Chương 8: Lại Thêm Một Năng Lực Mới

“Ta đã biết, chuyện này không cần nói với người khác, bao gồm cả tiêu sư trong đội ngũ, mặt khác thực lực của ngươi cũng muốn tận lực che giấu, hiểu chưa?”

Lý Hiên nghiêm nghị dặn dò, thế giới này không an toàn, có được đặc thù huyết mạch đều không phải hoàn toàn là chuyện tốt, luôn có một ít tên điên cuồng thích nghiên cứu.

Lý Hiên cũng không nghĩ bảo bối đệ tử của mình xuất hiện ngoài ý muốn, cho nên luôn mãi dặn dò nàng phải luôn chú ý che giấu, không cần tùy tiện vận dụng khí huyết.

Chỉ cần nàng không tùy tiện vận dụng khí huyết, không tham gia vào các trận chiến, thì người khác rất khó mà biết được tình huống của nàng, và nàng cũng có thể bảo hộ tốt cho chính mình.

“Vâng, ta đã biết sư tôn.”

Tần Nguyệt ngoan ngoãn gật đầu, trong lòng thề sεメ không bao giờ đem chuyện này nói cho người thứ ba biết, chỉ cho mỗi sư tôn biết thôi.

Sau khi quyết định xong, Tần Nguyệt cầm lấy trái cây màu đỏ chậm rãi nuốt vào, lại một lần bắt đầu hấp thu.

Một lát sau.

Oanh!

Theo vòng tròn màu đỏ quét ngang bốn phía, tu vi của Tần Nguyệt lại lần nữa đột phá, từ Luyện thể tầng hai đột phá tới rồi Luyện thể tầng ba.

Lực lượng trong trái cây kia, thậm chí đem tu vi của Tần Nguyệt tăng lên tới mức cực hạn của Luyện thể tầng thứ ba, tùy thời đều có thể đột phá đến luyện thể tầng bốn.

Như vậy kết quả, làm cho Tần Nguyệt cùng Lý Hiên đều thực vui vẻ.

Rốt cuộc Tần Nguyệt cường đại lên mới có thể để cho Lý Hiên mang về càng nhiều khen thưởng.

【 Đinh! Đệ tử Tần Nguyệt của ngài đã đạt tới tu vi luyện thể tầng ba, và ngài đã có được thiên phú đặc thù: Mắt ưng. 】

【 Mắt ưng: Hai mắt của ngài sẽ được đến đại biên độ tăng cường, có thể nhìn đến địa phương xa. 】

Đinh!

Danh tính: Lý Hiên

Tu vi: Luyện thể bảy tầng

Tư chất: Trung phẩm

Thiên phú: Trời sinh thần lực, Cảm giác, Mắt ưng

Năng lực: Thần Tiễn Thủ, Cuồng Phong Đao Pháp, Lưu Vân Bộ

Đệ tử: Tần Nguyệ

......

Nhìn qua lần nữa lại đạt được một thiên phú nữa, trong lòng Lý Hiên kinh hỉ không thôi.

Mắt ưng phối hợp với năng lực của Thần Tiễn Thủ, giống như hổ mộc thêm cánh, tuyệt đối có thể làm tăng cao sức chiến đấu của hắn.

Như vậy thiên phú, Lý Hiên chỉ muốn hô lớn một tiếng, ta muốn một vạn cái.

Mấu chốt là khoảng cách đột phá Luyện thể tầng bốn của Tần Nguyệt cũng không xa, Lý Hiên thật đúng là mong chờ lần nữa khen thưởng khi nàng lại đột phá.



Đương nhiên.

Lý Hiên cũng hy vọng thu được càng nhiều đệ tử, chỉ có như vậy mới có thể đạt được càng nhiều khen thưởng.

Hai người vui vẻ nắm tay nhau đi về phía khu vực sói đen bị gϊếŧ trong tiếng nói cười.

Bên kia.

