Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

N­ữ Hoàng Vampire

Chương 33

« Chương TrướcChương Tiếp »
Đôi tay nhẹ nhàng vòng qua cổ Kasumi, ôm nhẹ con bé vào lòng vuốt ve.

Nhẹ nhàng hôn lên mái tóc màu xanh dịu. Misun sững sờ… “không thể

nào…chị Micacy…không phải sự thật…sao chị có thể…Đứa em gái ruột

này của chị còn chưa bao giờ chị chăm sóc , âu yếm hay thậm chí đến một

lời hỏi thăm em mệt ko? Chị chưa bao giờ….sao có thể….đứa em gái này

của chị…tôi..Tại sao?...’’.

Không để ý thấy thái dộ của Misun, Micacy, thì thầm:

- Ước gì….trở lại ngày xưa nhỉ

- Ư…ư…ưm…ư

Kasumi đột ngột trở mình, mi mắt chậm rãi mở, đôi tay xoa xoa sau ót.

- Ui da…đau ghê cơ…..

- …………

Bất giác nó từ từ nhìn. Nó đang nằm trong lòng ai đó….a…là con gái….váy

áo thế này thì chỉ có thể là tiểu thư nhà giàu. Nó ngẩng đầu lên…….. sửng

sốt…người con gái này xinh quá…Hình như nó đã gặp ở đâu đó rồi

- Á…chị là ai …mà tôi đang ở đâu thế này. Cái lão Kahanda đâu, cả

anh Jujin nữa.

- Chào mừng em đến với gia tộc Hawa Hoshine. Chị là Micacy Hawa

Hoshine, nữ trưởng.

- Khoan…em hơi thất lễ nhưng chị cho em hỏi…sao em lại ở đây???

- Ngài Kahanda đã đưa em tới đây, nhờ chị chăm sóc em

- Nhưng………….

Nó ;ại quay một vòng nhìn xung quanh….A…con bé.Mi sún nhà ta kìa.

Chưa kịp hỏi thăm ( hay chọc tức) con bé thì……

- Đại tiểu thư….có việc lớn…

Rầm……….

- Á…á…á…..Bộp…ư..ư..

Một con quái vật gớm ghiếc mình đầy thứ nước nhớt màu xanh hôi tanh

bước vào một cáh trắng trợn. Ngạo mạn bước đến giữa phòng, hắn đưa bàn

tay 8 ngón móng nhọn ra cửa. Rồi như một dây cần, cánh tay hắn rút ngắn

lại vào phòng. Kèm theo là xác của một cô hầu không còn một giọt máu với

lớp xương sọ vỡ nát. Bất giác, một vài cô hầu xanh mắt sợ hãi.

Hắn dương dương tự đắc giới thiệu:

- Đến chuyển một vài lời của ngài Kidosun tới gia tộc Hawa Hoshine.

Tại hạ là Saonaro, hầu THân cận của ngài Kidosun.

Hắn cố ý nhấn mạnh từ “thân cận” . Điều đó chỉ khiến Micacy khinh thường

tức giận. Không thèm liếc nhìn kẻ đứng dưới sàn, Micacy nhếch môi:

- Thật tiếc……

- ……………

- …..cho ngài Kidosun

- Tiếc gì thưa tiểu thư

Saonaro nghiêng đầu hkó hiểu nhìn cô.

Đột ngột đứng dậy, Micacy tay chỉ thẳng Saonaro

- Tiếc vì một người thông minh như ngài Kidosun lại chứa chấp một

tên đầy tớ ngu dốt, lỗ mãng , nhão nhoẹt thế này

- Mày….xin tiểu thư ăn nói cẩn thạn kẻo lụy đến thân

- Ha….ha…..ngươi uy hϊếp ta sao?

- Tại hạ thất lễ. Xin chuyển lời của ngài Kidosun tới tiểu thư rằng:

“Hãy giao nộp Kasumi. Và gia tộc Hawa Hoshine sẽ không bị hệ lụy gì

tới hậu quả”

- Chỉ thế thôi sao?

- Vâng

Giao con bé cho chúng khác nào dẫn bước con bé tới với tử thần. Cô thừa

hiểu Kidosun là con người thủ đoạn và tàn ác đến mức nào. Kẻ ngay cả viẹc

cần giét người thân để đoạt đc mục đích thì còn điều gì ko dám làm.

Nhẹ nâng Kasumi ngồi dựa vào thành ghế, Micacy đứng dậy nạo mạn , kiêu

hãnh nhìn về phía con quỷ Saonaro

- Ngươi nói sao…Thất lễ ư? Giao nộp ư? Tội đầu tiên của ngươi là sát

người của ta ngay tại gia tộc Hawa này.

Tay khẽ phẩy quạt, tia chớp ánh sáng hướng tới đầu gối Saonaro. Mất

điểm tựa, hắn ngã xuống sàn đá hoa cương, lạnh buốt.Ánh mắt hằn học

hướng về Micacy nhưng miệng vẫn thưa kính:

- Vâng. tại hạ biết lỗi. mong tiểu thư tha thứ.

- Ta chưa nói hết

Một cái tát từ bao giờ hăn ftrên mặt hắn, miệng rỉ máu, cổ ngoéo sang

một bên. Bàn tay đen đúa nắm chặt nghe răng rắc nhưng…im lặng

- Tội thứ hai .Tự í xông vào gia cư của bổn tiểu thư.. Ít nhất ta cũng là

nữ trưởng tộc Hawa. Với tư cách gì một vampire B hèn kém lại dám sỗ

sàng với ta.

Kèm theo câu nói là một cái tát rực lửa trên mặt.

- Chị Hai.Chị làm gì thế. Việc ấy sao chị lại ngăn cản

Misun bực tức bước ra. Kể từ jkhi nhìn cử chỉ yêu thương của chị mik

dành cho Kasumi, cô càng căm hận hơn

- Câm mồm

Lạnh lùng quát lên, Micacy không đẻ ý tới sự thất vọng nặng nề của

Misun.

- Thứ ba.Giao nộp ư? Ngươi lấy quỳen gì?

Chiếc quạt mở ra, tia chớp lóe sáng. Chỉ nghe một tiếng xương rắc.

saonaro cúi người đau đớn, bàn tay ôm lấy ngực, miệng ko ngừng tràn ra

thứ nc màu đỏ đen. Cơ thể hắn lùi mạnh vê fphí sau. Lúc tưởng chừng

như phá nát cánh của bởic thể đồ sộ của hắn thì một bàn tay đẩy một lực

vào lưng hắn. Lam fhắn dừng lại, Đồng thời một giọng nói vang lên

- Quyền gì ư? Nếu vậy ta có quyền đó không?
« Chương TrướcChương Tiếp »