Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Nam, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 6: Kỳ Ngộ

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lúc này đây rốt cuộc cũng chém ra được vết thương.

Chỉ là Thiết Hổ cũng dùng hết toàn sức lực cũng chỉ để lại một cái thật nhỏ vết thương trên người Hắc lang, vết thương kia nhỏ đến mức thậm chí không thế chảy ra một tí máu nào.

Lần này Thiết Hổ cũng bị kinh ngạc, hắn thấy không phục nên tiếp tục điên cuồng huy chém.

Mất đi cả buổi sức lực, mệt đến nỗi thở hồng hộc, hắn cuối cùng chém ra được một lỗ thủng lớn.

“Mệt chết ta, con sói này lực phòng ngự cũng quá mạnh đi, dùng hết toàn bộ sức lực mới chém được một cái miệng vết thương nhỏ như vậy.” Thiết Hổ có chút chịu đả kích nói.

“Đây vẫn là một con Hắc lang sau khi chết, nếu là nó còn sống thì chúng ta căn bản không có biện pháp thương tổn đến khi nó đang là Luyện thể tầng sáu.”

“Mấu chốt là Thiếu tiêu đầu lại có thể tùy tay một đao là có thể chém khai và còn chém được đầu của nó xuống tới. Thực lực của Thiếu tiêu đầu thật sự rất mạnh.”

“Không chỉ là thực lực cường đại, uy lực của thiếu tiêu đầu cũng siêu cấp mạnh. Ta cũng đang là Luyện thể tầng thứ bảy, nhưng là ta phải phí không nhỏ sức lực mới có thể thương đến con Hắc lang đó.”

Lý thúc đi tới, ngưng trọng giải thích, đồng thời cũng nghĩ đến cảnh tượng Lý Hiên một chân đá bay con Hắc lang đi xa.

Con Hắc lang này nặng chừng mấy trăm cân, nhưng Lý Hiên một cước liền đá văng nó ra, còn nhẹ nhàng phá vỡ phòng ngự của nó.

Này đó đủ để chứng minh thực lực của Lý Hiên phi thường cường đại, vượt xa Luyện thể tầng bảy bình thường.

Mấu chốt Lý thúc còn phát hiện ra Thiếu tiêu đầu còn nắm giữ thuần thục một loại nện bước đặc biệt, cái nện bước này vô cùng phiêu dật, liền tốc độ bay nhanh của Hắc lang đều bắt không được.

Với hàng loạt đối lập so xuống, Lý thúc kinh ngạc phát hiện ra Lý Hiên so với trong tưởng tượng còn phải cường đại và phi thường hơn nhiều.

“Vốn dĩ ta còn tưởng rằng thiếu tiêu đầu ở mười sáu tuổi đã đạt tới luyện thể tầng sáu, đã là thiên tài, nhưng không nghĩ tới thiếu tiêu đầu còn cất giấu nhiều như vậy thực lực, là vì chiếu cố lão gia hỏa ta đây sao?”

Lý thúc buồn bực mà nói, bị đả kích lớn nên có chút hồn siêu phách lạc, không biết nên hình dung như thế nào về tâm tình của mình.

Xung quanh nhóm tiêu sư cũng có ánh mắt phức tạp, họ cảm nhận được sự chênh lệch lớn giữa đám người họ cùng với Lý Hiên.

Cái loại chênh lệch lớn về thực lực làm nội tâm của bọn hắn mất mát đồng thời cũng làm cho họ càng thêm kính sợ Lý Hiên.

Trên tiêu xa.

Nấp ở trong rương nhỏ Tần Nguyệt đã thấy được toàn bộ quá trình.

Không ai có thể ngăn được được Hắc lang liền như vậy dễ dàng bị sư tôn gϊếŧ.

Như vậy thực lực, làm cho Tần Nguyệt đối với Lý Hiên càng thêm sùng bái, càng thêm cảm thấy tự hào.

