Chương 2: Phần Thưởng Phong Phú

Nghe được những lời ôn nhu của Lý Hiên, rồi lại nhìn về dung nhan tuấn mỹ của hắn.

Trong lòng Tần Nguyệt ấm áp, nàng dứt khoát quỳ xuống dập đầu trước Lý Hiên: “Tần Nguyệt, bái kiến sư tôn”.

【 Đinh! Thành công thu đồ một thiên tài có tư chất siêu phàm, thành công khóa lại, tiến hành ban thưởng. 】

Nhìn khuôn mặt nhu thuận của Tần Nguyệt cộng thêm âm thanh nhắc nhở của hệ thống trong đầu, Lý Hiên vô cùng mừng rỡ, vội vàng đỡ Tần Nguyệt dậy rồi nói.

“Tốt, quá tốt rồi ha ha ha!”

Lý Hiên hưng phấn ôm Tần Nguyệt xoay một vòng, cười ha ha dưới ánh mắt kỳ quái của những người khác.

Sau khi khôi phục lại tâm trạng, lúc này Lý Hiên mới nghiêm túc nhìn về quần áo trên người Tần Nguyệt khắp nơi toàn là mụn vá, nhịn không được nói:

“Đi thôi, sư tôn dẫn ngươi đi mua quần áo mới, à mà trong nhà ngươi có người thân nào không?”

“Ta…ta không có người thân” Trong giọng nói có chút uể oải.

“Ai!”

Lý Hiên thở dài một hơi rồi cầm tay nhỏ của Tần Nguyệt nói: “Từ nay về sau ta chính là người nhà của ngươi, đi thôi, chúng ta đi mua quần áo.”

Tần Nguyệt ngoan ngoãn gật đầu, nàng cảm thấy Lý Hiên rất đáng tin, nhất là lúc trong thể nội nàng vận chuyển được khí huyết, còn cảm nhận được sự tăng trưởng của lực lượng.

Điều này làm cho Tần Nguyệt cảm thấy rất an tâm, tay nhỏ nhịn không được nắm chạt bàn tay của Lý Hiên, yên tĩnh đi cạnh hắn.

Cứ như vậy.

Lý Hiên dẫn tay Tần Nguyệt, theo sau là hai tên đại hán khôi ngô đi tới tiệm may.

Tiệm may rất sạch sẽ, chưởng quầy đang phân phối nhân viên làm việc, hắn nhìn thấy hình dạng bẩn thỉu của Tần Nguyệt liền muốn đuổi đi.

Nhưng sau khi nhìn thấy Lý Hiên cùng hai tên đại hán phía sau, chưởng quầy vội vàng chiêu đãi.

Toàn bộ quá trình đều bị Tần Nguyệt thấy rất rõ, tay nhỏ bẩn bẩn theo bản năng nắm chặt tay Lý Hiên hơn một chút.

“Yên tâm đi, về sau ta sẽ vì ngươi che mưa chắn gió”

Lý Hiên vuốt ve đầu nhỏ của Tần Nguyệt, nhẹ giọng an ủi nàng rồi mới ngẩng đầu nhìn về phía chưởng quầy

“Tìm một nữ nhân viên đo kích cỡ cho nàng, lấy thêm quần áo giày dép cùng kích thước cho nàng chọn.”

“Vâng vâng vâng, lập tức có ngay.”

Chưởng quầy vội vã gật đầu, tiếp theo một nữ nhân trung niên đi ra đo kích thước cho Tần Nguyệt, sau cùng đưa ra mười bộ quần áo cùng giày dép.

Nhiều quần áo cùng giày dép như vậy làm cho Tần Nguyệt nhìn tới hoa mắt, nàng mở to mắt nhìn về phía Lý Hiên tựa như hỏi thăm ý kiến của hắn.

“Không biết nên chọn bộ nào đúng không?” Lý Hiên ấm giọng hỏi.

“Đúng…đúng vậy.”

Tần Nguyệt yếu ớt trả lời, sinh hoạt từ nhỏ của nàng luôn cơ cực trước giờ chưa thấy qua hoàn cảnh như thế này, tay chân có chút luống cuống.

