Chương 2-1: Liên tiên sinh vinh dự có năm mươi lăm tinh cầu tư nhân xa hoa

Muốn hạt giống của mình …

Liên nguyên lai thực thẹn thùng, đã sớm vừa ý những cây hoa mình từng giới thiệu cho y, nói thẳng ra không phải là tốt hơn sao? Tuy rằng trong đó có một phần chủng loại thực vật tương đối quý giá, bất quá trỉa hạt giống với cậu mà nói cũng không phải việc gì khó.

Đại bộ phận đồng sự trong phòng thí nghiệm đều sẽ ở thời điểm chủng loại quý hiếm kết quả sẽ thu lại hạt giống, thí nghiệm một chút ở chậu hoa nhà mình. Bồi dưỡng thực vật quý hiếm nguyên bản cũng coi như một trong những công việc của bọn họ, Hồ Bất Thích không dưỡng hoa ở nhà chính là lo có sâu mà thôi.

Nghĩ nghĩ, Hồ Bất Thích cùng ngày chạy đến phòng thí nghiệm, các đồng nghiệp hết sức kinh ngạc phát hiện Hồ Bất Thích chưa bao giờ dưỡng hoa thế nhưng chủ động muốn lấy hạt giống, sôi nổi cung cấp trợ giúp, cuối cùng chẳng những giúp cậu chọn lựa kỹ càng hai mươi chủng loại loại tốt, còn cung cấp phân hóa học mới nhất vừa nghiên cứu ra.

“Đây chính là sản phẩm mới nhất, đối với đại bộ phận thực vật đều sử dụng được, dựa theo số liệu của phòng thí nghiệm, mỗi ngày dùng, tốc độ sinh trưởng của thực vật tăng gấp đôi lúc trước! Bất quá giá tiền cũng có chút mắc, hiện nay còn chưa cho phép phổ biến rộng rãi.”

Đem chứa thùng phân hóa học đặt bên cạnh Hồ Bất Thích, lão giáo sư giải thích.

“Vì cái gì thiết kế thành cái dạng này?” Mở thùng ra, giật mình phát hiện phân hóa học bên trong được đóng gói dĩ nhiên là từng cái từng cái bình xịt.

“Đây là đồ uống của thực vật a! Thiết kế như vậy là rất sáng tạo, không phải sao?”

Gật gật đầu, Hồ Bất Thích đem thùng cùng hạt giống sắp xếp tốt, rời khỏi phòng thí nghiệm đi thẳng đến bưu cục lớn nhất.

+++++

Bên này, Hồ Bất Thích mũi hồng ( cậu còn bị dị ứng) bớt thời giờ đến bưu cục. Sau khi dựa theo địa chỉ Liên cho cậu nghiêm túc điền xong phiếu, nhân viên bưu cục ngây ngẩn cả người, “Cậu đây là viết văn tự của quốc gia nào a? Giống như ngôn ngữ ngoài hành tinh.”

Kỳ thật Hồ Bất Thích trong lòng cũng nghĩ là như vậy, bất quá muốn gửi đến chỗ nào thì nên sử dụng văn tự của địa phương ấy, cho nên như vậy cũng không có gì đáng trách.

Nhân viên bưu cục cũng là nghĩ như vậy, vì thế nói Hồ Bất Thích chờ một chút, vị nhân viên công tác kia liền đi ra phía sau.

Mười phút sau một nhân viên công tác khác đi ra, nhân viên công tác kia tuy rằng cũng mặc một dạng đồng phục, bất quá nhìn từ trên khí thế thì chức vị hẳn là cao hơn rất nhiều so với người nhân viên lúc đầu.

“Xin lỗi đã khiến ngài đợi lâu, mời ngài cùng tôi vào văn phòng.”

Nhìn nhìn hàng dài phía sau, trong lòng mặc dù có điểm kỳ quái, bất quá dù sao người phía sau bởi vì chính mình đợi lâu nửa ngày, không nên lại lãng phí thời gian, Hồ Bất Thích lúc này lựa chọn ôm bưu phẩm mình muốn gửi qua bưu điện, đi theo người nọ vào văn phòng trong bưu cục.