Thiết Long và Thiết Hổ đang ở cùng nhau ngồi ăn màn thầu, nói về màn biểu hiện tuyệt vời của Lý Hiên khi chém gϊếŧ sói đen, đồng thời cũng nhớ tới huyền kim cường cung.

“Đại ca, Thiếu Tiêu Đầu làm ngươi mua Huyền Kim cường cung, giờ thì ta đã biết nguyên nhân, bằng vào thực lực của hắn hoàn toàn có thể kéo ra Huyền Kim cường cung.” Thiết Hổ nói.

“Đây là khẳng định, Thiếu Tiêu Đầu đã bày ra thực lực phi thường mạnh mẽ, dùng Huyền Lim cường cung để luyện tập cung thuật không thành vấn đề.” Thiết Long tán thành gật đầu.

“Đúng vậy, bất quá ta cảm thấy vẫn là bái một cái cung thuật lão sư tương đối tốt hơn, chính xác chỉ đạo mới có thể luyện ra cung thuật lợi hại được.” Lục Tử ở bên cạnh nói một câu.

“Lục Tử nói rất đúng, có lão sư chỉ đạo cùng không có lão sư chỉ đạo có sự chênh lệch rất lớn, chờ khi nào trở lại tiêu cục, ta sẽ hướng Thiếu Tiêu Đầu kiến nghị đi tìm một lão sư.”

Mọi người một bên nói một bên ăn cái gì, chờ đến khi Lý Hiên trở về sau, mọi người lại lần nữa xuất phát.

Kế tiếp lộ trình phi thường thuận lợi.

Dọc đường đi không xảy ra ngoài ý muốn gì, mười phần nhẹ nhàng đi tới mênh mông dãy núi.

Mênh mông dãy núi phi thường khổng lồ, các loại dãy núi trùng trùng điệp điệp lên nhau, trên núi nơi nơi đều là cây cối xanh tươi, còn có muôn loại đủ mọi màu sắc chim bay thú chạy, hoạt động ở trong núi rừng.

Có thể nói mênh mông dãy núi chính là thiên đường của động vật, nhưng nơi này cũng là nơi sinh hoạt của số lượng đông đảo sơn tặc.

Bạch Vân tiêu cục của Lý Hiên cùng sơn tặc có ước định qua, từ nơi này trải qua chỉ cần tượng trưng cấp một ít lộ phí liền hảo.

Không có biện pháp.

Thực lực của Bạch Vân tiêu cục nhà Lý Hiên rất mạnh, sơn tặc cũng không nguyện ý dễ dàng khıêυ khí©h, nếu thật đánh nhau thì đôi bên đều không có lợi.

Hơn nữa sơn tặc sinh hoạt càng ác liệt, nếu sơn tặc số lượng giảm mạnh thì rất có thể sẽ bị khác sơn tặc thay thế, bọn họ tự nhiên sẽ không ngốc.

Điều này cũng dẫn đến sau khi Lý Hiên chạm trán với hai bát sơn tặc, thực nhẹ nhàng liền đi qua, an toàn rời đi khỏi mênh mông núi non này.

Chỉ là.

Nhóm người Lý Hiên bọn họ rời đi thời điểm, bọn sơn tặc còn cung cấp cho Lý Hiên một tin tức.

Ngày hôm qua có mười tên nam tử với thực lực mạnh mẽ, mang theo một cái bệnh hài tử, từ quan đạo này đi qua.

Bọn họ vội vã giống như là đang tìm thứ đồ vật gì đó.

Thực lực của những người này phi thường mạnh mẽ, mặc dù là sơn tặc cũng không dám trêu chọc lựa chọn cho bọn họ đi qua.

Nghe được tin tức này, Lý Hiên nhớ tới Kim Vũ điểu đã chết trước đó.

Gϊếŧ chết nhiều con Kim Vũ điểu như vậy, đủ để chứng minh thực lực của những người đó.