“Đã thế thì lấy hết đi, gói lại hết những bộ này cho ta.” Lý Hiên hào khí vung tay nói.

“Vâng vâng vâng”



Chưởng quầy nghe xong những lời này, cười tới mức con mắt híp lại, vội vàng phân phó nhân viên gói lại.

“Tiền đây”

Hai vị đại hán sau lưng Lý Hiên lần lượt là Thiết Long Thiết Hổ, là phụ tá đắc lực của hắn, những việc nhỏ nhặt như trả tiền căn bản không cần hắn ra tay, Thiết Long nhanh chóng thanh toán xong tất cả.

“Được rồi, chúng ta đi thôi.”

Lý Hiên dắt tay Tần Nguyệt đi ra ngoài trong ánh mắt không thể tin nổi của nàng mà đi về phía khách sạn Phong Nguyên.

Thiết Long Thiết Hổ ở sau lưng xách quần áo vừa mới mua được, yên lặng theo sau, than hình khôi ngô cường tráng của hai người bọn hắn làm kinh sợ những người qua đường làm cho bạn họ không dám tới gần.

“Sư tôn, hình như là mua hơi nhiều rồi ạ”

Đi được một khoảng, Tần Nguyệt lên tiếng nhỏ nhẹ hỏi, đôi mắt to nhìn về phía Lý Hiên.

“Không nhiều, mới chỉ có mười bộ mà thôi, sau này đi theo sư tôn từ từ ngươi sẽ quen.” Lý Hiên không thèm để ý nói.

“Vâng”

Tần Nguyệt gật đầu nhỏ đi theo, mắt to thi thoảng nhìn Lý Hiên, nàng bắt gặp tươi cười tự tin trên mặt hắn.

Đám người bọn họ tiếp tục đi về phía trước, rất nhanh thì đã tới khách sạn Phong Nguyên, sau khi phân phó tiểu nhị chuẩn bị nước nóng, đám người đi vào khu vực chữ Giáp ở lầu hai.

“Thiếu tiêu đầu!”

“Thiếu tiêu đầu”

….

Khu vực chữ Giáp ở lầu hai.

Bảy tên tráng hán dáng người khôi ngô nhìn thấy Lý Hiên đi tới, đầu tiên chạy đến hành lễ, trong đó có một trung tiên mặt đen dường như muốn nói lại thôi.

Bảy người này đều là thuộc hạ của Lý Hiên, đều là người của Bạch Vân tiêu cục.

“Các ngươi về trước đi, Lý thúc, một lát nữa ta sẽ đi tìm ngươi.”

Lý Hiên nhìn về phía tên trung niên mặt đen có ý muốn nói lại thôi, biết là có chuyên liên quan tới tiêu cục.

“Vâng! Thiếu tiêu đầu”

Đám người hành lễ lần nữa, kín cẩn nghe theo lời Lý Hiên.

Khu lầu chữ Giáp phòng số một.

Sau khi tiểu nhị chuẩn bị nước nóng xong, Lý Hiên cho người đem Tần Nguyệt tắm rửa sạch sẽ, chính hắn thì lại ngồi trước bàn trà, xem phần thưởng của mình.

【 Đinh! Ngươi thành công thu được một đệ tử có thiên phú Tuyệt phẩm, ban thưởng: Thần Tiễn Thủ】

【 Đinh! Đệ tử của ngươi là Thiên mệnh chi nữ, ban thưởng thêm một hạng thiên phú: Trời sinh thần lực.】

Thân thể Lý Hiên bắt đầu biến hóa theo âm thanh máy móc vang lên, hai tay hắn làm thành động tác giống như giương cung.

Cảm ngộ cùng lý giải về cung tiễn điên cuồng tăng lên, thân thể từ trong ra ngoài đều biến hóa một cách vi diệu, chỉ trong một thời gian ngắn hắn lại trở thành một Thần Tiễn Thủ.

