Chương 16

Derrick có vẻ hơi ngạc nhiên trước phản ứng bình tĩnh đến không ngờ của cô. Sau đó anh hắng giọng.

E hèm.

“Ừm, như anh đã nói trước đó, khi anh rời đi, linh hồn nuôi dưỡng cơ thể này sẽ biến mất, chồng em sẽ trở lại thành một cái xác. Khi thời điểm đó đến, sẽ không có gì kỳ lạ với việc "quay trở lại bên trong quan tài"."

Vậy là nếu một ác quỷ là anh ta rời khỏi cơ thể của chồng cô, Judith sẽ trở lại thân phận "góa bụa" như trong ngày tang lễ kia.

Judith cảm thấy đau khổ trong giây lát. Cô cố gắng sắp xếp tất cả những thông tin mà cô đã nghe được từ anh. Trong khi những suy nghĩ lướt qua tâm trí cô, Derrick thưởng thức trà của mình một cách tự nhiên đến nỗi người ta không thể nghĩ rằng anh ta chính là một "ác quỷ".

Có lẽ việc giúp anh ta lấy lại sức mạnh của mình sẽ không phải là điều gì đó quá khủng khϊếp đối với Judith. Không, đúng hơn, nó sẽ giống như một mũi tên bắn trúng hai chim nhạn, đôi bên cùng có lợi.

Vấn đề duy nhất của cô chính là chưa có người kế vị khi chồng cô chết. May mắn thay, Derrick Vaisil đã hồi sinh. Dù cho những gì cư trú bên trong cơ thể anh ta là ác quỷ, thì đối với cô và những người khác, Derrick vẫn là một con người bằng xương bằng thịt, không phải ma quỷ.

"Mình có thể mang thai nếu mình tiếp tục ngủ với anh ta hay không."

Điều gì sẽ xảy ra nếu cô mang thai vì ngủ với anh ta liên tục, và Derrick, kẻ đã lấy lại quyền năng, sẽ thoát ra khỏi cơ thể của chồng cô?

Judith sẽ một lần nữa trở thành góa phụ, nhưng sẽ có được người kế vị mà cô hằng mong ước. Mặc dù cô chỉ đang xem xét mọi thứ, nhưng đó có vẻ là một kế hoạch hoàn hảo.

"Anh hơi tò mò."

Đột nhiên, ghế sô pha bên cạnh cô lún xuống. Trong khi cô đang cân nhắc với những suy nghĩ của mình, anh đã di chuyển khỏi chiếc ghế dài của mình, và khi Judith ngẩng đầu lên, anh đã ở ngay bên cạnh cô.

"Vợ à, em không yêu chồng mình sao?"

Đó là một câu hỏi khá đột ngột. Khi thấy Judith chỉ nhìn mình chằm chằm mà không nói một lời, Derrick lặng lẽ nói thêm, ánh mắt của anh chạm ánh mắt của cô.

“Chỉ vậy thôi sao. Phản ứng của em khi lần đầu tiên anh tỉnh dậy trong cơ thể này cũng giống y hệt như bây giờ."

Phản ứng của tôi khi anh được hồi sinh là gì? Judith nghĩ. Chắc rằng đã có lúc cô lạnh nhạt với anh, và khi nhận ra anh bị mất trí nhớ, cô đã cười nhạo anh.

Chắc chắn đó không thể là biểu hiện của một người vợ vui mừng khôn xiết vì người chồng yêu quý của mình sống lại.

Tình yêu, cái gọi là "tình yêu."

Sau khi lặp lại cảm giác vô dụng như đang đọc lướt qua một cuốn sách, Judith gật đầu mà không chút do dự.

“Tôi không yêu anh ấy. Ngay từ đầu tôi đã nói với anh rằng quan hệ của chúng tôi không tốt."

"Chuyện gì đã xảy ra giữa hai người?"

“Chúng tôi không ... Chúng tôi không có cảm giác gì với nhau, ngay cả trước khi kết hôn. Từ tính cách đến các khía cạnh khác, chúng tôi đều không hợp nhau."

Derrick nghiêng đầu sang một bên, cau mày vì không thể hiểu được những sự thật đó.

