Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nụ Hôn Hằng Đêm

Chương 5: Gặp gỡ

« Chương Trước
Một cô gái xinh xắn, ngoan ngoãn bước theo sau giáo viên chủ nghiệm, hai tay cô bám chặt vào dây đeo của cặp sách.

Bọn họ đang đi trên hành lang trở về lớp học, đột nhiên giáo viên dừng lại, ông đi chầm chậm tới cửa sau lớp học, nhìn vế phía cuối góc lớp, mặt vô cảm như thể ông chắc chắn điều này sẽ xảy ra.

Cô ngó đầu vào trong lớp học, nhìn về phía ánh mặt của giáo viên đang nhìn.

Một cậu bạn đang ngủ ngon lành, đầu gối lên hai tay, khuôn mặt nghiêng về phía cô, cậu ta rất đẹp trai, khuôn mặt thư sinh trắng nõn.

Người bạn cùng bàn đang định đưa tay gọi cậu dậy, lại bị ánh mắt sắc bén của giáo viên ngăn lại.

"Cộc cộc." Hai tiếng gõ trên bàn vang lên.

"Mẹ kiếp! Cút!"

Thiếu niên bị làm phiền giấc ngủ, lập tức đứng dậy, vung tay lên muốn đánh người. Đôi tay nắm chặt thành quyền ở trên không rồi khựng lại.

"Ngươi nói ai cút?" Giọng nói nghiêm nghị vang lên, khiến đôi tay phải hạ xuống.

"Xin lỗi, lão Thẩm." Lục Thành xin lỗi qua loa, khuôn mặt không hề có biểu cảm như thể mình không làm gì sai.

"Hừ."

Lão Thẩm đứng giáo huấn cậu một hồi, nhưng Lục Thành liếc mặt nhìn ra ngoài cửa sổ, không nghe lọt vào tai một chữ gì.

"Lục Thành!" Lão Thẩm tức giận quát lớn: "Trong giờ học không được phép ngủ chứ đừng nói là chửi bậy, không phải thành tích học tập cao thì muốn làm gì cũng được, là học sinh thì phải làm cho ra dáng một học sinh."

Lục Thành vẫn không tập trung, liếc nhìn xung quanh lớp rồi lại nhìn ra ngoài cửa. Một cô bé đang ló đầu ra, cười khúc khích. Cậu nhướng mày, vẻ mặt muốn hỏi - Thích cười không?

Tô Mễ bị bắt gặp, nụ cười trên môi liền biến mất, cúi đầu xuống, cô bị bộ dáng đáng sợ của Lục Thành doạ chết khϊếp.

Lão Thẩm thấy cậu không chú ý, tức giận nhưng không làm gì được. Quay người lại, dẫn Tô Mễ đi về phía cửa chính.

"Hôm nay, chúng ta chào đón một bạn học sinh mới. Em giới thiệu đi." Lão Thẩm nói xong liền nhường lại sân khấu cho Tô Mễ.

"Xin chào, tôi là Tô Mễ, rất vui khi được học cùng lớp với mọi người." Cô bé xinh xắn với mái tóc ngắn ngang vai, không hề sợ hãi hay rụt rè, nước da trắng nõn, cùng với nụ cười tươi trên môi, thu hút những nam sinh trong lớp.

"Này, đó là học sinh mới mà lão Thẩm hôm qua nhắc tới phải không?" Tống Quyết chọc chọc khuỷu tay vào người Lục Thành.

"Không phải cậu rất giỏi tán tỉnh mấy em nữ sinh sao, cậu tán cô ấy đi."

"Không có hứng thú." Lục Thành liếc nhìn cô gái trên mục, đang cố gắng kiễng chân, viết tên mình ra giữa bảng.

"Được, vậy thì để tôi, tôi sẽ tán đổ cậu ấy trong vòng một tuần." Tống Quyết cười cười ra vẻ đắc ý.

"Tự tin vậy sao?" Lục Thành nhàn nhã đưa hai tay ra sau đầu, tựa vào ghế.
« Chương Trước