Buổi họp chuẩn bị diễn ra, hầu như tất cả các thành phần tham dự đều đã có mặt đầy đủ. Có thể liệt kê những gương mặt điển hình như: ông Dương chủ tịch tập đoàn DT(tập đoàn nhà Kan), ông Bùi chủ tịch tập đoàn BT (tập đoàn nhà Duyên), ông Hoàng chủ tịch tập đoàn HT (tập đoàn nhà Bin), ông Vy chủ tịch tập đoàn Vy thị(tập đoàn nhà Yến), ông Huỳnh chủ tịch tập đoàn Leo (nhà Bun), ông Triệu chủ tịch tập đoàn T2 (nhà Nguyệt, Quỳnh, Linh)…. cùng phu nhân của tất cả các vị chủ tịch, hơn nữa còn có cả Bảo, Bin, Bun, Kan, Yến, 3 chị em Như Nguyệt, Duyên, 5 anh chàng Ngũ Hổ ngày trước…
Mấy đứa cũng không hiểu tại sao Long nhất quyết bảo họ đến tham dự cuộc họp này mặc dù đây là cuộc họp dành cho các vị chủ tịch và phó chủ tịch thôi.
Cộp… cộp… cộp… tiếng những bước chân thu hút sự chú ý của mấy chục cặp mắt. Tất cả hướng ánh nhìn ra lối vào nơi có 2 chàng trai và một cô gái đang sải những bước đi đầy tự tin và bản lĩnh. Chẳng cần phải nói thì có lẽ 2 cũng đoán được 3 người ấy có vai trò gì trong buổi họp ngày hôm nay. Cả hội trường đứng lên chào.
Long khẽ gật đầu rồi ra hiệu ọi người ngồi xuống.
- Trước khi bắt đầu, tôi xin giới thiệu, Người đứng bên kia tôi tin rằng tất cả các vị đều đã biết, đó là David Dương, một ngôi sao lớn và cũng là chủ nhân của chuỗi các công ty du lịch, khách sạn và giải trí trên thế giới. Tôi… là một người có lẽ nhiều vị chưa từng biết mặt nhưng chắc các vị biết đến cái tên Jack gắn liền với tập đoàn BBF chứ. Nói vậy chắc các vị hiểu. Còn cô gái này, các vị đừng quá ngạc nhiên khi đó là cổ đông lớn nhất của hơn 20 tập đoàn lớn trên thế giới trong đó có tập đoàn các vị.
Long nói và nhìn sang cô gái đang đứng giữa anh và David (Dương Tuấn Tú). Dù Kan bảo đừng ngạc nhiên nhưng mà mọi người làm sao có thể không ngạc nhiên cho được. Cô gái ấy, mái tóc vàng nâu buông ngang vai, gương mặt thanh tú, xinh đẹp và trông sắc sảo, đặc biệt là đôi mắt trong veo nhưng ánh lên tia lạnh lùng và đầy bản lĩnh. Tất cả các vị chủ tịch đều đã nghe nhiều đến cái tên Shynny_ người đã bỏ số vốn khổng lồ ra tháo gỡ khó khăn hơn một năm trước cho họ, nhưng chẳng một vị nào biết người đó là người như thế nào ngoại trừ một cái biệt danh. Cho đến hôm nay khi có cơ hội gặp mặt người đó, họ thật sự rất khó để có thể tin rằng cô gái trẻ đang đứng trước mặt họ lại là người có khả năng quyết định sự thành bại của trên 20 tập đoàn lớn.
Long giới thiệu xong, cả 3 người cùng ngồi xuống, tất cả cũng ngồi theo.
Sau chừng mấy mươi giây sắp xếp lại tập giấy gì đó, cô gái xinh đẹp có tên Shinny ấy mới ngẩng đầu lên quan sát lại một lượt tất cả những con người đang ngồi đối diện mình.
- Chào các vị. Giờ chúng ta có thể bắt đầu chứ.
Giọng nói trong trẻo có phần lạnh lùng vang lên khiến một vài tiếng xì xào còn xót lại biến mất. Shinny tiếp tục:
- Hôm nay, tôi đến đây, không phải để nghe các vị báo cáo qua sổ sách những hoạt động của tập đoàn các vị trong hơn một năm qua, hãy tin rằng những gì cần biết tôi đều đã biết, vì vậy hôm nay, tôi chỉ làm những gì cần làm.
Tất cả những con người ở đây dường như nín thở trước lời nói đầy tự tin và sắc sảo của cô gái trẻ. Một vài người bắt đầu toát mồ hôi, trong đó có ông Bùi.
- Trước hết, tôi muốn nghe một người trong số các vị nhắc lại điều kiện duy nhất mà tôi đã đặt ra trước khi đầu tư vào tập đoàn các vị hơn một năm trước.
Mọi người đưa mắt nhìn nhau vài giây và cuối cùng người đứng dậy là ông Hoàng (ba Bin)
- Thưa cô, chúng tôi có thể gọi cô là tiểu thư Shin được chứ. Vì cô còn quá trẻ…
- Đề nghị Hoàng chủ tịch trả lời đúng vấn đề.
Shinny cắt ngang câu nói của ông Hoàng.
