Chương 22

Tần Tông chủ dường như chưa từng nghĩ, nếu Thôi Tiểu Tiêu không đáp ứng, sẽ làm thế nào.

Đây cũng không phải là Tần Lăng Tiêu tự đại cuồng vọng, dù là tu vi nội đan, hay là danh khí bề ngoài, không người nào có thể xoi mói Tần Lăng Tiêu.

Khắp thiên hạ, không phải chỉ có sư muội Linh Chỉ San mới hy vọng kết làm đạo lữ cùng Tần Lăng Tiêu. Nếu như gã nguyện ý, nữ tu trong khắp thiên hạ ước chừng đều muốn được gã lựa chọn.

Mà bây giờ, gã bằng lòng chủ động lựa chọn một người lọt mắt xanh, quan tâm tới một nữ nhân ngu ngốc tông chủ của một môn phái hẻo lánh, Thôi Tiểu Tiêu làm sao có thể không cảm thấy thụ sủng nhược kinh, rơi lệ mà đáp ứng cơ chứ?

(Thụ sủng nhược kinh: Được yêu thương mà lo sợ)

Chính vì vậy, khi Tần Lăng Tiêu nghe được Thôi Tiểu Tiêu không do dự, nói lời từ chối rất dứt khoát, rốt cuộc kinh ngạc giương mắt nhìn thẳng về phía Thôi Tiểu Tiêu.

"... Tại hạ bản tính không mấy nhẫn nại, ngươi cũng không cần bày vẻ thủ đoạn. Nếu ngươi bất mãn vì ta giản lược hôn sự, muốn truyền bá tin tức, chỉ sợ là đã uổng phí tâm cơ, tại hạ không kiên nhẫn với tục vụ, không có thời gian mở tiệc rượu với ngươi."

Trực giác Tần Lăng Tiêu cho rằng Thôi Tiểu Tiêu muốn lấy lui làm tiến, muốn giành nhiều chỗ tốt hơn cho bản thân.

Thôi Tiểu Tiêu cố nén không trợn mắt vì xung động, rất dứt khoát nói: "Tần Tông chủ, ngài dường như hiểu lầm, ta không nghĩ sẽ gả cho ngươi. Cũng không muốn lãng phí thời gian để ngài tu tiên phi thăng. Ngài quá lo lắng rồi..."

Tần Lăng Tiêu nhìn cô gái này cũng không có ý muốn tiếp nhận gã thậm chí còn cự tuyệt, chân mày càng thêm nhíu chặt, nhưng vẫn nhẫn nại giải thích: "Ngươi nếu thu nạp Ma châu, coi như không bị nó ma hóa, cũng phải chịu nỗi khổ khi độc của Ma châu ảnh hưởng. Nếu là muốn mau chóng bức nó ra khỏi thân thể của ngươi, chỉ có hai cái biện pháp: Hoặc là gϊếŧ ngươi, hoặc là ngươi và ta cùng vận công tắm hàn ao. Bức ra Ma châu cần bảy ngày, trong lúc đó còn cần ngươi vận công toàn lực phối hợp với ta. Cưới ngươi, là chiếu cố cho thanh danh của ngươi, cũng tránh cho bôi nhọ danh tiếng của Cửu Huyền Kiếm Tông! Bất đắc dĩ sẽ vẹn toàn đôi bên."

Cái gì? Mình trúng độc của Ma châu? Cần nam nhân trước mắt, cùng ngâm nước, triền miên tắm rửa mới có thể giải trừ sạch sẽ?

Đây thật là nhân gian chính đạo có thể nói ra biện pháp chính kinh? (người chính đạo nói lời đứng đắn)

Thôi Tiểu Tiêu cúi đầu nhìn cổ tay mình một chút, ngăn chặn những lo nghĩ trong nội tâm, ngẩng đầu lên nói: "Đa tạ Tần Tông chủ nhắc nhở, bất quá Phù Tông ta cũng có chút biện pháp trừ tà giải độc, chờ ta trở về thương nghị cùng các sư huynh, xem xem có thể tự mình tìm hiểu hay không, nếu như bức ra Ma châu, nhất định sẽ chủ động giao lại cho Tần Tông chủ, ngài thấy thế nào?"

Thôi Tiểu Tiêu biết, Tần Lăng Tiêu gấp gáp cứu nàng như vậy, cũng sẽ không phải là vì ham cứu người tới nghiện.

Xem ra vị Tần Tông chủ này đối với viên Ma châu kia, là nhất định phải có được, thậm chí không tiếc hi sinh nhân duyên của mình, cũng phải nhanh chóng lấy được Ma châu.

Cũng may họ Tần đặc biệt sĩ diện hão, muốn giữ danh tiếng chính đạo, còn chưa thể hiện ra mưu đồ xấu. Nếu không, gã nhất định sẽ không hề chần chừ lựa chọn loại biện pháp nhanh nhất—— mổ gà lấy trứng, một đao chém người đoạt bảo...

Tuy vậy cũng không có nghĩa, nàng bị gã hù dọa một cái, bèn hoang mang lo sợ nghe lời gã răm rắp!

Đang trong lúc Thôi Tiểu Tiêu nhéo lông mi trầm tư, Tần Lăng Tiêu cũng dần dần nhận ra cô gái này dường như thật không muốn gả cho gã, càng không biết những chỗ tốt khi gả cho gã, còn không biết độc của Ma châu khi phát tác lợi hại ra sao.

Nghĩ vậy, ánh mắt của gã rốt cuộc lạnh lùng nói: "Ngươi dường như thời gian tu chân không quá dài, hẳn là sẽ không hiểu những lời ta mới nói cùng ngươi. Ta cho ngươi chút thời gian, chờ ngươi nghĩ xong, trả lời lại cho ta. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là ngươi không thành Ma, nếu thật như vậy, ta ngược lại rất dễ xử lý sự tình phát sinh sau đó."

Sau khi nói xong lời này, gã nhìn lại Thôi Tiểu Tiêu, muốn ôm quyền cáo từ, thấy cô vẫn không chút nào thay đổi, ngược lại vẫn không bằng lòng muốn gả cho gã, thành ra có chút không vui.

Tuy là Tần Lăng Tiêu thường này chuyên tâm tu hành, đối với những nữ tử yếu thích gã, gã chưa bao giờ để ý qua, nhưng bây giờ một nữ nhân tông chủ quê mùa đối với gã lại rất xem thường, hoàn toàn làm cho gã rất không thoải mái.

Nghĩ vậy, gã nhịn không được lại nói chuyện giễu cợt: "Tu chân nếu như không bái được danh sư, giống như nữ tử gả sai nhà chồng, làm lỡ cả đời chung thân. Nhưng nếu có thể gả cho một lang quân có tu vi tinh tiến, sẽ không khác gì học được danh sư. Ngươi đã bái sai sư môn, đừng lại bỏ qua cơ hội này."