Nụ Cười Của Nắng – Con Gái Thần Mặt Trời

Chưa có ai đánh giá truyện này!
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Đang Cập Nhật
Em yêu nó ư ? Nó như tràn ngập trong cơn mơ màu hồng này. Chia tay em. Nó trở về vời một niềm sung sướиɠ vô hạn. Mơ ước của nó thành hiện thực. Nó vui lắm chứ. Nhưng còn người con gái thầm yêu nó thì  …
Xem Thêm

Chương 37: ...Có lẽ em.. ( Bích Phương )
Nghe chung vs bài hát trên nhá : https://mp3.zing.vn/bai-hat/Co-Le-Em-Bich-Phuong/ZW6OCU8E.html

Lại một lần nữa, Sg hoa lệ lại hiện ra trước mắt nó. Bước nhựng bước đi chậm rãi dọc theo hành lang, nó nhớ lại nụ hôn giữa sân ga ngày đó. Thật đẹp, thật lãng mạn. Nó biết em yêu nó nhiều lắm. Nhưng sao giờ đây, chỉ còn lại mình nó được đi. Điều đó chỉ còn lại là những kỉ niệm đẹp thôi ư ???

Rút một điếu thuốc, nó châm lửa. Ánh sáng từ đỏ lên liên tục trong cái buổi chiều vắng lặng này… vẫy một chiếc taxi, ném đầu lọc còn đang đỏ bừng trong không khí. Nó bước vào xe, thở dài…. Tắm rửa một phát rồi nó lại bước đi. Nó đi đâu bây giờ ? Đi đâu để tìm lại người con gái mà nó yêu nhất Nó đi đâu bây giờ ? Đi đâu để tìm lại người con gái mà nó yêu nhất, tìm ra một cô gái trong cái thành phố 10 triệu dân này quả là điều không tưởng…..Nhưng nó cứ đi, cứ đi…… Thật tình cờ làm sao, nó lại bước đến quán café ngày đó. Vô tình ư ? Không. Nó chỉ biết rằng bước đi của nó dựa theo tiềm thức và điều đó đã đưa nó đến đây. Đến cái nơi lần đầu tiên nó gặp e, lần đầu tiên nó nói yêu em. Và lần đầu tiên nó trao cho một người con gái chiếc nhẫn….

Thả nhẹ người xuống chiếc ghế gỗ cũ kĩ. Tiếng răng rắc vang lên như phải hứng chịu một sức nặng đè lên thân mình. Phục vụ tiến gần đến cạnh bàn lên tiếng :

- Xin lỗi, anh có phải là người trước đây tặng cho một cô gái bó hoa Hướng Dương ngay tại bàn này không ?

Thật bất ngờ, ngẩn người đến một lúc sau nó mới có thể trả lời :

- Ừ, đúng rồi em. Có chuyện gì ko ?

- Đúng là cô ấy nói không sai. Rằng anh sẽ đến. Cô ấy có chuẩn bị vài thứ dành cho anh…

- Cái gì ?????

- Phiền anh chờ một chút ….

Cô phục vụ quay lưng đi để lại nó ngẩn ngơ với những suy nghĩ. Những suy nghĩ mông lung về em…..

- Đây là tất cả những gì mà cô ấy nhờ em chuyển cho anh. Em cũng thật không ngờ rằng anh sẽ trở lại…. Thôi không làm phiền anh nữa. Chúc anh có một buổi café vui vẻ..

- Cô ấy đến đây lúc nào vây em ? Em cho anh biết được không ??

- Tối qua cô ấy vào ngồi uống một mình như 6 năm nay vẫn vậy. Rồi chợt cô ấy nhờ em gửi đến cho chàng trai ngồi bàn này uống cafe một mình mà cô ấy chắc chắn là chàng ấy sẽ đến. Cái hôm mà anh tặng hoa cho cô ấy em vẫn còn nhớ nên nhìn anh là em nhận ra ngay.

- Ừ. Cảm ơn em nhé....

- À mà hôm qua mắt cô ấy đỏ lên nhiều lắm. Nhìn có vẻ rất buồn. Em không biết có chuyện gì nhưng em thấy anh không nên đánh mất một người con gái tinh tế và xinh đệp như vậy... Chào anh nhé....

Trên bàn, một bó Hướng Dương vẫn còn tươi nguyên. Từng cánh hoa vàng óng ả đang khoe sắc.

Chợt nó nhìn thấy, ở giữa chiếc nơ là một chiếc thẻ nhớ nhỏ. Vội cắm vào điện thoại. Chỉ có một đoạn ghi âm nằm trong thẻ. Cắm tai nghe, giọng nói của em đều đặn vang lên.....

