Một màn này làm Hạnh Nhi hết sức mờ mịt, không làm rõ được đây rốt cuộc là tình huống gì.
"Lý Hiên rốt cuộc đang làm gì? Vì sao ở bên cạnh quan đạo đào bẫy rập, còn hô hào một đám người toàn lực đào hang, đây là cái tình huống gì?"
Hạnh Nhi không nghĩ ra, lại dò xét tỉ mỉ chu vi ba cây số một phen, nhưng vẫn là địch nhân gì cũng không thấy, hết sức kỳ quái.
Sau đó không lâu.
Hạnh Nhi đang nghi ngờ đột nhiên trợn to cặp mắt, không dám tin nhìn về phía rừng rậm phía trước bên phải.
Bởi vì ở khu vực cách ba cây số, đang có mấy chục con Hắc Lang cấp tốc vọt tới, đang khát máu cấp tốc chạy nhanh.
Tốc độ như vậy , khiến cho Hạnh Nhi cả kinh đến nỗi ánh mắt đều trợn tròn, hoàn toàn không nghĩ tới địch nhân vào lúc này sẽ xuất hiện.
Mang theo khó tin, Hạnh Nhi nhìn về phía bẫy rập đám người Lý Hiên đào, vẻ không dám tin trong mắt càng nồng nặc.
"Làm sao có thể? Vị trí đào bẫy rập đúng lúc là khu vực bầy sói đi qua, Lý Hiên lại trước thời hạn liền phân tích được hết thảy."
Hạnh Nhi thật kinh ngạc, liền vội vàng nhìn về phía những Hắc Lang kia, căn cứ tốc độ của những Hắc Lang này, tính toán thời gian chúng nó lao nhanh, trong nháy mắt cả người Hạnh Nhi cứng lại.
"Không có khả năng! Dựa theo tốc độ của Hắc Lang, khi chúng nó xuất hiện ở khu vực chu vi mười km, Lý Hiên liền phát hiện chúng nó, tuyệt không có khả năng này!"
Hạnh Nhi lần đầu tiên bị giật mình, không thể tin tưởng Lý Hiên lại có năng lực quan sát đáng sợ như vậy, đây quả thực so với người Hộ Đạo như nàng còn mạnh hơn.
Đột nhiên, Hạnh Nhi nghĩ tới việc Lý Hiên cưỡi ngựa di chuyển trước sau trái phải, tức thì biết nguyên nhân làm như vậy.
"Bầy Hắc Lang là kiếp nạn của Tần Nguyệt, căn bản là không có cách né tránh, Lý Hiên thử di chuyển trước sau trái phải, nhìn một chút có thể hay không tránh thoát bầy Hắc Lang này.
Sau khi xác nhận không cách nào né tránh, Lý Hiên quả quyết dẫn người đào bẫy rập, chờ đã, bên kia còn có một con đường mòn, hắn ngay cả đường lui đều nghĩ xong sao?"
Hạnh Nhi không dám tin nhìn Lý Hiên, thấy hắn một thân một mình cõng lấy Cung nặng sau lưng xông vào rừng rậm, đi nghênh chiến những con Hắc Lang kia, Hạnh Nhi cũng có chút lộ vẻ xúc động.
"Những Hắc Lang kia đều là sinh vật ô nhiễm, thực lực từ luyện thể tầng sáu trở lên, mạnh nhất đã đạt đến luyện thể tầng mười, Lý Hiên lại dám một thân một mình đi nghênh chiến bầy Hắc Lang, phần quyết đoán này, đúng thật là hảo nam nhi!"
Hạnh Nhi ánh mắt sáng quắc nhìn Lý Hiên, nàng bây giờ rốt cuộc hiểu rõ, vì sao Tần Nguyệt tín nhiệm Lý Hiên như thế, lại vì sao đối tốt với Lý Hiên như vậy.