Bất quá Lý Hiên cũng không có sợ đối phương, có năng lực quan sát Mắt ưng, hắn có thể nhẹ nhàng phát hiện đối phương trước tiên, cho nên đoàn tiêu cục như cũ ở tiếp tục đi.

Đội ngũ của bọn họ tiếp tục xuất phát, ở gồ ghề lồi lõm trên quan đạo một đường gập ghềnh đi đến Trấn Bắc thành.



Hành tẩu nửa giờ.

Đi tuốt đàng trước Lý Hiên đột nhiên nâng lên tay phải, ngăn lại mọi người tiến lên.

“Thiếu Tiêu Đầu, có phải hay không xảy ra chuyện gì?” Lý thúc nghi hoặc dò hỏi.

“Phía trước có nguy hiểm.”

Lý Hiên nhíu mày, năng lực cảm giác làm hắn cảm giác được một tia nguy cơ, nếu cứ tiếp tục đi về trước nói có khả năng sẽ gặp được tình huống nguy hiểm.

“Có nguy hiểm?”

Lý thúc thay đổi sắc mặt nghiêm túc lên, vội vàng đi tới bên cạnh một cây đại thụ, dẫm lên cây rồi leo đến cành cao nhất đưa mắt nhìn ra xa.

Bằng vào nhiều năm kinh nghiệm áp tải, hắn có cũng đủ tự tin phát hiện địch nhân ở chỗ này.

Chính là, hắn nhìn ước chừng ba phút thế nhưng cái gì địch nhân cũng không thấy được. Điều này liền làm cho hắn nghi hoặc.

Không chỉ là Lý thúc, chung quanh nhóm tiêu sư cũng không có nhận thấy được nguy hiểm, một đám mờ mịt mà nhìn về phía Lý Hiên.

“Cùng ta đi.”

Lý Hiên ra hiệu cho mọi người quay về phía trước bên phải, theo bên này đường nhỏ đi vào một chỗ trên sườn núi, chỉ vào hướng nơi xa một cái sơn cốc với ánh sáng tối tăm.

“Ở nơi đó, thấy được sao, có sinh vật ô nhiễm!” Lý Hiên sắc mặt ngưng trọng nói.

“Sinh vật ô nhiễm?”

Mọi người đứng ở trên sườn núi nhìn về phía tối tăm sơn cốc, chính là khoảng cách quá xa mà ánh sáng lại không tốt nên bọn họ cái gì cũng không thấy được.

“Thiếu Tiêu Đầu, ngươi có phải hay không đã nhìn lầm rồi, sơn cốc kia cách chúng ta ít nhất 3 dặm.” Thiết Hổ nhịn không được nói, hắn cái gì cũng chưa nhìn thấy.

“Đúng vậy Thiếu Tiêu Đầu, ngươi xác định là sơn cốc tối tăm kia sao?” Lục Tử cũng thấy khó hiểu, khoảng cách xa như vậy không có khả năng nhận thấy được nguy hiểm.

Rống!!!

Một tiếng rống giận từ phương xa truyền đến làm chấn động bốn phía rừng núi.

Tiếng gầm thật lớn, phạm vi số km đều có thể nghe được một cách rành mạch, mà phát ra tiếng gầm phương hướng thình lình chính là sơn cốc tối tăm.

Tiếng gầm này.

Phương hướng này.

Nháy mắt làm cho mọi người ở đây ngây ngẩn cả người, một đám ngơ ngác nhìn Lý Hiên.

Bởi vì này tiếng gầm ẩn chứa lực lượng phi thường lớn, vừa nghe liền không phải mặt hàng đơn giản, chứng minh trong sơn cốc ẩn chứa nguy hiểm.

Nhưng bây giờ.

Ở khoảng cách 3 dăm, Thiếu tiêu đầu của bọn họ thế mà đã nhận ra, khả năng phát hiện như vậy quả thực là quá biếи ŧɦái.

Tại đây một khắc nhóm tiêu sư tất cả đều hoá đá, đầu óc dại ra, ngây người mà nhìn Lý Hiên.