Có được một vị sư tôn lợi hại như vậy, mặc cho ai cũng cảm thấy tự hào.

“Lý thúc, nếu không ngươi tới giải quyết cái xác này đi, ta thật sự là chém không khai.”

Lục Tử mở miệng có chút chán nản nói.



“Được rồi, giao cho ta đi, Hắc lang còn sống ta đánh không lại, chết đi thì xử lý nó vẫn là không thành vấn đề, rốt cuộc ta là luyện thể tầng bảy.”

Lý thúc gật gật đầu, hắn cầm trường đao bắt đầu mổ xác con Hắc lang.

Bằng vào thực lực cường đại của luyện thể tầng thứ bảy, hắn nhanh chóng đem xử lý xong xác của con Hắc lang, đồng thời cũng thu hoạch một quả tinh thạch.

Tinh thạch của sinh vật ô nhiễm ở luyện thể tầng tám trị giá 800 lượng bạc, tuy rằng cùng áp tiêu tiền vô pháp so, nhưng ngoài ý muốn kinh hỉ vẫn là thực đáng giá cho nên tâm tình của mọi người đều rất tốt.

Trang thủ lúc mổ xẻ cái xác, mọi người ở chỗ này nghỉ ngơi trong chốc lát, nên ăn thì ăn, nên uống thì uống.

Ngay cả Tần Nguyệt cũng từ trong cái rương nhỏ ra tới, quấn lấy Lý Hiên muốn học cuồng phong đao pháp.

“Đi, ta cho ngươi làm một phen mộc đao rồi dạy ngươi học Cuồng Phong đao pháp.”

Lý Hiên lập tức nói với Tần Nguyệt khi nhìn thấy một viên Lam tâm cây ở cách đó trăm mét.

“Vâng vâng.”

Tần nguyệt vội vàng gật đầu, tay nhỏ nắm lấy bàn tay to của Lý Hiên, đi theo hắn đến dưới tàng cây Lam tâm.

Gỗ của cây lam tâm tương đối cứng và dai, thực thích hợp làm vũ khí cho người mới tập.

Sau khi Lý Hiên đi qua, hắn tuyển một cành cây thích hợp, chặt đứt sau đó tước thành một con lam tâm mộc đao rồi đưa cho Tần Nguyệt.

“Tạ ơn sư tôn.”

Tần Nguyệt cầm lấy con mộc đao bằng bàn tay nhỏ trắng noãn của mình đưa đẩy vài cái, cảm giác thực thông thuận, không khỏi cố gắng luyện theo động tác vung đao của Lý Hiên như vừa rồi.

“Hã?”

Lý Hiên thấy được một ít bóng dáng của cuồng phong đao pháp, nhịn không được nói: “Ngươi đã học qua Cuồng Phong đao pháp?”

“Không có a, vừa rồi xem qua sư tôn ngài thể hiện, liền nhớ kỹ một chút.” Tần Nguyệt cẩn thận trả lời, lo lắng mình có phải đã phạm sai lầm vào cái gì hay không.

“Nhớ kỹ một chút ư? Đã nhớ kỹ rất nhiều, bất quá đây đều là chuyện tốt…… Chuyện tốt.”

Lý Hiên có chút xấu hổ, cảm thấy thiên phú tuyệt phẩm của Tần Nguyệt quá lợi hại, xem một lần liền nhớ kỹ nhiều như vậy, liền hắn cái này sư tôn đều phải hâm mộ.

May mắn hắn có được hệ thống, có thể đạt được đồ đệ phản hồi, cho nên hắn bắt đầu từng chút một dạy dỗ Tần Nguyệt Cuồng Phong đao pháp.

Dạy qua hai lần cuồng phong đao pháp, Tần Nguyệt đã học ra dáng ra hình, còn có thể từ một suy ra ba và lý giải càng sâu hơn.

Có đôi khi Tần nguyệt nói ra những suy ngẫm, liền hắn cái này sư tôn đều cảm giác trước mắt khai sáng và đối với cuồng phong đao pháp càng có lĩnh ngộ sâu hơn.