Đi vào cánh cửa không thu hút, Hồ Bất Thích hơi hơi mở to hai mắt nhìn: phía sau bưu cục này thế nhưng có căn phòng khác! Chỗ cậu đứng hiện tại rõ ràng là một đại sảnh doanh nghiệp của bưu cục, bất quá khách hàng nơi này rõ ràng không nhiều như ở phía trước đại sảnh.

Kỳ quái, rõ ràng còn có một đại sảnh thiết bị thoạt nhìn còn tốt hơn, trang hoàng càng khí phái, vì cái gì còn để nhiều khách hàng chờ ở trước đại sảnh như vậy chứ?

Rất nhanh, Hồ Bất Thích đã có được đáp án (trong lòng bản thân cậu cũng đoán được đáp án), đại sảnh này tuy rằng khách hàng ít hơn, bất quá cũng không phải không có người, hành lang bên cạnh cậu còn có vài khách hàng đang xếp hàng.

Cậu không phải cố ý nghe lén, thật sự là đối phương giọng quá lớn. Lầm nhầm lời nói mà Hồ Bất Thích không biết rốt cuộc là loại ngôn ngữ nào, vì thế cậu hiểu ra: thì ra nơi này là đường đặc biệt chuẩn bị cho người ngoại quốc a!

Nghĩ vậy, Hồ Bất Thích liền bỏ qua một chút thấp thỏm ban đầu.

Bởi vì nguyên nhân người không nhiều lắm, rất nhanh liền đến lượt cậu, thời điểm điền vào nội dung lời nhắn, Hồ Bất Thích do dự một chút: nghĩ như thế nào… mình gửi đều là hàng cấm a?

Bản thân đột nhiên nóng lòng thu thập hạt giống, lại không phát hiện vấn đề mấy thứ này có được phép gửi qua bưu điện hay không.

“Ngài gửi hạt giống qua bưu điện a!” Ngay lúc Hồ Bất Thích chần chờ, nhân viên bưu cục lúc nãy tiếu a a mở miệng.

“Ách… Đúng vậy.” Kiên trì trả lời, Hồ Bất Thích nghĩ thầm rằng, nếu như không cho phép gửi qua bưu điện thì xong đời, Liên sẽ rất thất vọng.

“Đây là vật phẩm vô cùng trân quý! Tôi đề nghị ngài sử dụng bảo hiểm chuyên đệ, tuy rằng phí dụng cao một chút, bất quá sẽ có chuyên gia phụ trách bảo dưỡng.”

“A?” Ý tứ này… Là có thể gửi qua bưu điện?

“Ân ~ tôi xem quang bảo hiểm chuyên đệ còn chưa đủ, tốt nhất nên sử dụng phương thức tốc hành, nơi này thật sự không thích hợp để cây non trưởng thành, tốt nhất vẫn nên nẩy mầm ở thổ địa nguyên quán, đúng hay không?”

“A? Ngài nói không sai…” Phụ họa theo lời của đối phương, ánh mắt Hồ Bất Thích nhìn người đưa thư này nhất thời tâm sinh kính ý: nhanh như vậy đã nhận ra những hạt giống quý hiếm này không phải chính gốc nước Mỹ, bất quá… vẫn cảm thấy có chỗ nào quái quái …

Hồ Bất Thích trong lòng nhiều ít có chút kỳ quái, bất quá mũi của Bất Thích khiến cậu bất chấp những vấn đề khác, lấy ra khăn tay che đi một chuỗi hắt xì lớn. Lần thứ hai ngẩng đầu lên đôi mắt Hồ Bất Thích đều đỏ, nghĩ thầm rằng, bộ dáng nước mắt gần như chảy ra nhất định rất dọa người, cậu ngại ngùng xoa xoa cái mũi, nói câu xin lỗi với nhân viên công tác.

“Không quan hệ, mấy tháng đầu đều là tình trạng này, ngài mấy tháng rồi? Trên nguyên tắc quá năm tháng sẽ không có chuyện gì, nếu thật sự rất khó chịu, có thể suy xét đến việc phơi nắng nhiều chút, ánh mặt trời có thể giúp bệnh trạng của ngài tốt hơn một chút, còn phải uống nhiều nước, chú ý trừ côn trùng.”

Mấy tháng? Là chỉ dị ứng sao? Bác sĩ quả thật đề nghị mình phơi nắng nhiều, vận động nhiều, tăng cường sức đề kháng, còn muốn bản thân chú ý muỗi đốt, để ngừa bệnh trạng dị ứng càng thêm nghiêm trọng.