Có một sư tôn dám vì đệ tử ra mặt, một mình ứng chiến cường địch như vậy, đơn giản là phúc phận của Tần Nguyệt.
"Tên Lý Hiên này, thật là đúng với cái danh hiệu sư tôn này, ta đúng thật là coi thường hắn."
Hạnh Nhi khẽ lắc đầu, tận đáy lòng cảm thấy Lý Hiên là một vị hảo nam nhi thẳng thắn cương nghị, vì đệ tử mà một mình đi chiến đấu, gọi là tận tình tận nghĩa;.
"Đáng tiếc, Lý Hiên thực lực vẫn là yếu một tí, mặc dù ta không biết năng lực dò xét cùa hắn vì sao đáng sợ như vậy, nhưng mà cấp bậc luyện thể, không lừa được ta.
Thực lực luyện thể tầng tám căn bản là không có cách đối phó bầy Hắc Lang, nhất là trong bầy sói đen còn có Hắc Lang vương luyện thể tầng mười, Lý Hiên căn bản không phải đối thủ.
Xét thấy ngươi anh dũng như vậy, ta liền giúp ngươi một chút, cũng không thể để cho hảo nam nhi như ngươi cứ thế chết đi."
Hạnh Nhi đang định ra tay giúp, đột nhiên nàng lại ngây ngẩn.
Bởi vì nàng phát hiện, Lý Hiên lại một thân một mình nhảy lên ở giữa đại thụ, Cung nặng trong tay cấp tốc kéo ra, lấy góc độ xảo quyệt bắn ra từ trong buội cây.
Gần như mỗi một cái mũi tên bắn ra,
Cũng có thể đánh trúng một con Hắc lang, đánh chết.
Ngắn ngủn chốc lát, đã có chừng mấy con Hắc lang ngã trên đất, cho dù là Hắc Lang vương luyện thể tầng mười, cũng không dám tùy ý đi tới.
Toàn bộ bầy Hắc Lang cứ như vậy bị Lý Hiên kéo lại, bị một mình hắn gắng gượng cản lại.
Cảnh tượng như vậy, hình ảnh như vậy, khiến cho cái miệng nhỏ nhắn của Hạnh Nhi đều há ra, trong con ngươi xinh đẹp thoáng qua vẻ khó tin.
“Cung thuật thật là lợi hại, không có thần thức phụ trợ, lại dễ dàng bách phát bách trúng,
Thậm chí mủi tên cố ý bắn lệch, thông qua ảnh hưởng lúc xuyên thấu lá cây, sửa hướng bắn mủi tên, cung thuật thế này đủ để gọi là Thần Tiễn Thủ, cho dù ta đều không làm được đến mức này, thật là thiên tài!"
Hạnh Nhi khen ngợi không dứt, nàng thật ra thì thật bị kinh động, vốn nàng cho là Lý Hiên tuổi còn trẻ thành sư tôn người khác, thật ra thì có chút không đáng tin cậy.
Nhưng ai có thể nghĩ tới, Lý Hiên chẳng những có năng lực quan sát mạnh mẽ, thậm chí còn có được cung thuật như vậy, thật khiến cho người ta giật mình.
"Vô luận là đức hạnh, hay là thực lực, Lý Hiên ở cái tuổi này, đều coi như siêu quần bạt tụy, nhất là một ngón cung thuật kia, vượt qua xa dự liệu của ta."
Hạnh Nhi khen ngợi nhìn Lý Hiên, nhìn hắn một thân một mình ở trong rừng cây qua lại, mủi tên trong tay mỗi một lần kéo ra, cũng có thể mang đi một sinh mạng.
Trong thời gian chốc lát.
Hắc Lang chết đi gần một nửa, chỉ có con Hắc Lang vương kia có thể đánh bay mủi tên, dẫn bầy Hắc Lang tiếp tục liều chết xung phong.
Khoảng cách chúng nó càng ngày càng vọt tới gần quan đạo, chỉ còn lại khoảng một km.