Hai người liền ở chỗ này không ngừng luyện tập, đại khái nửa giờ sau rốt cuộc mới dừng lại.

Không phải mệt mỏi mà là Tần Nguyệt đã hoàn toàn nắm giữ cuồng phong đao pháp, thuần thục đến trình độ phi thường gần tiếp cận tới Lý hiên.



Như vậy tốc độ làm cho Lý hiên vui sướиɠ đồng thời,

Cũng thực bất đắc dĩ, trong lòng lại không ngừng một lần nữa phải thán phục trước siêu phẩm thiên phú của Tần Nguyệt.

“Sư tôn, ta cảm giác cái hang động trong núi kia giống như có cái gì đang thu hút ta.” Tần Nguyệt nhỏ giọng nói.

“Có cái gì?”

Lý Hiên nhướng mày và giương mắt nhìn về phía Kim Vũ Sơn.

Trước kia ở trên núi Kim Vũ có rất nhiều Kim Vũ Điểu sinh sống, lui tới người đều là vội vàng rời đi không ai dám lại lần nữa hoặc dừng lại ở đây lâu lắm.

Điều này cũng dẫn tới mọi người đối mọi thứ trên núi thực xa lạ, hiện tại trên núi Kim Vũ cơ hồ nhìn không tới Kim Vũ Điểu, nhưng thật ra làm cho Lý Hiên có cơ hội quan sát Kim Vũ Sơn.

Chính là, Lý Hiên nhìn ước chừng một phút cũng không tìm được sơn động, hoàn toàn không thấy ra Tần Nguyệt đang nói đến nơi nào.

“Ở nơi nào?” Lý Hiên nhịn không được hỏi ra thanh.

“Ở chỗ này đâu, sư tôn ngươi đứng ở chỗ ta nơi này xem.” Tần Nguyệt nâng lên bàn tay mảnh khảnh chỉ vào hướng vị trí của hang động trên núi.

Lý Hiên đi tới phía sau Tần Nguyệt, theo nàng thị giác cẩn thận quan sát, lại nhìn một hồi lâu rốt cuộc cũng tìm được vị trí sơn động.

Đó là một cái phi thường bí ẩn hang động ở trên núi, cỏ dại mọc dài ở miệng hang, Lý Hiên cảm thấy cho dù có người từ bên cạnh hang cũng không nhất định sẽ nhìn đến.

Nhưng Tần Nguyệt thế nhưng lại thấy được, còn liếc mắt một cái liền tìm tới rồi, khả năng quan sát thật sự là làm cho người ta khó có thể tin được.

“Ngươi như thế nào phát hiện ra hang động này?” Lý Hiên hỏi:

“Liền liếc mắt một cái thì thấy được, thực nhẹ nhàng a.” Tần Nguyệt nghiêm túc trả lời.

“Thực nhẹ nhàng?”

Lý Hiên hít một hơi thật sâu, nghĩ đến Tần Nguyệt có thân phận là thiên mệnh chi tử, lại lần nữa nói.

“Đi, chúng ta qua đi nhìn thử xem.”

“Ân ân.”

Hai người một lớn một nhỏ nắm tay nhau đi bước một hướng tới sơn động.

Trong quá trình này, Lý Hiên không ngừng một lần mất đi vị trí của cái hang, liền dường như có cái lực lượng gì đó đang ảnh hưởng đến hắn.

Vẫn là Tần Nguyệt mang theo hắn đi tới cửa hang núi, liền nhìn thấy cái hang nhỏ hẹp giống như lỗ chó.

“Bên trong tối om, giống như không có vật gì”

Lý Hiên đứng ở ngoài cửa hang nhìn về phía bên trong, phát hiện bên trong rất tối, nhìn không ra được vật gì có giá trị, thật giống như đang xem một cái hang đổ nát bình thường.
« Chương TrướcChương Tiếp »