Chương 5

-Cút

Hử, nó ngạc nhiên nhìn tên bên cạnh.Hắn vừa bảo ai cút vậy……chả lẽ là nó…Nó quay đầu ngó trc ngó sau, mọi người đang nhìn chằm chằm vào nó.

-Cút ra chỗ khác.

Nó tức giận. Dám coi thường nó.Nó buột miêng;

-Đồ điên.

Nghe thấy thế, hắn ngẩng đầu dậy.”Thỉ ra là con nhỏ lúc sáng”Hắn thầm nghĩ.Nó khá làm bất ngờ ví kẻ trước mặt. Hắn lại hét:

-Cút nhanh

Rồi hắn hất văng cái cặp xuống. Núi lử phun trào. Cả lớp lo sợ nhìn trận chiến giữa hai kẻ thuần huyết có thế lực. Nó nhìn cái cặp.Chưa bất cứ ai dám làm thế vs nó.Tức giận, nó het

-Tên biếи ŧɦái kia.Tưởng mình là ai mà huênh hoang có quyền hạch sách người khác như thế hả. Sao cái trường này lại để tồn tại một kẻ vô liêm sỉ, vô đạo đức như thế này nhỉ. Bực hết cả mình.

-Cô bảo ai là biếи ŧɦái

-Tôi chỉ thẳng bản mặt anh tôi **** đáy.Làm quái gì được nhau.Được tí sắc rồi huênh hoang.Trai đẹp á, tôi gặp cả đám .Không cần quá gây chú ý đâu.Chẳng vừ mắt tẹo nào.

Hắn và cả lớp như trời trồng nhìn nó.Ngạc nhiên quá mức.Hắn mà nó chẳng coi ra gì.Phen này có nhìu trò hay để xem.Nó nhìn thầy giáo;

-Xin phép thầy cho em ngồi chỗ khác. Ngồi vs tên này biếи ŧɦái ko chịu đc.

Ông thầy giật mình tay run run chỉ vào chỗ ngồi cạnh một cô bé khá là xinh,Mắt vẫn nhìn khuôn mặt đang đen đi vì tức giận của Gasun.Hắn tức giận giơ chân đạp bàn cái rầm. Cả lớp sợ hãi nhìn hắn, chỉ mình nó bình thản. Không khí đang căng như dây đàn thì….

Reng…reng…

Chuông reo, mọi người vội vã ùa ra. Nó cũng theo đó đi xuống canteen. Lần này xuống canteen, nó thấy cái trường này càng kì lạ.,muốn làm lơ mà chẳng đc.Trên tay ai cũng là một đĩa thịt tái hoặc sống,cùng một cốc đựng chất lỏng màu đỏ.Nó rùng mình bước lại

-Cô ơi, cho cháu một hộp sữa và 1 bánh hamberger.

Ai nghe thấy lời nó cũng giật mình quay lại nhìn nó sửng sốt. May mà âm lương nhỏ nên ít người nghe thấy.

-Rất tiếc thưa tiểu thư, ở đay ko bán thứ đó.

Lại lủi thủi đi ra, cả ngày ko ăn gì rồi. Đói chết mất. Thấy có cái bàn nằm ở khu riêng biệt trong canteen, nó hơi tò mò nhìn những kẻ trong đó. Mấy đứa con gái một chốc lại nhìn sang vẻ thèm thuồng. Chú ý nhìn kĩ, toàn mỹ nam nha. Chợt nó nhìn thấy anh Hai nó. Vội ào chạy qua.Bọn trong canteen thích thú chờ sự phẫn nộ của mĩ nam. Đôi kẻ tỏ vẻ xót thương cho con cừu non dại khờ đâm lầm vào bụi rậm, mấy kẻ khác chép miệng:”Khổ, học sinh mới đây mà…”

Riêng nó vẫn hí hửng chạy lại ôm chặt cứng lấy cổ 1 kẻ, miệng ko ngừng nũng nịu gọi:

- Oppa…

Kẻ bị nó ôm sẵn sang quay lại cho kẻ to gan 1 chưởng. Mấy thằng con trai đứng bên ngoài nhắm mắt nhớ lại hình ảnh cô nữ sinh xinh đep j đối mặt tử thần. Cả canteen nín thở chờ xem kịch hay. Kẻ đó tức giận quay lại, thoáng bất ngờ rồi cười rõ tươi.Canteen đông cứng, đó ko fải là cái kết mà họ mong đợi hơn nữa 1 điều tưởng chừng như chưa bao giờ xảy ra” Hội trưởng Kahanda cười”. Ko fải là cái nhếch mép thường ngày.