- Anh ah ! Em đoán không sai mà. Anh sẽ đến. Sẽ lắng nghe những điều em nói, em biết mình hiểu anh mà. Hj......Có lẽ anh đang tự hỏi tại sao em lại làm thế đúng không ?...... Em biết chắc chắn rằng ai lâm vào tình trạng của anh cũng sẽ hỏi như vậy............. Thật sự em không thể, đúng hơn là em không dám đối mặt với anh. Em sợ khi mình gặp anh, con tim em lại không cho phép em làm điều này. Chỉ có không gặp anh, không nhìn thấy hình ảnh của anh mới giúp em có thể nói ra........... Tình yêu của chúng mình đã phải trải qua một thời gian rất dài, rất lâu để thử thách. Em tiếc lắm anh ah. Tiếc cái khoảng thời gian đó. 6 năm trôi qua mà em không dám nói ra từ yêu của mình........... Em có yếu mềm quá không anh ????

- Em biết anh vào Sg là để tìm em, tìm cho ra sự thật tại sao em lại rời xa anh............. Nhưng em van anh, anh hãy để cho kí ức trôi mãi đi được không anh. Em không phải là người con gái tốt. Em không xứng với anh..... Cô bé kia yêu anh nhiều lắm. Anh nên trân trọng cô ấy................. Hãy quên em đi nhé anh.................. Được bên anh và được anh yêu thương. Có lẽ đó là hạnh phúc lớn nhất của em. Trái tim nhỏ bé này chỉ mong muốn như vậy thôi...... Đừng tìm kiếm em nhé anh............... Hãy xem em như là một mặt trời bé nhỏ. Không bao giờ có thể đến với hoa Hướng Dương kiêu hãnh.....

- Thật sự em muốn khóc lắm anh ah........ Em muốn gục vào anh mà khóc, nhưng em lại không thể nào làm như vậy. Em không muốn người mình yêu phải phiền lòng vì em......... Em đã khóc, khóc rất nhiều khi biết được điều đó. Nó thật quá tàn nhẫn với em. Tại sao ông trời lại ngăn cách em yêu anh đến như vậy. 6 năm không đủ để mình chứng tình yêu của em dành cho anh sao ? Tại sao phải thử thách em nhiều như vậy.............. Có lẽ giờ đây em phải nhường anh cho một yêu thương khác thôi............ Hãy để em chôn giấu trái tim mình vào im lặng nhé anh. Đừng khơi lại chuyện này nữa........... Em không đủ mạnh mẽ để chấp nhận nó đâu anh ah.

- Cho dù thế nào thì mãi mãi Em Yêu Anh. Mãi mãi hình ảnh của anh sẽ tồn tại trong em. Ở nơi mà không ai có thể thay thế được........ Quên em đi nhé anh..........

Đoạn ghi âm của em tràn đầy những giọt nước mắt. Tiếng khóc của em như vang vọng vào trong tâm trí nó. Tiếng khóc làm đứt đoạn lời nói của em và cũng làm đứt luôn từng đoạn ruột nó. Nắm chặt điện thoại, nó áp vào ngực mình. Nó cảm thấy khó thở khi nghe những lời của em. Sự đau xót ép vào ***g ngực nó..... Tại sao lại khiến nó và em đau khổ như vậy. Em rời xa nó là vì nó ư ? Vì suy nghĩ cho nó ư ? Tại sao em lại muốn một mình chịu đựng việc ấy chứ ? Nó không thể là người giúp em chia sẽ ư ?....

Cầm lấy bó hoa trở về nhà. Căn phòng lạnh lẽo tối tăm bây giờ chỉ còn một mình nó. Nó ôm lấy bó hoa mà khóc. Những giọt nước mắt của thằng đàn ông rơi xuống đọng lại những cánh hoa như những hạt sương nhỏ bé. Chợt rồi nó ném mạnh bó hoa vào góc phòng. Từng bông hoa vỡ nát, nát tan như tình yêu của nó lúc này vậy..... Nó nói với chính bản thân mình :

- Không. Cho dù thế nào thì em chính là tình yêu của anh. Em không có quyền rời xa anh như vậy. Em vẫn đang nắm giữ trái tim anh nên em không có quyền làm điều đó. Cho dù thế nào thì anh cũng phải tìm ra em. Chắc chắn em sẽ trở thành vợ anh. Anh không cho phép em bỏ đi như vậy đâu.......

Từng cơn gió mạnh mẽ lướt qua khung cửa. Bạn gió của nó đã đến rồi, gió đã nghe tất cả và luôn ủng hộ nó. Gió tuy không thể giúp gì nó được nhưng với nó, cái vỗ vai đầy cảm thông đã là một sự giúp đỡ rồi...... Nó phải tìm ra em......

Sáng Sg đầy nắng vàng. Không khí thật hân hoan đón chào ngày mới. Với nó, sẽ là một sự tìm kiếm có lẽ là dài đằng đẵng. Lục lọi hết tất cả mọi thông tin về e. Những tấm hình được nó chú ý một cách cẩn thận về những chi tiết nhỏ xung quanh. Cẩn thận sàng lọc từng thông tin. Nhưng tất cả vẫn còn quá mơ hồ. Nó đi đến một quyết định : xuống hẳn nơi mà em từng nói với nó để tìm kiếm... Nó không tin em có thể biến mất như vậy được.

Thêm Bình Luận