“Vậy thì tại sao hai người lại kết hôn? Chẳng phải "hôn nhân" là việc mà con người làm như một dấu hiệu cho một "mối quan hệ" giữa những người yêu nhau sao?”

Bởi vì anh ta là một ác quỷ, những gì anh ta biết về hệ thống được gọi là "hôn nhân" dựa trên lý thuyết mà thôi. Trên thực tế, nếu ai đó cố gắng phân tích, những gì họ sẽ thấy bên trong chính là một thứ tồi tệ hơn cái được gọi là "hôn nhân".

Trong một mối quan hệ được thiết lập giữa các quý tộc, ví dụ như Judith và Derrick, khả năng bên trong cuộc hôn nhân bị thối nát là rất cao. Đó là bởi họ chỉ bị ràng buộc bởi một hợp đồng vì lợi ích, chứ không phải vì tình yêu.

"Anh nói đúng. Hôn nhân được thực hiện giữa những người yêu nhau, nhưng có một số cuộc hôn nhân được thực hiện vì mục đích lợi ích cho cả hai bên, không phải vì tình cảm nồng nàn giữa họ. Đó là trường hợp của chồng tôi và tôi."

Derrick làm một biểu hiện cho thấy anh hầu như không hiểu những lời cô nói. Anh ta, một ác quỷ, có thể không hiểu được mối quan hệ hợp tác tính toán lợi ích giữa con người với nhau.

Judith mím môi dưới khi cô suy ngẫm về cuộc sống hôn nhân của mình cùng chồng, không thể nói là dài nhưng cũng không quá ngắn. Sau đó cô cắn môi.

Trong ký ức của cô về cuộc hôn nhân kéo dài hai năm của họ, Judith luôn cô đơn. Khi sống cùng chồng, cô hạn chế tụ tập và thậm chí đối với người khác, đó chỉ là một danh phận không hơn không kém. Trừ khi cần thiết, Derrick Vaisil không bao giờ tiếp cận cô.

Anh ấy luôn…

“Và chồng tôi đã yêu một người phụ nữ khác. Trước khi chết, chắc hẳn anh ta đã cảm thấy như tôi là vật cản đối với họ."

Khi nói về cuộc sống hôn nhân của họ, người ta không bao giờ có thể gạt bỏ Silvia Wirell. Mặc dù Judith chưa bao giờ gặp Silvia Wirell dù chỉ một lần, nhưng cô đã luôn để ý và theo dõi cô ta.

Đối với Judith, Derrick Vaisil là một người chồng có bướng bỉnh cố chấp, không chia sẻ suy nghĩ với cô, nên ít nhất, cô ước rằng Silvia Wirell sẽ là một người phụ nữ có tâm lý giống mình. Tuy nhiên, có vẻ như cô đã tính toán sai khi cô ta bị bắt gặp đi khắp nơi ở thủ đô với chồng cô cho đến khi tình trạng của anh ấy trở nên tồi tệ hơn.

"Có phải tên ngốc đó đã nɠɵạı ŧìиɧ không?"

Derrick hỏi với đôi mắt mở to giống như đây là một chuyện vô cùng ngạc nhiên. Đó là một phản ứng sinh động hiếm hoi của anh.

“ Pfft. ”

Judith cười nhẹ thay vì trả lời. Thật là sảng khoái khi lần đầu tiên nghe thấy một người gọi và coi thường Derrick Vaisil như vậy trước mặt cô.

Nhớ lại, khi anh nghe nói rằng hai người sử dụng phòng ngủ riêng, anh đã hỏi cô, "Chồng cô có phải là một tên ngốc không?" . Kể từ lúc đó, đối với tên ác quỷ này, ấn tượng của hắn về Derrick Vaisil chính là một tên "ngốc".

"Đúng vậy."

Cô nói sự thật với anh rằng cô biết, nhưng cô có cảm giác anh nói với cô chỉ để quở trách chồng cô. Cô biết tất cả, nhưng phải nhắm mắt cho qua. Nó cũng giống như việc cô từng mang quần áo bẩn của chồng ra trước mặt anh ta, nhưng cô phải cố gắng che giấu nó trước mặt người khác.

