Chương 03

Sau khi Huyện lệnh sững sốt thì lấy lại tinh thần, vẻ mặt kinh ngạc đi vòng quanh bàn, chắp tay nói với Thôi Tiểu Tiêu: “Vị tiên cô này, hạ quan có mắt không tròng, lại nhìn không ra thần thông của chư vị, thất kính thất kính! Nếu có chư vị giúp đỡ, tà môn bất chính của trang trại tằm nhất định sẽ bị chư vị trừ sạch...”

“Vậy thì chưa chắc!”

Phù tông nhất phái chưa nghe đủ huyện lão gia nịnh hót, thì bất ngờ có người dội gáo nước lạnh vào họ.

Thôi Tiểu Tiêu quay đầu nhìn, nhưng lại thấy trước mắt sáng ngời. Một nhóm người mặc bạch y từ trong cửa nha môn đi vào.

Nam tử đi đầu có dáng người mảnh khảnh, bộ dạng đoan chính, giữa trán có bốn vạch đỏ xoắn lại thành hình hoa sen.

Trên trán của mười mấy người phía sau hắn, có hai đến hai hoặc ba vạch hình hoa sen đỏ.

Nhóm người mặc bạch y bay phấp phới này bước đi, đế giày gần như không nhiễm một hạt bụi, trông tiên khí vô cùng.

Chờ khi nhìn rõ ấn ký hoa sen trên trán bọn họ, Giang Nam Mộc nhịn không được thấp giọng nói: “Những người này... Chẳng lẽ là đệ tử của Cửu Huyền Kiếm Tông?”

Mấy vị khách vừa tới liếc nhìn mấy tên “khất cái” của Phù Tông, lạnh lùng nói với huyện lão gia: “Ta là đệ tử của Cửu Huyền Kiếm Tông, được sư tôn dặn dò, đến đây trừ yêu.”

Vừa thốt ra mấy lời này sắc mặt của mấy người Cơ Ngọ Thất thay đổi.

Cửu Huyền Kiếm Tông này rất có lai lịch, phải kể đến người sáng lập Kiếm tông, tông chủ sư tôn —— Tần Lăng Tiêu.

Người tu chân, ai mà chưa từng nghe qua danh của người đứng đầu Kiếm tông là Tần Lăng Tiêu?

Vị Thiên tông anh tài này năm đó bái môn hạ của ma đầu Ngụy Kiếp, nằm gai nếm mật, lúc Ngụy Kiếp tu luyện tà công tẩu hỏa nhập ma, không chút do dự gϊếŧ sư chứng đạo, đồng thời hấp thu tu vi gần trăm năm của ma đầu Ngụy Kiếp, công lực tăng vọt.

Hiện giờ, Tần Lăng Tiêu có lẽ đã đạt đến cảnh giới luyện đan hóa tiến vào nguyên anh cảnh, chỉ còn vài bước nữa là độ kiếp phi thiên.

Tần Lăng Tiêu một tay sáng lập ra Cửu Huyền Kiếm Tông, nhân tài kiệt xuất trong giới tu chân đông đảo, môn hạ đệ từ nhiều vô số, phải nói là phong quang vô lượng.

Không nghĩ tới ở huyện Phí nhỏ nhoi này thế mà lại có nhiều long phượng tiên tông đến, thật sự là khiến người khác không dám tin.

Nhưng vị Huyện Lệnh này có vẻ không biết hàng, hắn không biết Cửu Huyền Kiếm Tông tiếng tăm lừng lẫy, trước mặt hắn có đệ tử Linh Sơn Phù Tông “Chim ưng ngậm mũ quan” như châu như ngọc, Huyện lệnh không tin mấy đệ tử Kiếm tông này có bản lĩnh gì nổi bật hơn.

Thôi Tiểu Tiêu trở thành Tông chủ của Phù Tông chưa đầy một tháng, trước khi được sư phụ Đường Hữu Thuật thu vào môn hạ, nàng chỉ là tên lưu manh nhỏ trên phố, không hề biết gì về tu chân.

Tần Lăng Tiêu tuy danh tiếng lớn, nhưng Thôi Tiểu Tiêu cũng không biết hàng như Huyện Lệnh, sau khi nghe mấy vị khách này nói, ý nghĩ đầu tiên của nàng chính là —— những người này muốn tranh việc với Phù tông!

Vì vậy nàng mím môi anh đào, nói xin lỗi với các đệ tử của Cửu Huyền Kiếm Tông: “Mọi việc đều có trước có sau, công việc ở đây, Linh Sơn Phù Tông chúng tôi nhận rồi, chư vị đi nơi khác tìm việc đi!”

Các đệ tử của Cửu Huyền Kiếm Tông nhịn không được bật cười, đệ tử đứng đầu là Tưởng Chính lạnh lùng trào phúng: “Bàng Môn Tả Đạo, vậy mà còn dám so sánh với Cửu Huyền Kiếm Tông? Đúng là trò cười! Ngươi cho rằng chúng ta giống bọn ngươi, đến đây để xin việc à?”

Đệ tử bên cạnh hắn cũng bĩu môi cười lạnh nói: “Sư tôn Đường Hữu Thuật của ngươi ấy à? Hắn trước kia từng cùng môn phái với sư tôn của chúng ta! Phù Tông chó má gì chứ? Một kẻ tu luyện bùa chú đẳng cấp thấp, cũng dám khai sơn lập phái! Cuối cùng chết già ở Linh Sơn, thật mất mặt! Các ngươi nên sớm rời khỏi đi! Đừng đến đây gây rối!”

Những lời chế giễu sư phụ Đường Hữu Thuật quá ác rồi!

Mấy đệ tử của Phù Tông không nhịn nổi, Cơ Ngọ Thất nhe răng trợn mắt muốn tranh luận với bọn họ.

Đúng lúc này, một vị thiếu niên Kiếm Tông trên trán có hai đường hoa sen lập tức nhảy ra, vươn ngón trỏ và ngón giữa ra, một tay biến hóa thành thành khí kiếm, tấn công chim ưng trên xà nhà.

Kèm theo một tiếng kêu chói tai, chim ưng nháy mắt biến mất, chỉ còn lại một mảnh hoàng phù phấp phới rơi xuống.

Bấy giờ Huyện Lệnh sờ mũ quan của mình, vừa vặn ở trên đỉnh đầu, dường như chưa từng bị ngậm đi...

“Hừ, Linh Sơn Phù Tông gì chứ? Chỉ là lựa gạt che mắt người khác thôi, tục tằn không chịu được!” Thiếu niên vừa thu hồi khí kiếm vừa khinh bỉ nói.

Theo đạo tu chân, kết đan luyện khí là thượng thừa nhất. Tỷ như Kiếm Tông lấy khí ngự kiếm, cần thiên phú và cơ duyên cực cao.

Theo đạo trung thừa, các loại như thải bổ luyện chế đan dược, nếu ngẫu nhiên được tiên duyên, cũng sẽ một bước lên trời.