Chương 7: Lúc gần lúc xa

Khi sức khỏe của vợ dần khá hơn một chút, Nghê Chấn cũng bắt đầu đến cơ quan làm việc lại, nhà cách mạng già thực sự thấy rất chán nản khi ở nhà, còn A Lôi thì ngày nào cũng náo nhiệt quay cuồng sau mỗi giờ làm việc. Hai người chỉ có thể lén lút hôn chạm dưới con mắt của thủ trưởng, không ăn được cũng cảm thấy ngứa ngáy!

Sinh nhật của Lô Huy cũng đã đến, vào ngày sinh nhật của cô, chồng cô đã tặng cô một món quà, cả nhà cùng nhau ăn một bữa tối sinh nhật trông rất hạnh phúc, chồng và các con cô đều rất vui vẻ và cô cũng vậy! Niềm vui gia đình đã lâu không gặp bỗng khiến Lô Huy cảm thấy áy náy, cô cảm thấy mình tại sao đột nhiên trở nên như thế này, bản thân thật tệ vì bị du͙© vọиɠ nuốt chửng! Nghĩ đến đây, cô cũng dần dần trở nên lạnh lùng hơn đối với A Lôi. Không trả lời tin nhắn WeChat, không trả lời các cuộc gọi điện thoại.

Đến đây A Lôi cũng biết rõ sự giằng co trong lòng cô nên không ép buộc cô, anh chỉ tiếp tục sống như trước, uống rượu một cách chán nản. Mỗi ngày anh đều lang thang quanh các quán bar và hộp đêm, gặp những người phụ nữ khác nhau, uống say khướt rồi quằng quại đau lòng!

Một đêm nọ, A Lôi đang uống rượu với Soái Tử và những người khác trong quán bar Hậu Hải, Soái Tử bỗng quàng tay qua vai anh và nói: "Anh Lôi, hôm nay em đã chọn trúng được một cô gái rất xinh đẹp cho anh đó. Cô ấy chắc chắn chính là gu của anh! "

Nói xong, cậu ta chạy tới quầy bar búng ngón tay, một cô gái mảnh khảnh, cao gầy thanh tú bước ra. Cô bước tới đứng cạnh A Lôi, rụt rè gọi: “Anh Lôi!” A Lôi ngẩng đầu lơ đãng liếc nhìn cô gái, đột nhiên cảm thấy lông mày của cô có chút giống với Lô Huy, cô rất trong sáng và ngây thơ, không gây phản cảm giống những cô gái bán hoa khác! Anh nâng ly rượu trong tay lên nói với cô: “Uống được không?” “Có!” Cô gái nhanh chóng rót một ly rượu, uống một ngụm, cô biết càng uống nhiều thì càng kiếm được nhiều tiền. !

Lúc anh đang định nói chuyện sau khi uống, thì một chàng trai đeo kính đột nhiên xuất hiện bên cạnh cô gái, anh ta nắm lấy cánh tay cô gái và nói: "Tiểu Nha, chúng ta đừng như vậy nữa được không, hãy quay lại với anh, anh sẽ nuôi em!"

Cô gái tên Tiểu Nha hất tay chàng trai ra, khinh thường nói: "Anh nuôi tôi được không? Tự nuôi bản thân được trước đi rồi nói chuyện!"

Chàng trai lại kéo cô lại: "Anh có thể làm gì cũng được, em đừng làm vậy nữa được không, Tiểu Nha?

“Để tôi yên, chúng ta chia tay rồi!”

Cô gái muốn đẩy anh ra nhưng bị chàng trai ôm chặt, gần như quỳ xuống trước sự cầu xin của cô. A Lôi nhìn bộ dáng không mấy hứa hẹn của người đàn ông đeo kính, tức giận, đặt ly rượu xuống, tiến tới đẩy anh ta ra rồi nói: “Anh không thấy cô ấy không muốn sao? Tại sao còn lôi lôi kéo kéo làm gì? "

Người đàn ông đeo kính đang muốn nổi giận, nhưng khi nhìn thấy A Lôi cao lớn cường tráng, lập tức có chút sợ hãi, chửi một tiếng rồi bước ra ngoài, hét lên: "Tiểu Nha, anh sẽ lại đến tìm em!"

Tối hôm đó, A Lôi đưa Tiểu Nha về căn hộ của mình. Sau khi khiến cô cầu xin anh vài lần trong một đêm, Tiểu Nha cũng dần cảm nhận được người đàn ông này dường như đang trút bỏ điều gì đó lên người cô, cuối cùng cô cũng không còn cách nào khác ngoài cầu xin sự thương xót!