Trước phản ứng bình tĩnh của cô, Derrick nhíu mày, có lẽ không thích những lời cô nói. Những đường nét trên gương mặt anh vốn mang một nụ cười vô liêm sỉ và sự dịu dàng, bỗng trở nên uy hϊếp như một kẻ lang thang phóng túng ngay lập tức.

"Tại sao?"

Anh nhìn chằm chằm vào Judith, đôi môi lẩm bẩm những lời mà cô không thể hiểu được. Ánh mắt rực cháy của anh dán chặt vào cô như một mũi tên. Ánh mắt ngoan cường của anh đặt trên người cô như đang xem xét kỹ lưỡng từng nét đẹp tinh xảo của cô.

"Anh không nghĩ rằng tâm trí lang thang của anh sẽ tỉnh táo chút nào, em biết đấy."

Khuôn mặt của Judith trở nên đỏ bừng vào lúc đó.

Đó là bởi vì những lời của anh ấy nghe có vẻ… Giống như anh đang nói rằng nếu anh là chồng của cô, anh sẽ không thể rời mắt khỏi cô, vì anh sẽ đánh mất chính mình trong sự tồn tại là "cô". Cô trở nên xấu hổ vô cớ trước lời nói của anh vì dường như anh đang nói với Judith rằng cô chính là một vẻ đẹp của thế kỷ.

“Đặc biệt là vào ban đêm, thậm chí còn hơn thế nữa.”

Đôi môi của Derrick lơ lửng trên vành tai cô, thì thầm khi cô quay đầu sang chỗ khác. Một giọng nói khàn khàn trầm thấp truyền qua tai cô, xuyên đến trái tim nhỏ bé của cô khiến nó đập nhẹ. Khuôn mặt Judith đỏ bừng, bắt gặp ánh mắt của anh, cô đẩy vào ngực anh khi anh đến gần cô nhằm tạo một khoảng cách ngắn giữa họ

"Anh, anh nói vậy vì anh muốn làm chuyện đó nữa sao?"

"Anh không thể nói không với điều đó."

Anh không giấu giếm khao khát dành cho cô. Anh thẳng thắn ở mọi khía cạnh, trung thực và thẳng thắn, đến nỗi cô đã nghĩ rằng tất cả những người được gọi là "ác quỷ" đều cư xử giống nhau. Derrick hôn nhẹ cô khi anh ôm eo Judith và sau đó tách mình ra khỏi cô. m thanh nụ hôn của anh phảng phất như sương, khá đáng yêu khi nó biến mất.

"Vợ ơi, anh đói."

Giờ cô đã quen với câu nói đặc trưng của anh, "Anh đói". Đó là một tín hiệu bí mật mà chỉ anh và Judith mới có thể hiểu được.

Bây giờ anh ấy đã công khai mong muốn tìиɧ ɖu͙©.

" Kyaa !"

Derrick bất ngờ ôm lấy cô và đặt cô vào lòng. Cặp đùi của anh còn săn chắc hơn cả ghế sô pha, cô có cảm tưởng rằng mình đang ngồi trên ghế chứ không phải trên chân của một người. Như thể bị say thuốc, anh gối đầu lên gáy cô, hít một hơi thật sâu.

"Haa, mỗi khi anh ngửi thấy, nó thực sự ..."

Đó là một tiếng lầm bầm mơ hồ giống như anh đã rơi vào trạng thái mê man. Khi cô nhìn thấy anh bóng gió kiểu phản ứng này, Judith cảm thấy cô đã trở thành người đẹp của thế kỷ. Mặc dù từ khi sinh ra, cô đã được tắm mình trong những lời khen ngợi về nhan sắc của mình, nhưng anh là người đầu tiên phản ứng trực tiếp và thô thiển như thế này.

Judith chậm rãi mở miệng và ôm đầu Derrick khi anh đang liếʍ xương quai xanh của cô.

“… Derrick, tôi sẽ giúp anh để anh có thể thoát ra khỏi cơ thể này.”

Những ngón tay của cô đang làm rối mái tóc của anh, trượt xuống và vuốt ve gò má của Derrick. Lòng bàn tay cô có thể cảm nhận được cảm giác mát lạnh đến từ anh. Derrick ngước mắt lên và bắt gặp ánh mắt của cô. Anh khẽ cúi đầu và hôn vào lòng bàn tay cô.

