Chương 24

Đường Hữu Thuật năm đó ở trong Phá Hồn Xà Động bên cạnh Phượng Trì, chính mắt thấy một người bị rắn cắn nhưng vẫn còn sống.

Người đó, chính là sư tôn của Đường Hữu Thuật, ma đầu Ngụy Kiếp!

Điểm này, sư phụ năm đó cũng rất buồn bực, sư tôn của mình đã làm như thế nào.

Cho tới sau này, sư phụ mới phát hiện, năm đó sau khi Ngụy Kiếp trúng độc, liều mạng bắt được rắn trong động này, chặt bỏ đầu rắn, sau đó cắt cổ tay, cùng Song đầu xà hoán huyết đổi mạng.

Cứ đi nhầm đường như vậy, lại làm cho Ngụy Kiếp may mắn sống sót, cũng chính bởi vì toàn thân y thay đổi hơn phân nửa máu rắn, mới khiến cho y cuối cùng toàn thân bao trùm vảy rắn, tính tình cũng âm ngoan bất thường giống như rắn. Tuy vậy Ngụy Kiếp dường như cũng không muốn bị máu rắn trong người thao túng.

Cho nên khi tu vi của y càng thêm tinh thâm, cũng tự nghĩ ra cách hóa giải, đó chính là luyện hóa độc trong cơ thể, hóa thành Ma châu, bức ra ngoài thân thể.

Đáng tiếc khi làm như thế, đạo pháp và tu vi của y cũng sẽ tạm thời giảm sút. Cũng chính bởi vì vậy, Tần Lăng Tiêu mới có thời cơ gϊếŧ sư phụ.

Thấy được điều này, Thôi Tiểu Tiêu mới chợt nhớ tới Ma Châu trong cơ thể mình, đúng là có quan hệ trực tiếp với Phá Hồn Xà, rõ hơn là ma khí được Ngụy Kiếp luyện hóa ép đi ra.

Xem ra Tần Lăng Tiêu nói như vậy cũng không phải chỉ để hù dọa người khác.

Tuy vậy trong sách sư phụ ghi ra rất nhiều, nói toạc trong Phá Hồn Xà Động có kỳ thảo giải độc, đã từng trợ lực giúp Ngụy Kiếp vượt qua khi độc tính phát tác.

May mắn nơi bọn họ muốn đi chính là Phượng Tri ở núi Kỳ Lão, có lẽ họ có thể tìm thấy loại kỳ thảo này ở trong thung lũng phía dưới Phượng Trì.

Nghĩ vậy, Thôi Tiểu Tiêu hơi chút an tâm.

Mà nhị sư tỷ nghe được Thôi Tiểu Tiêu cự tuyệt lời cầu hôn của Tần Lăng Tiêu, nhịn không được thở dài nói: "Ông trời của ta ơi, Tần Lăng Tiêu vì cứu ngươi, nên nguyện ý cưới ngươi! Vậy mà ngươi cam lòng cự tuyệt!"

Lời đến cuối cùng, kèm theo tiếc hận không thôi. Xem ra Tần Lăng Tiêu này tuấn tú đẹp trai, đại năng tu chân, chính xác rất chiếm được cảm tình của nữ tử. Kẻ đó kiêu ngạo như vậy, cũng là có nguyên do.

Ngay cả đại sư huynh cũng biểu thị, nếu là có thể gả cho Tần Lăng Tiêu đồng tu, tu vi trong khoảng thời gian ngắn sẽ tăng vọt. Thôi Tiểu Tiêu không cần suy nghĩ liền cự tuyệt, không riêng gì tu chân không tiến triển, sọ não cũng đã hỏng rồi!

Tuy vậy y cũng cho rằng não Tần Lăng Tiêu chắc cũng hỏng không kém, lại vì cứu cái nữ nhân bịp bợm chấp nhận mất đi nhân duyên của mình, chẳng lẽ đã bị túi da Thôi Tiểu Tiêu mê hoặc rồi sao. Nếu thật như vậy quả là không có định lực, một cửa ải thiên kiếp kia, họ Tần khó có thể phi thăng nổi!

Thôi Tiểu Tiêu cũng không nói rõ ràng cùng hai vị sư huynh, chỉ kịp giải thích tường tận cho nhị sư tỷ trong khi đào rau dại.

Giang Nam Mộc sau khi nghe chuyện, hơi mở to hai mắt nói: "Ngươi nói Tần Lăng Tiêu không chỉ muốn thay ngươi giải độc, còn cầu hôn ngươi?"

Thôi Tiểu Tiêu mang theo lão cẩu Cát Tường ở bên đường đào rau dại, nghe xong lời này, nàng vuốt mồ hôi trên trán, nói: "Danh tiếng Cửu Huyền Kiếm Tông là treo đầu de bán thịt chó, một kẻ phản đồ gϊếŧ sư phụ, lại là chính đạo sao? Gã tu vi tuy cao, nhưng bàn về đối nhân xử thế, so với sư phụ của chúng ta còn kém xa! Ta từng lập thệ với sư phụ, muốn thay đổi triệt để cách đối nhân xử thế, phát dương quang đại Phù Tông. Làm sao có thể bởi vì bị hϊếp bức, thì tùy gả thân cho đại phái chó má gì đó, bôi nhọ danh tiếng Phù tông chúng ta?"

Giang Nam Mộc suy nghĩ một chút, từ sau khi sư phụ qua đời, Thôi Tiểu Tiêu như hoàn toàn biến thành một người khác, không hề hận đời, tính khí cũng thay đổi tốt hơn nhiều.

Nàng nhịn không được có chút ngạc nhiên, không biết sư phụ ở trước khi lâm chung, mang theo Thôi Tiểu Tiêu vao sơn động của Linh Sơn bế quan ba ngày ba đêm, trong đó đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì.

Vì sao sau khi xuất quan, sư phụ phảng phất như nguyên khí hao hết, bộ dạng uể oải không phấn chấn, sau đó đột ngột qua đời, mà Thôi Tiểu Tiêu lại giống như thay đổi con người, tính cách không còn bất hảo?

Giang Nam Mộc dò hỏi, Thôi Tiểu Tiêu mím môi một cái, nhẹ giọng nói: "Tỷ nghe nói qua Quang Chi Pháp ngược dòng thời gian chưa?"

Giang Nam Mộc lắc đầu, nàng chưa từng nghe qua điều này.

Thôi Tiểu Tiêu cười khổ một tiếng, không nói nữa, chỉ là tay đào rau dại tay đã chậm lại, không khỏi hồi tưởng lại lúc cuối cùng ở bên sư phụ...

Chỉ có nàng biết, sư phụ Đường Hữu Thuật đã tiêu hao hết tu vi cả đời, vận dụng Quang Chi Pháp ngược dòng thời gian, là vì để cho nàng có thể nhìn thấy cảnh tượng liên quan đến chính mình trong cơn ác mộng khó quên kia.