Nụ Cười Của Nắng – Con Gái Thần Mặt Trời

Chưa có ai đánh giá truyện này!
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Đang Cập Nhật
Em yêu nó ư ? Nó như tràn ngập trong cơn mơ màu hồng này. Chia tay em. Nó trở về vời một niềm sung sướиɠ vô hạn. Mơ ước của nó thành hiện thực. Nó vui lắm chứ. Nhưng còn người con gái thầm yêu nó thì  …
Xem Thêm

Chương 25: Quá khứ về em (3)
Vậy đấy. Hắn đã phải trả giá cho những hành động đốn mạt của mình. Nhưng còn e ? E cũng phải chịu sự đau thương dày vò, sự tan vỡ của cái tình yêu đến khờ dại. Mọi người chăm sóc e rất nhiều, nhưng họ nào có thể hiểu dc cái nỗi đau quá lớn mà e phải chịu. E không hề khóc vì hắn. Nhưng tại sao, sau mỗi giấc ngủ của e, chiếc gối lại đẫm nước. Mẹ e đau lòng lắm. Bà căm hận hắn đã làm cho e phải như vậy. Bà trách bà đã không cẩn thận giao e cho một con rắn độc. Và cuối cùng, bà trách ông trời tại sao lại khiến cho con gái bà phải rơi vào một cuộc sống đau khổ như vậy. Cuộc tình của mà trước đây đã tan vỡ. Nó vỡ vụn tan ra hàng trăm mảnh nhỏ như trái tim bà vậy. Nhưng bà vẫn còn một hạnh phúc, một hạnh phúc lớn nhất cuộc đời bà. Đó là e, người con gái nhỏ bé kết quả của cuộc tình tan vỡ………

E cứ tự chìm vào những đau khổ của riêng mình. Cuộc sống của e tràn đầy nước mắt. Vài lần, e đã tự nghĩ đến việc rời xa cuộc sống này. Thế nhưng còn mẹ, mẹ sẽ ra sao khi phải nhìn thấy cơ thể e lạnh lẽo vô hồn. Mẹ là tất cả của cuộc đời e. E thương mẹ nhiều lắm. E không hề muốn mẹ cũng suy sụp theo e. Vậy nên e phải cố sống, phải cố gắng vươn lên. E phải cho người khác thấy rằng, Như Ngọc này không phải là một kẻ yếu đuối…….

E bắt đầu cố gắng, gắng gượng với những vết thương đau nhói trong tim. E lao vào công việc để quên đi mọi việc đã qua. Kể từ đó, nhiều người đến với e lắm. Cũng đúng thôi, e xinh đẹp, tài giỏi, gia cảnh lại tốt. Rơi vào nhà e khác nào chuột sa hũ nếp. Thế nhưng, nếu là trước đây. Có lẽ e đã ngã gục vài lần. Nhưng bây giờ thì không. Không bao giờ e ngã gục trước họ nữa. Từ yêu trong e giờ đây nó đã chết rồi…….

Kể từ ngày có e, công ty làm ăn rất phát đạt. Các hợp đồng tới tấp bay về. E như bù đầu với công việc, nhiều khi e còn chẳng thể kịp lo cho mình nữa. Các chuyến công tác xa thường xuyên hơn. E thu hẹp mình lại như để giảm bớt đau thương. Bên ngoài e vẫn phải cười nhưng liệu chiếc mặt nạ của e có thể tồn tại dc bao lâu trong khi e là một người con gái yếu mềm mong manh như vậy ? E giờ đây, đã trở thành một con hề của cảm xúc….

Từ một nàng công chúa nhỏ bé xinh xắn. E như lột xác để biến thành một nữ doanh nhân tài năng. E hòa mình vào công việc cho đến một ngày :

- Ngọc ah. Có một chuyện mẹ biết con băn khoăn từ rất lâu rồi. Nhưng mẹ vẫn cố gắng giấu, mẹ không hề muốn nhắc lại nhưng con có quyền được biết điều này.

- Có chuyện gì vậy me ? hjhj. Mẹ yệu quí của con còn giấu chuyện gì nữa nào ? Còn tiền vàng gì thì mẹ bàn giao nốt cho con kinh doanh luôn đi. Hehe….

- Cô cứ lao đầu vào công việc thế thì sao tôi nói dc. Cô xem kể tư ngày ấy. Cô có còn như xưa không ? Cô con gái vẫn hay nở nụ cười trên môi của tôi đâu rồi.

- Con vẫn là con đây mà. Hj. Chỉ thay đổi một chút thôi. Mẹ có chuyện gì muốn nói với con nào ? Cụ hôm nay bí mật quá đấy…..

- Hơn 20 năm qua, con không hề muốn biết ba mình là ai ư ????

- Mẹ nói sao …………… Ba con…….Mẹ cuối cùng đã chịu nói ra rồi ư ?

- Giờ con đã lớn. Con cần phải biết dc điều đó. Mẹ xin lỗi vì đã giấu con trong những năm tháng quá. Nhưng mẹ không muốn, không hề muốn nhớ đến người đàn ông ấy. Ông ta là người duy nhất mà mẹ yêu nhưng cũng là người mà mẹ hận nhất……Mẹ xin lỗi con……

- Không sao đâu mẹ…..con hiểu……Con hiểu những khó khăn mà mẹ phải trải qua trong những tháng năm nuôi con khôn lớn………… Con không hề trách mẹ đâu vì có lẽ chuyện đó cũng là một chuyện buồn. Và mẹ là mẹ của con, nên con hiểu……….