"Nhưng đổi lại, anh cũng phải giúp tôi."

Làn khói đỏ lung linh bên dưới tròng mắt của anh bỗng trở nên dày đặc hơn. Đây là đôi mắt chứa đầy bản năng - bản năng muốn được thỏa mãn những ham muốn tìиɧ ɖu͙© của mình.

"Em muốn gì?"

Lời thì thầm đầy quyến rũ của ác quỷ khiến tim cô đập thình thịch. Đó là bởi vì cô có cảm giác rằng anh sẽ có thể thực hiện bất cứ điều gì phi lý mà cô mong muốn.

Judith khẽ liếʍ môi trước khi nắm lấy bàn tay anh đang vuốt ve đùi cô, rồi đặt tay anh lên bụng cô.

"Một đứa trẻ."

“…….”

“Tôi … …tôi muốn mang thai.”

Derrick mở to mắt trước tuyên bố bất ngờ của Judith về việc muốn có con. Trước vẻ mặt kiên định của cô, anh nhanh chóng nhận ra những lời cô nói là thật.

Derrick di chuyển bàn tay và vuốt ve chiếc bụng thon gọn của cô.

“… Điều đó có nghĩa là bây giờ...”

Bàn tay anh vừa vuốt ve eo cô vừa nhẹ nhàng trượt xuống nắm lấy mông cô.

"Em đang yêu cầu anh đâm nó vào em cho đến khi em mang thai, ý em là vậy phải không?"

Đôi khi, không cần suy nghĩ, anh ta thẳng thắn nói những lời tục tĩu một cách vô tư. Judith gật đầu, cảm thấy mặt mình trở nên nóng bừng.

Ngay sau khi cô bẽn lẽn xác nhận điều đó, nụ cười thường trực trên môi Derrick càng sâu.

"Em muốn được lấp đầy bằng hạt giống của anh, anh nói đúng không?"

Giọng nói của anh ta chứa đầy những lời khó nghe, văng vẳng bên trong tai của Judith. Judith lén nhìn anh qua khóe mắt thì thấy Derrick đang cười khúc khích, nắm lấy eo cô và xoay cô một vòng.

Trong nháy mắt, Judith đã nằm xuống ghế sô pha, thân trên rộng lớn của anh đè lấy cô. Sau khi nắm lấy mắt cá chân của cô và tách chúng ra, Derrick nằm giữa hai chân cô.

Có thứ gì đó cứng rắn đang đè lên cơ thể cô, nghĩa là có thứ gì đó từ anh đang chạm vào phần dưới cơ thể cô. Judith cụp mắt xuống, và trước khi kịp nhận ra, cô có thể nhìn thấy phần cương cứng của anh đang căng phồng. Đó là một sự hiện diện mà người ta thực sự không thể phớt lờ.

Derrick cười tinh quái vì biết ánh mắt của cô đang ở đâu, anh dùng tay khéo léo nới lỏng chiếc quần của mình. Judith nhìn về phía cửa văn phòng, ngượng ngùng.

“Derrick! Làm ở đây là…. ”

"Em đang bảo anh dừng lại sau khi nói chuyện khiêu da^ʍ như vậy sao?"

Rõ ràng chỉ có mình anh nói chuyện khiêu da^ʍ, cô có nói đâu. Judith phá lên cười khi anh đổ hết lỗi cho cô một cách ngớ ngẩn vậy. Tuy nhiên, suy nghĩ đó chợt tắt khi một bàn tay vén gấu váy của cô lên.

“Ai đó có thể vào trong khi chúng ta đang làm chuyện này…! Đi thôi, hãy vào phòng ngủ! ”

"Chúng ta sẽ mất một thời gian để đến đó."

“Nó ở ngay bên cạnh mà! Ah!"

Sự phản đối của Judith dừng lại khi bàn tay anh đột nhiên thâm nhập vào đùi cô và chạm vào nơi nhạy cảm của cô. Ngón tay thon dài của anh lên xuống, kí©h thí©ɧ nơi tiếp xúc. Lối vào ẩn bên trong chiếc qυầи ɭóŧ của cô cứ mở rộng ra và tự co lại một cách nhẹ nhàng, như đang nhớ lại những gì đã diễn ra trong suốt một đêm dài.

*****