A Lôi không biết bản thân bị sao nữa, có lẽ nét mặt của Tiểu Nha có phần giống với Lô Huy, giữa hai người họ cũng không có mối quan hệ rõ ràng nào, A Lôi tìm cho cô một công việc lễ tân trong cửa hàng 4 sao do anh mở. Cô ấy không được phép đến quán bar để làm việc nữa! Tiểu Nha cũng từ đó mà tự nhiên phải lòng người chỉ huy tiểu đoàn cao lớn, đẹp trai, nam tính, người đã giúp đỡ cô.

Thử hỏi nếu một người phụ nữ có thể buông xuôi hoàn toàn trên giường thì có bao nhiêu người có thể giữ được tâm hồn? Nhưng cô chưa bao giờ hỏi A Lôi muốn gì ở cô. Cô sợ nếu hỏi thì mọi chuyện sẽ kết thúc, thà rằng cứ không rõ ràng như vậy cũng được, cũng còn cơ hội anh có lúc sẽ nhớ đến cô rồi đến gặp cô!

Nghê Chấn và bố mẹ anh thường xuyên thúc giục, cho rằng anh tuổi cũng đã lớn nên nghĩ đến chuyênh đại sự, anh đành chỉ có thể đẩy Tiểu Nha ra làm bia đỡ đạn nói với họ anh đã yêu một cô gái rồi! Trên thực tế, chỉ có anh và Tiểu Nha biết rằng bọn họ chỉ đang đóng kịch trước mặt người khác.

Hội nghị quân sự Hương Sơn sắp được tổ chức tại khách sạn Hương Sơn. A Lôi cũng trở nên bận rộn hẳn, anh phải giúp sắp xếp tất cả thông tin tài liệu mà tư lệnh Nghê Chấn cần để tham dự cuộc họp. Lô Huy cũng vậy cũng rất bận rộn, thủ trưởng của cô cũng cần số liệu và báo cáo tình báo quân sự nên cũng cần chuẩn bị kỹ càng, vì Nghê Chân cũng đang cần tài liệu viết tay của Lô Huy nên cô đành phải mang về nhà, tăng ca mới hoàn thành.

Mỗi lần cô đến, A Lôi chỉ có thể âm thầm nhìn cô trước mặt mọi người, còn cô chỉ bận thu thập tài liệu mà không thèm nhìn anh dù chỉ một chút, trong lòng A Lôi càng nhìn càng thấy bực bội, sao người phụ nữ này lại có thể tuyệt tình như vậy? !

Anh làm sao có thể biết được những khúc mắc và nỗi đau trong trái tim phụ nữ? Dù có khao khát anh, cũng phải kìm nén bản thân, đóng vai một người vợ hiền, người mẹ tốt, chỉ trong đêm khuya, cô mới có thể để những suy nghĩ sâu kín nhất của mình bay bổng! Nghĩ đến tình yêu ngất ngây với anh, lần nào cô cũng không thể kiềm chế được! Nhưng bọn họ chỉ có thể giấu những điều này trong lòng, bởi vì đó là bí mật của hai người, thứ duy nhất hai người có thể sở hữu! Vị ngọt không biết xấu hổ xen lẫn một chút đắng chát, khiến cho Lô Huy ban đêm càng không thể ngủ ngon được, cô thực sự đã sụt mấy cân trong hai tháng!

Hội nghị Hương Sơn đã được tổ chức như dự kiến

tại khách sạn xinh đẹp dưới chân núi Hương Sơn! Các chuyên gia quân sự và quan chức quân sự cấp cao từ nhiều nước lần lượt đến. Vốn dĩ Lô Huy với tư cách là cán bộ kỹ thuật không có tư cách tham gia cuộc họp cấp cao như vậy, nhưng khi Nghê Chấn chốt danh sách những người tham gia, A Lôi đã tìm đủ mọi cách để thuyết phục ông thêm tên cô vào! Ông Nghê lúc đầu không đồng ý vì cả hội nghị chỉ có một người phụ nữ là Lô Huy nên thi thuê phòng khách sạn cũng sẽ chỉ thuê riêng cho cô một phòng riêng biệt như vậy sẽ làm tăng chi phí hội nghị!

A Lôi nghe vậy liền nói: "Ông nội, trong tổ hội nghị nhất định phải có một người phụ nữ! Họ rất chu đáo, trong trường hợp khẩn cấp sẽ cần đến cô ấy. Ông đã quên lần trước mình ngất xỉu rồi sao?"

Nghê Chấn cũng không muốn dài dòng với anh nên cũng không phản đối nữa, rồi điền thêm tên Lô Huy vào nhóm hội nghị!