-Kasumi, nhok vào trường rồi sao, ko gọi anh đón.

-Xì, chờ anh có mà tới sáng mai ak. Học đây chán chết. Toàn môn quái dị. Em đói meo hết cả bụng rùi đây.

-Sao ko lại canteen mua đồ ăn.

-Ko có.Mà sao thức ăn ở đây quái lạ thế nhỉ. ÔI anh cũng uống thứ nước này sao. Nhìn ghê chết đi được, nhìn như máu ý nhưng mùi chả phải.

Mãi nói chuyện nó quên nhìn hai kẻ trước mặt. Nghe những lời nó nói, họ nhìn nó như sinh vật lạ. Anh nó bảo:

-Ko uống được sao. Vậy nhok mua gì???

-Sữa, hamberger. Haizzz, kiểu này phải kêu gọi hỗ trợ gấp lương thực từ chính phủ thôi.

-Sữa, hamberger. Hai kẻ khó hiểu nhắc lại.

-Vâng. Em nhịn đói cả ngày nay. Mà lucem gặp một tên biếи ŧɦái nha.

-Biếи ŧɦái…Ba tên nhìn nó chăm chú

-Dạ. Cái tên trong lớp em í. Lúc mới vô gặp hắn hỏi p HT ở đâu, hắn nhìn rồi cốc đầu em bảo trong đầu, tức ghê cơ. Rồi ko tìm đc phòng, may nhờ anh này giúp.

Nó chỉ tay vào kẻ ngồi trước mặt. Kahanda giật mình nhìn:

-Takashi sao.

-anh là takashi ạ. Cảm ơn đã giúp đỡ. Lúc nãy em ngủ quên mất. Hì…hì…

Nó cười rõ tươi khiến ko ít kẻ điêu đứng. Rồi Kahanda quay sang hỏi, giọng phẫn nộ :

-Đó là kẻ nào???

-Em có bít đâu. Chỉ thấy hắn tóc màu bạc. Cao cao. Cũng coi là đẹp trai nhưng….. chảnh lắm.Ko ưa nổi.

Ba người phì cười, nó còn con nít lắm. Rồi tên tóc vàng lên tiếng:

-Hìng như là Gasun

-Có lẽ.à, giới thiệu vs em , đay là Jujin, takashi thì em bít rồi. Họ đều nằm trong đọi sao đỏ đáy.

-Dạ, nhưng Hai này…Nó quay sang nhìn Kahanda phụng phịu.

-Sao thế nhok.Đưa tay nhéo nhẹ mũi Kasumi. Hắn cười hỏi.

-Em đói bụng. Sắp lả đi rồi.

-Biết rồi cô nương , ko fải giả vờ. Lên nhờ chú lo cho.

-Đúng rồi, nhắc mới nhớ, lên xin chú chuyển sang lớp Hai học. Chứ học cùng lớp vs tên đó sớm chết già mất.

Kéo nhẹ da nhăn lên, cả ba kẻ cười vang . nhìn ngố ko chịu được.Tụi đứng ngoài canteen ngạc nhiên nhìn. Mấy tảng băng đó vì con nhỏ mà tan hết rồi ư. Một cô gái ngồi trong bàn, đưa đoi mắt căm thù hướng Kasumi, nhếch mép:

-Để xem mi và ta ai chết trước.

Kasumi vẫn tiếp tục huyên thuyên vs bộ ba. Nghe nó nói, kahanda giãy nảy:

-Ko đc, anh học 12.Sao mới vào trường em đã lên 12 nhanh thế đc. Chú ko đồng ý đâu.

-Hic …hic…Hai muốn em chết thì cứ nhét em vào cùng lớp vs tên kia đi

Nhìn con bé, Kahanda thấy tội nghiệp mà ko hay rằng mình rơi vào bẫy. Thở dài:

-Haizzz, thôi đc rồi . Anh xin cho em học 11A1 cùng Takashi và Jujin.

-Iu Hai nhất.Tránh xa đc co n quỷ ấy , em hạnh phúc vô cùng.

Hôn chụt một cái lên má, nó kéo Kahanda chạy như bay về hướng pHT. Để tụi phía sau đang ngơ ngác cùng một đôi mắt sắc lạnh.