ở trong trường học sẽ phải chịu nhiều ủy khuất như vậy, hơn nữa Ngu Chi còn một chữ cũng chưa từng nói với người nhà.

Phó Kỳ nói cho anh biết:

"Trước đó vài ngày, mẹ em không phải dẫn cô ấy đi mua quần áo sao, nhưng Ngu Hân Nghiên nói tận mắt nhìn thấy cô ấy mua quần áo ở cửa hàng bán đồ trên núi, sau đó hiện tại người trong trường đều nói cô ấy là một tham tiền.”

“Hơn nữa, lần này sao chép cũng là Ngu Hân Nghiên là người vui nhất, giống như muốn cho tất cả mọi người biết cô ấy sao chép vậy.”

Ánh mắt Phó Thời Thâm lạnh dần: "Ngu Hân Nghiên là ai?”

Phó Kỳ uống một ngụm sữa đậu nành:

"Ngu Hân Nghiên là con gái của Ngu Chính Thanh, cũng chính là em gái cùng cha khác mẹ của cô ấy.”

Phó Thời Thâm: "......”

Người Ngu gia thật sự là không có một người tốt.

Phó Thời Thâm ăn xong bữa sáng lau miệng, hỏi: "Em ăn xong chưa?”

Phó Kỳ nhàn nhã nói: "Em sẽ không cùng anh đến trường, em chờ Tống Hàng tới đón em.”

“Ừ.”

……

Từ nhà cũ Phó gia đi ra, Phó Thời Thâm trực tiếp lái xe đến trường học.

Lúc xe dừng lại ở cổng trường, dẫn tới từng trận náo loạn của mấy cô gái trẻ.

“Tuổi còn trẻ như vậy đã có thể lái Maybach, quan trọng là còn lớn lên đẹp trai như vậy!"

“Sao lại có người đàn ông đẹp trai như vậy, đột nhiên cảm thấy giáo thảo Phó Kỳ cũng không đẹp trai, có ai đi lên hỏi một chút phương thức liên lạc hay không.”

“A, bạn trai sau này của em nếu đẹp trai như vậy thì tốt rồi.”

“……”

“Không xa lắm đâu.”

Tống Hàng vẻ mặt nghi hoặc hỏi:

"Anh cả cậu hôm nay như thế nào tới trường học? Còn đem danh tiếng mỗi ngày thuộc về cậu cướp đi.”

“Nhất định là có việc."

Phó Kỳ hai tay đút túi, không quan tâm mọi chuyện

Tống Hàng khinh bỉ nhìn anh ta.

------------

Các tình iu ơi, ủng hộ truyện "Qúy Thứ Năm", "Cuốn sách của cô gái cặn bã" để ủng hộ Cửu Nhất nghen

Iu các bạn nhìu