“A! Cám ơn, tôi lát nữa sẽ đi thử xem.” Chân tâm cảm ơn vị nhân viên công tác này, Hồ Bất Thích trả phí, tuy rằng con số nhiều một chút khiến cậu hơi vựng huyễn một chút, bất quá, cậu vẫn cảm thấy bản thân rất may mắn gặp được một nhân viên công tác chuyên nghiệp như vậy.

Trở về nhà dọc con đường tràn ánh hoàng hôn, mua thuốc sát trùng cùng màn ở siêu thị ven đường, đang muốn trả tiền, cái mũi lại ngứa, vì thế lại cầm lên một bịch khăn giấy ném vào giỏ đồ, Hồ Bất Thích cảm thấy an tâm hơn nhiều.

Về đến nhà lên diễn đàn, Liên quả nhiên đang chờ cậu, đem mã bưu kiện trên biên lai của bưu cục gửi cho Liên, Hồ Bất Thích cảm thấy tâm tình Liên tốt hơn, chứng cớ chính là Liên luôn luôn ít hơn chủ động đặt câu hỏi bắt đầu nã pháo.

“Bush cậu thích kiểu thổ nhưỡng thế nào ^^?” Gần đây Liên rất thích dùng biểu tượng mặt cười đột nhiên hỏi, vấn đề này khiến Hồ Bất Thích khó xử.

“Ách… Tôi không có gì thích hay không thích …” Cảm thấy vấn đề này nhiều ít có chút mạc danh kỳ diệu Hồ Bất Thích đành phải nói chi tiết.

“Cậu thật sự là một người yêu cầu đơn giản, tôi tương đối yêu thích đất đen có chút sa tầng, trong nhà tất cả đều là loại đất này, rất thoải mái, loại thổ nhưỡng này bản thân liền chứa rất nhiều hơi nước, cho nên cũng không cần rất nhiều nước, mỗi ngày thời điểm mặt trời mọc phơi nắng rất tốt. Bất quá để dễ dàng hơn, tôi ở bên cạnh có đặt một cái hồ nước rất to, nếu thích thì có thể ngâm.”

Ách… Nhà tôi là sàn gỗ… Tôi cũng càng thích sàn gỗ… Còn có… Anh nói hẳn là bể bơi mà không phải hồ nước đi? Hồ Bất Thích trong lòng nghĩ như vậy, bất quá lại không có ý đả kích Liên, cậu cảm thấy khó có được một hôm Liên nói rất nhiều.

Bất quá vừa nghe lời này chỉ biết Liên là người có tiền, nuôi hoa mà cũng chú ý như vậy, thế nhưng đem hoa viên trong nhà mình toàn bộ đổi thành đất đen, trong đó còn có sa tầng, chậc chậc ~

“Trên thực tế, thổ nhưỡng và vân vân có là tốt rồi, tôi gần đây dùng sa thổ của vùng phụ cận, sau đó tùy tiện tìm một cái chậu hoa…” Hồ Bất Thích nhìn nhìn căn nhà nhỏ bé của mình thuận miệng nói.

Chăm sóc thực vật ở phòng thí nghiệm đã mệt chết rồi, cậu vẫn chưa bao giờ gieo trồng thực vật ở nhà, nhiều nhất là khi mua nhiều tỏi thì tìm một cái bình để tỏi mọc mầm…

Hồ Bất Thích nhìn không thấy, Liên ở bên kia diễn đàn đã kinh chấn kinh rồi ——

Bush của anh thế nhưng ở trong chậu hoa! Rất đáng thương!

“Chỗ các cậu… rất nhiều người sao?” Liên ngừng một lát mới chậm rãi nhập một chuỗi ký tự vào khung thoại—— đương nhiên, chữ “Người” anh chỉ phạm vi ý nghĩa tất nhiên là lớn hơn chữ người trên.

“Ân, rất nhiều, rất khó tìm việc làm, trên đường nơi nơi đều là xe, mua phòng ở càng ngày càng khó.”

Vừa nói, Hồ Bất Thích trong lòng xót xa một phen.