Không chỉ như vậy, trong thể nội của Lý Hiên chảy qua một lượng lớn dòng nước ấm, cái gọi là thiên phú trời sinh thân lực dần hình thành trong thân thể hắn, làm cho lực lượng của hắn tăng vọt.



Thời khắc này hắn tựa như thuế biến, hai mắt trở nên vô cùng thâm thúy, lực khống chế càng mạnh càng giống như một thợ săn mồi trời sinh.

Oanh!

Khí huyết trong thân thể cuồn cuộn, cảnh giới vốn là Luyện thể tầng sáu, giờ khắc này lại đột phá, thực lực đạt tới Luyện thể tầng bảy.

Việc này làm cho Lý Hiên vui vẻ tới hai mắt tỏa sáng, không nhịn được mở ra bảng số liệu.

Đinh!

Họ tên; Lý Hiên

Tu Vi: Luyện thể tầng bảy

Tư chất: Trung phẩm

Thiên phú: Trời sinh thần lực

Năng lực: Thần Tiễn Thủ, Cuồng Phong Đao Pháp

Đệ tử: Tần Nguyệt

…..

“Thế mà lại đột phá đến Luyện thể tầng bảy, bình cảnh cả nữa năm nay vậy mà giờ lại đột phá, quá sung sướиɠ.”

Lý Hiên vui vẻ đến phát điên, hắn cảm thấy thu Tần Nguyệt làm đồ đệ thật là quá may mắn.

Trên thế giới này, người tu tiên vô cùng hư vô mờ mịt, người thường căn bản không có tư cách nhìn thấy, cho dù Lý Hiên cũng là võ giả vào Nam ra Bắc cũng chưa từng gặp qua.

Điều này cũng tạo thành tín niệm của võ giả ở thế giới này, mọi người cố gắng vận chuyển khí huyết, rèn luyện thể phách, gia tăng năng lực sinh tồn.

Mà bên trong võ giả cũng chia thành nhiều cấp bậc, từ Luyện thể tầng một đến Luyện thể tầng mười, sau đó là Luyện thể Tông sư.

Sự chênh lệch trong võ giả rất lớn, năm tên Luyện thể tầng một mới có thể chiến hòa với một tên Luyện thể tầng hai.

Năm tên Luyện thể tầng hai mới có thể chiến hòa một tên võ giả Luyện thể tầng ba, cứ thế mà suy ra, đẳng cấp càng cao chênh lệch càng lớn.

Năm nay Lý Hiên mới mười bảy tuổi, lại bằng vào ưu thế là người xuyên việt, từ nhỏ cố gắng tu hành, thực lực đã đạt tới Luyện thể tầng sáu, trở thành thiên tài trong mắt mọi người.

Đáng tác là hắn đã kẹt ở cảnh giới này nữa năm trời, chậm chạp không thể đột phá, vừa rồi có thể phá cảnh, việc này làm cho sự tự tin trong lòng Lý Hiên tăng mạnh.

Lấy tu vi Luyện thể tầng bảy của hắn đã có đủ tư cách ngạo thị quần hùng, lại phối hợp thêm thiên phú trời sinh thần lực này, tuyệt đối càng thêm đáng sợ.

“Chắc phải tìm thêm một bộ công pháp công kích lại thêm phối hợp với năng lực trời sinh thần lực, nhất định sẽ tạo thành uy hϊếp không nhỏ đến kẻ địch.”

Lý Hiên nói thầm, hắn cũng chuẩn bị đi mua một bộ cung tiễn, để gia tăng chiến lực bản thân.

“Sư tôn, ta..ta tắm xong rồi.”

Trong căn phòng truyền tới tiếng nói yếu ớt nhỏ nhẹ, trong tiếng nói mang theo nhè nhẹ rung động, giọng như có chút ngại ngùng.

“Ừm, ta đi cách vách bàn chút việc, có chuyện gì nhớ kêu ta.”

Lý Hiên đem quần áo ném vào trong phòng, hắn đi ra tới cửa, lúc này mới nhìn về phía cánh cổng sát vách.

Ở nơi đó, Lý thúc mặt đen có vẻ lo lắng đi tới đi lui.