- Mẹ rất hận ông ấy, nhưng mẹ củng yêu ông ấy nhiều lắm con ah……….. Thực ra, ông ấy vẫn dõi theo con, dõi theo mẹ và theo sát sự lớn lên của con từng ngày………… Đã nhiều lần ông ấy van xin mẹ được gặp con………….. Nhưng mẹ không cho phép điều đó xảy ra. Vì mẹ hận ông. Ông ấy chỉ có thể đứng từ đằng xa mà ngắm nhìn con thôi…..

- Mẹ có lý do để làm vậy. Con hiểu. Nhưng thực sự con vẫn muốn biết. Ba con là ai ?????

- Nếu con chú ý. Con sẽ nhận thấy nhà mình vẫn được ba con hỗ trợ. Những hợp đồng làm ăn vẫn được ba con theo dõi……….

- Con vẫn ngờ ngợ về điều đó. Nhiều lần con định hỏi mẹ nhưng con nghĩ đó chỉ là suy nghĩ của con thôi.Nhưng ông ta là ai ???

- Me không muốn nhắc đến ông ta……….Nếu muốn biết con hãy tự tìm hiểu. Mẹ chỉ có thể gợi ý một điều rằng : Ba của con tên là N và đang ở Gia Lai. Thế thôi ………….

- Vậy công việc sắp tới giao lại cho mẹ. Con muốn đi tìm nguồn gốc của con. Muốn biết rằng ba của con là ai ? Và tại sao sau ngần ấy năm. Ông ấy không hề quan tâm đến con một lần…….

- Nếu con muốn. Con hãy cứ đi tìm ông ấy. Nhưng giờ ông ấy đã có gia đình, có tất cả danh vọng. Con đừng nên phá tan cái cơ nghiệp mà ông ấy đã xây dựng bao năm nay……. Hãy để ông ấy sống mãi trong mẹ với một hình ảnh đẹp thôi. Được không con ?

- Vâng. Con hứa…..Con chỉ tìm kiếm để biết ba mình là ai mà thôi. Nếu ông ấy nhận ra con, con sẽ nhận mình là con của mẹ. Còn nếu không, thì tất cả sẽ trôi đi như một dòng nước mà thôi……

Ngay ngày hôm sau, e đã chuẩn bị mọi thứ để lên đường. E giấu tất cả mọi người, không để cho ai biết về việc e đi tìm người cha của mình. Sắp xếp hành lí, cùng một chiếc vé máy bay Air Mekong vậy là đã đủ cho e lên đường. Một con đường mà e còn chưa biết được đoạn cuối của nó sẽ là gì ???

Những ngày đầu lên. E trú tại ks nổi tiếng của thành phố. Càng ở, e càng cảm thấy thích thú với con người, cảnh vật nơi đây. E khám phá ra nhiều điều ở cái phố núi nhỏ bé này mà từ trước đến giờ e chưa bao giờ biết đến. Không khí trong lành, buổi tối hơi se lạnh một cách lãng mạn. Một phố núi hài hòa hiện ra trước mắt e. E nhận thấy đây cũng là một thị trường sôi động, rất đáng để e lưu ý đến. E muốn phát triển mình ở đây nữa. Vậy là lần này chuyến đi của e một công nhưng hai chuyện. E mua một căn nhà nhỏ xinh của gia đình đi định cư ở nước ngoài. Một căn nhà nằm thọt lỏm giữa giàn hoa tigon hồng thắm. Có lẽ chủ nhà cũ là một người rất yêu hoa. Hoa hiện diện khắp nơi trong căn nhà nhỏ này….

Có một điều đặc biệt. Đó là vào ban đêm, những bông hoa quỳnh trắng lung linh thanh khiết như tâm hồn e lại nở rộ. Không hào nhoáng, không sắc, không hương như các loài hoa khác nhưng trong màn đêm. Quỳnh vẫn kiêu hãnh nở bung từng cánh trắng muốt trong đêm đen. Quỳnh, loài hoa của màn đêm. Ở đó, e cảm giác như Quỳnh muốn vùng thoát ra khỏi cái tĩnh mịch của đêm để dâng cho đời một nét đẹp vô ngần. Quỳnh không muốn tồn tại một cách bình dị. Quỳnh muốn khác biết với mọi loài hoa trên thế gian, kẻ nào muốn tận hưởng được vẻ đẹp của Quỳnh thì phải bỏ công sức chờ đợi trong đêm lạnh giá. Khi đó, Quỳnh mới lộ diện. Mới cho kẻ đó thỏa mãn cái ao ước được nhìn ngắm Quỳnh. Nhưng Quỳnh cũng kiêu hãnh lắm. Quỳnh chỉ nở ban đêm thôi. Sáng ra, Quỳnh sẽ héo tàn. Như để cho kẻ đó biết rằng : Quỳnh kiêu ngạo, Quỳnh muốn cho kẻ đó biết một sự thật nếu không biết quí trọng Quỳnh thì Quỳnh sẽ không còn tồn tại……

Thêm Bình Luận