Thành phố cậu ở giá phòng vô cùng cao, thẳng đến hiện tại cậu còn ở phòng cho thuê, mua phòng ở với cậu mà nói thật đúng là Thiên Phương dạ đàm. So sánh, anh trai câu làm nha sĩ từ hai năm trước đã tự mình mua phòng ốc, tuy rằng diện tích không lớn, bất quá vẫn khiến người ta bội phục, như vậy xem ra, nhìn răng nanh quả nhiên có tiền đồ hơn so với nhìn hoa.

“Không biết đến lúc nào mới có thể có phòng của riêng mình, có một khoảng sân thì càng tốt …”

Có lẽ có thể trồng vài cây hoa…

Hồ Bất Thích sở dĩ không trồng hoa, kỳ thật chủ yếu là do phòng ở quá nhỏ, nếu nuôi thực vật có thể có côn trùng, hơn nữa phòng cậu chiếu sáng cũng không phải rất tốt, tổng cảm giác thực vật đi theo cậu sẽ rất ủy khuất.

“…”Liên Nguyên soái tuổi một bó to quyền cao chức trọng đã có được năm mươi lăm tinh cầu tư nhân ngay cả tên cũng lười lấy trầm mặc.

“Bất quá tôi sinh ra ở hiện tại đã rất tốt rồi, tôi đọc báo, trên đó nói qua vài thập niên nữa, phát sinh bùng nổ dân số, nhân loại ở trong cao ốc cao hơn hai ngàn tầng lầu, sinh hoạt có quy luật giống như phạm nhân, rất khó thấy được mặt trời. Tôi bây giờ có thể thuê phòng ở hơn hai mươi thước vuông, mỗi ngày có ba giờ có thể hưởng thụ ánh nắng, đã rất hạnh phúc

^^ ”

Bush ngữ khí nhìn như thực nhẹ nhàng, Liên lại cảm thấy đây là mỉm cười hàm lệ.

Anh hoàn toàn vô pháp tưởng tượng một cuộc sống như thế, cổ tháp cùng ba tư tinh hệ thiếu nhiều thực vật, mỗi gốc thực vật đều có không gian sinh hoạt rất lớn, hưởng thụ ánh sáng mặt trời thổ nhưỡng cùng hơi nước hợp lý —— đó đã là quyền lợi cùng nghĩa vụ của công dân.

Bọn họ có quyền lợi được hưởng phúc lợi đế quốc mang đến, cũng vì mình hưởng thụ phúc lợi mà nên thực hiện nghĩa vụ bản thân—— sinh hạ hậu đại càng thêm mạnh mẽ.

Nhưng mà không biết là vì nguyên do không là gien cường hóa, cổ tháp cùng ba tư tinh hệ thế hệ tiếp theo sinh ra, quả thật phương hướng biến hóa càng ngày càng tương phản với hình thái xã hội tiên tiến—— càng ngày càng thấp.

Sinh em bé đã rất khó khăn, sinh em bé không cao được mà vẫn luôn duy trì hình thái hạt giống, vô pháp biến hóa cũng càng ngày càng nhiều, giống Al vậy, em ba của tằng tằng tằng tằng tằng ngoại tổ phụ của hắn, đến nay vẫn là một viên hạt giống.

Khoa học gia giải thích, đây là trong quá trình gien tiến hóa gien tổ hợp thiếu hụt cùng bệnh biến tạo thành, tộc đàn của bọn họ cần một “Hy vọng” về tương lai.

Mấy năm chinh chiến liên tục không ngừng, kỳ thật rất nhiều nguyên nhân không phải do chính trị, mà thật sâu trong đó là vấn đề tương lai dân tộc. Tuy rằng cư dân cổ tháp cùng ba tư tinh hệ sống rất rất lâu, bọn họ có rất nhiều thời gian để nghiên cứu vấn đề này, chính là dân cư hằng năm rất thưa thớt nhưng cũng là vô pháp xem nhẹ vấn đề.

Bởi vậy, trong tâm Liên “Bùng nổ dân số” khủng bố xuất hiện như trong lời Bush, kỳ thật là rất khó rất khó tưởng tượng.

“Em yên tâm, con của chúng ta sẽ được sinh hoạt dưới ánh mặt trời, chúng sẽ có không gian sinh hoạt rộng lớn.”

Một lúc lâu, Liên gõ xuống cam đoan của mình, nửa câu sau nói trong lòng nhưng không đánh ra: nếu em có thể qua đây thì càng tốt hơn.