- Ơ được… trước khi nhận khoản đầu tư từ cô, tất cả chúng tôi đều đã cam kết sẽ hoạt động một cách trong sạch, không dính líu đến các hoạt động kinh doanh phi pháp.
- Tốt… cảm ơn ông, mời ông ngồi. Đó chính là điều kiện của tôi, chắc chưa vị nào quên đúng không. Vậy thưa chủ tịch Phương (chủ tịch 1 tập đoàn trang sức), theo ông thì nhập lậu hàng và buôn bán hàng giả có được coi là phi pháp không.
Vị chủ tịch Phương giật mình khi nghe nhắc tên mình, mồ hôi túa ra thật nhiều, chân tay run lên từng hồi, ông ta không thể mở miệng nói được mà cứ lắp bắp:
- Sao vậy, chủ tịch Phương chưa đọc luật trước khi bước vào thương trường à?
Câu nói dường như có chút châm chọc nhưng lại vô cùng nghiêm nghị.
- Thôi vậy, chủ tịch Phương không nói thì để tôi cho các vị xem một số tài liệu này nhé. Những vị nào được ghi danh trong đó, các vị có 3 phút chuẩn bị để trả lời câu hỏi của tôi.
Shinny vừa dứt lời, David liền đứng dậy đem một sấp tài liệu phát cho từng người. Cầm tờ giấy trên tay, ai nấy đều chăm chú đọc. Đúng 3 phút, không hơn không kém dù chỉ một giây, Shinny lên tiếng:
- Giờ thì mời chủ tịch Phương và 3 vị chủ tịch ngồi kế tiếp ông cho tôi biết câu trả lời, mong rằng các vị không làm tôi thất vọng về câu trả lời đó. Các lô hàng được nhập lậu và hàng giả do đường dây nào cung cấp cho các vị?
4 vị chủ tịch nhìn nhau. Mọi ánh mắt đều đổ dồn vào 4 con người ấy. Rốt cuộc, chủ tịch Phương quyết định đứng dậy:
- Thưa cô… thật ra chúng tôi đều biết đó là hành vi phạm pháp và thật sự chúng tôi cũng không muốn làm nhưng… nếu cô đã biết việc này thì có lẽ cũng không cần chúng tôi phải nói ra nguyên nhân, tôi nghĩ cô đều đã hiểu.
Mọi ánh mắt lại đổ dồn về phía Shinny. Cô vẫn tỏ ra thản nhiên, nhấp một ngụm nước nhỏ, rồi cô khẽ nhếch môi một nụ cười kín đáo.
- Tốt, tôi cũng không có ý định làm khó các vị. Vậy thì chủ tịch Bùi, ông có thể trả lời chứ?
- Chuyện này… chuyện này…
Ông Bùi mặt trắng bệch, miệng lắp bắp.
- Chắc có nhầm lẫn gì đó chứ theo tôi ông Bùi đâu thể liên quan gì đến chuyện đó, tại sao lại hỏi ông ấy chứ?
Người lên tiếng bênh vực ông Bùi là ông Dương (ba Kan). Shin đưa mắt nhìn qua ông Dương vài giây rồi mới lên tiếng:
- Thôi được, có lẽ tất cả các vị đều tin vị chủ tịch Bùi tiếng tăm này vô tội, vậy hãy xem cái này trước đi nhé.
Nói xong, cô đưa tập tài liệu cho David, anh lại tiếp tục đem phát cho từng người. Lần này sự ngạc nhiên hay có thể nói là kinh ngạc hiện rõ trên khuôn mặt nhiều người. Trong lúc tất cả còn đang ngỡ ngàng với những gì nêu trong tập tài liệu thì chiếc màn hình lớn phía sau Shin bắt đầu được trình chiếu.
Khung cảnh được mở ra là tại một nhà hàng, nhân vật chính trong đoạn clip là Thiên Vũ và Duyên.
[
- Anh tìm tôi có chuyện gì không?
Duyên đưa đôi mắt không mấy thiện cảm nhìn người con trai đang ngồi trước mặt.
- Không có chuyện gì thì không thể tìm em sao cô bé hồ li.
- Anh... anh...
- Thôi nào, bình tĩnh đi, anh chỉ muốn cùng em ôn lại kỉ niệm cũ thôi mà.
- Trần Thiên Vũ... thật ra anh muốn gì đây? (Duyên nói bằng giọng bực tức)
- Muốn gì? À anh chỉ muốn xem em đang hạnh phúc thế nào thôi mà. Hơn nữa anh muốn xem kẻ nào đang may mắn được em "để ý" như anh của ngày xưa thôi.
- Hahaha... hồi đó là vì anh ngu ngốc, không thể trách tôi được. (Duyên chuyển sang giọng giễu cợt)
- Phải... anh ngốc, ngốc giống cậu Kan gì đó thôi đúng không?
- Đúng, anh ngốc, và hắn ta còn ngốc hơn. Nói cho anh biết, thứ mà tôi muốn có thì nhất định phải có, đợi đến lúc ba tôi thâu tóm được cả tập đoàn nhà anh ta rồi thì đối với tôi, anh ta cũng chỉ là một thứ đồ chơi bỏ đi thôi.
Anh hiểu rồi, cảm ơn em.