Ngứa mông?
Trương Nhu Nhu tò mò tìm kiếm, cuối cùng cũng tìm thấy một con sâu róm to bằng ngón tay ở một vị trí nào đó.
Trương Nhu Nhu dùng kéo cắt con sâu róm làm đôi, con sâu róm bị cắt làm đôi rơi xuống đất, vẫn còn đang vặn vẹo thân thể.
“Thoải mái quá.”
Dây chanh leo phát ra tiếng lòng vui sướиɠ.
Sau đó, nó nói cho Trương Nhu Nhu biết những bộ phận thừa thãi trên người mình, để Trương Nhu Nhu tỉa sạch sẽ.
Xong, tiếp theo.
…
Tâm trạng của thực vật, muôn hình vạn trạng.
Ví dụ như cây chanh leo này.
“Tôi không vui.”
Trương Nhu Nhu đã tỉa tót cho nó đẹp đẽ rồi, nhưng nó vẫn nói không vui.
“Sao thế ?”
Trương Nhu Nhu kiên nhẫn sờ sờ cành chanh leo.
Cô biết, tâm trạng của thực vật cũng rất quan trọng, sẽ ảnh hưởng đến việc ra hoa kết trái.
“Tôi không muốn nói, tôi tự biết rõ là được rồi.” Cây chanh leo nói.
Trương Nhu Nhu: “…”
Mỉm cười.
Không tức giận, không tức giận, còn đang trông chờ vào nó kiếm tiền đây.
“Nói cho tôi nghe được không?”
Cuối cùng, dưới sự kiên nhẫn giao tiếp của Trương Nhu Nhu, cây chanh leo này cũng chịu mở lòng.
Hóa ra là nó không thích cây chanh leo bên cạnh cứ quấn cành vào người nó.
“Nó là trà xanh, đừng có bám lấy tôi!”
Được rồi.
Trương Nhu Nhu mỉm cười hiền từ, tách cành của hai cây chanh leo đang quấn lấy nhau ra, vắt sang bên kia, làm hàng xóm với cây chanh leo khác.
Tuy mất khá nhiều thời gian, nhưng một lần giải quyết được vấn đề tâm lý của hai cây chanh leo.
Vụ này không lỗ.
Trương Nhu Nhu tiếp tục.
“Tôi khát.”
Cây chanh leo nói.
Trương Kiến Quốc hái quả xong chắc chắn là có tưới nước, nhưng không thể nào chu đáo hết được.
Vì vấn đề về địa hình, thổ nhưỡng, ánh sáng,… luôn khiến một số vị trí nước bốc hơi nhanh hơn.
Hơn nữa, cơ địa của cây chanh leo cũng không giống nhau.
Cũng như con người, có người thích uống nước, có người không thích uống nước.
Cùng một đạo lý, cùng sinh trưởng trên một mảnh đất, có cây chanh leo cần nhiều nước, có cây lại cần ít nước.
Cho nên dù là lão nông dày dạn kinh nghiệm như Trương Kiến Quốc, tưới nước đúng giờ, đúng lượng, đúng chỗ, cũng không thể nào đáp ứng được nhu cầu đặc biệt của một số cá thể.
Vì vậy, sự chênh lệch sản lượng cứ thế mà sinh ra.
Xét cho cùng, dù là người nông dân có kinh nghiệm đến đâu cũng không thể nào đoán được, một cây trồng không ra hoa, không kết trái, nguyên nhân là do hàng xóm mà nó không thích cứ bám lấy nó, khiến tâm trạng nó không tốt. Hoặc là, nó vốn dĩ thích uống nước, nhưng bạn lại cho không đủ.
Kết luận: Trồng trọt rất khó, vì thế nên tiến từng bước một và trân trọng hiện tại.
Ngoại trừ Trương Nhu Nhu có khả năng lắng nghe tiếng lòng của thực vật.
…
Chăm sóc chanh leo trông có vẻ đơn giản, nhưng thực ra không hề dễ dàng chút nào.
Chính là rất tốn thời gian.
Vì vậy, Trương Nhu Nhu tỉa cành mãi cho đến hơn sáu giờ rưỡi chiều, Lâm Ngọc Trân gọi điện giục về ăn cơm tối, cô mới làm xong một mẫu ruộng chanh leo.